Chương 48: Báo Thù 2.
Trương Thành Công đứng ở một bên cẩn thận phân tích các thông tin, hắn lờ mờ nhận ra được vụ liên hoàn án này có liên quan đến ma nữ Măng Cụt, nhưng không biết là cô ấy đóng vai trò như thế nào trong chuyện này.
Hắn không nói gì tiếp tục nghe Nguyễn Vệ Quốc kể.
“Ta điều tra qua sự kiện này thấy rất nhiều thứ có điểm quỷ dị thế là lại trở về Hải Phòng một chuyến tìm đến nhà của các n·ạn n·hân. Sau đó ta biết được hơn một năm trước nhóm bạn này từng đến vườn chuối cạnh sông chơi, một thành viên nữ trong nhóm không may ngã xuống sông đuối nước c·hết.”
“Và cậu đoán xem, đám tang vừa qua bảy tuần đầu thì lần lượt có n·gười c·hết. Đây chính là do hồn ma của cô gái c·hết đ·uối kia làm loạn. Tên nam thanh niên c·hết ngày hôm nay cũng là người cuối cùng trong nhóm bạn đó rồi, ta thấy nữ quỷ này chờ đợi một năm mới ra tay chắc chắn là có nguyên nhân gì đó, khả năng lớn là bị người bắt quỷ đánh cho trọng thương.”
“Cho nên con nữ quỷ này đang trong thời kỳ suy yếu. Ta đã theo vụ này rất lâu rồi, cậu không có cơ hội đâu, về nhà máy tiếp tục làm công nhân đi.”
Trong lời nói của Nguyễn Vệ Quốc mang ý vị cảnh cáo không hề che giấu, gã nói xong châm một điếu thuốc rồi mặc kệ Trương Thành Công quay đầu rời đi.
Trương Thành Công nhìn theo bóng lưng rời xa của Nguyễn Vệ Quốc trầm mặc không nói gì, thế nhưng trong lòng hắn lúc này cuồn cuộn đầy sóng.
Từ sự xuất hiện và lời nói của gã cho biết thế giới này còn có những xuyên việt giả khác cũng đang làm nhiệm vụ giống như bản thân. Đặc biệt một nhóm người được gọi là người bắt quỷ cũng rất đáng để chú ý, những người này có vẻ như giống với Thầy Vũ, đều sở hữu khả năng nhìn thấy sinh vật cõi âm.
“Thế giới này không đơn giản như vẻ ngoài của nó.”
Hồi lâu sau Trương Thành Công mới leo lên chiếc xe đạp thống nhất của mình đi về nhà. Hắn có một linh cảm xấu, nghĩ đến bản thân cần phải chuẩn bị gì đó.
Trong nhà, Trương Thành Công ngồi lấy giấy vàng cùng mực đỏ ra bắt đầu vẽ lôi bạo phù. Trước mặt hắn lúc này có ba xấp linh phù lần lượt là: xua tà phù, linh giáp phù và lôi bạo phù. Cả ba loại linh phù số lượng cũng không nhiều, xua tà phù chỉ có ba tấm, linh giáp phù sáu tấm. Nhiều nhất vẫn là lôi bạo phù, tổng cộng có chín mươi sáu tấm.
Trương Thành Công đem linh phù cất kỹ trong túi xong mới đi ăn cơm tối rồi ngồi tu luyện luyện khí quyết nhằm tăng tốc quá trình hồi phục năng lượng chuẩn bị cho các tình huống bất ngờ xảy ra.
Thời gian cứ lặng lẽ không ngừng vần chuyển, thoáng cái trời đã về khuya.
Bỗng một tiếng lạch cạch vang lên làm cho Trương Thành Công giật mình mở hai mắt ra. Hắn nhìn thấy ở trên mặt bàn uống nước không biết lúc nào đã xuất hiện một cây rìu màu bạc.
“Không phải là đã bị người trong q·uân đ·ội mang đi rồi à, sao lại trở về được?”
Trương Thành Công cảnh giác rút ra hai tấm lôi bạo phù đi lại gần. Đúng lúc này ma nữ Măng Cụt đột nhiên bay ra dơ hai tay lên làm bộ móng vuốt kêu một tiếng.
“Hù!”
Giống như đã biết trước đồng dạng, Trương Thành Công lùi lại hai bước nhìn chằm chằm ma nữ Măng Cụt.
Thấy bản thân hù dọa thất bại làm cho ma nữ Măng Cụt có chút không vui ngồi khoanh chân trên không trung nhìn Trương Thành Công.
Ma nữ Măng Cụt lúc này có chút khác biệt, nguyên bản bộ áo dài trắng của cô đã biến thành một bộ áo dài tứ thân màu trắng xanh. Da dẻ cũng không trắng bệch nữa mà hơi chút hồng hào không khác người sống là bao nhiêu.
Theo như ghi chép trong quyển sổ tay mà thầy Vũ đã cho Trương Thành Công trước lúc hắn trở về thành phố thì đây chính là biểu hiện của một quỷ hồn đã trải qua tiến cấp gọi là “Thanh Y Quỷ Hồn”. Nếu tiếp tục tiến cấp sẽ lên: Lam Y, Tử Y và cuối cùng là Hồng Y. Còn đẳng cấp cao hơn thầy Vũ không không có ghi lại cũng chưa từng nghe nói qua.
Đối diện với thanh y quỷ hồn mạnh mẽ nhất mà bản thân từng gặp nhưng Trương Thành Công lại không tỏ ra e ngại sợ hãi mà lại hơi thất vọng hỏi: “Cô báo thù xong rồi?”
Nghe được câu hỏi này từ Trương Thành Công chứng tỏ mọi chuyện của ma nữ Măng Cụt đều đã bại lộ. Cô cũng thu lại nụ cười trên gương mặt nhẹ giọng đáp: “Ừm, kết thúc rồi. Xin lỗi đã nói dối anh.”
“Vậy sau này có kế hoạch gì hay không?” Trương Thành Công lại hỏi.
“Tôi không biết.” Ma nữ Măng Cụt khẽ lắc đầu đáp.
Ma nữ Măng Cụt cảm thấy mê mang nói: “Cha mẹ tôi đều hy sinh trong c·hiến t·ranh. Bà nội sau khi tôi biết tôi c·hết thì ốm nặng không qua khỏi. Bây giờ tôi chả biết làm gì nữa cả.”
“Mặc dù chỉ gặp anh thời gian ngắn nhưng tôi thấy được anh là người tốt. Tôi không muốn gây rắc rối cho anh nên tôi muốn quay lại để nói…”
Ma nữ Măng Cụt đang chuẩn bị nói ra lời từ biệt thì ngoài cổng bỗng vang lên tiếng động lớn giống như bị vật nặng xô trúng đổ rầm một tiếng làm cho một người một ma trong nhà giật mình chạy ra ngoài hiên.
Đứng ở trong sân lúc này vậy mà có ba người, hai nam một nữ. Trong đó có một người Trương Thành Công nhận ra là Nguyễn Vệ Quốc, còn lại là một lão hòa thượng râu trắng cùng một nữ quân nhân trẻ tuổi.
Nguyễn Vệ Quốc bày ra một bộ quả nhiên là thế nói: “Ta biết ngay là cậu có liên quan tới vụ này mà.”
Lão hòa thượng thì niệm lên một câu phật hiệu: “A Di Đà Phật. Thí chủ hiện tại quay đầu vẫn còn kịp, đừng tiếp tục chấp mê bất ngộ làm ra những chuyện thương thiên hại lý.”
Nữ quân nhân lặng lẽ rút từ sau lưng ra một thanh kiếm gỗ lạnh lùng nói: “Quỷ hồn Nguyễn Thị Na, đã g·iết bốn người sau đó lẩn trốn một năm sau lại g·iết một người nữa, hiện tại đón nhận trừng phạt đi.”
Ba người tỏa ra khí thế vô cùng mạnh mẽ, ma nữ Măng Cụt áy náy quay sang nhìn Trương Thành Công một cái rồi bay v·út đi về hướng bờ bãi bồi giữa sông.
“Đuổi theo! Đừng để quỷ hồn chạy mất.” Nữ quân nhân quát lên một tiếng lập tức dẫn đầu chạy đuổi theo ma nữ Măng Cụt.
Lão hòa thượng cũng đi ngay sau đó, người cuối cùng là Nguyễn Vệ Quốc. Gã trước khi rời đi còn không quên ném lại một ánh mắt đầy ý vị thâm trường cho Trương Thành Công.
Biến cố xảy đến quá nhanh, quá đột ngột. Trương Thành Công không có thời gian để mà thất thần đứng ngơ ngác tại chỗ, hắn vội vàng xoay người vào nhà cầm theo rìu bạc cũng đuổi theo đám người, vừa đi vừa lẩm bẩm mắng một câu: “CMN!”
“Thật là đen đủi, mấy chuyện liên quan đến Măng Cụt đều không có chuyện gì tốt cả.”
“Hy vọng là đừng bị ba người kia đ·ánh c·hết.”
Trương Thành Công không tiếc dùng kỹ năng chạy nước rút để tăng tốc đuổi theo đám người nhưng cứ càng đuổi thì lại càng thấy khoảng cách không được rút ngắn. Ma nữ Măng Cụt thì bay ở trên không trung như một vết sao chổi, ba người dưới đất dĩ nhiên có thể vượt nóc băng tường đuổi sát sao không bỏ còn hắn chỉ có thể tại trên đường đuổi theo, rẽ ngoặt không biết bao nhiêu lần.
Hướng đi của ma nữ Măng Cụt là bãi bồi cạnh sông Hồng, Trương Thành Công thấy vậy liền lợi dụng ưu thế nắm rõ đường đi nước bước trong làng thế là liền chuyển qua chạy lối tắt, tốc độ không sánh bằng ba người kia nhưng khoảng cách được rút ngắn đi vô cùng đáng kể...