Thái Cổ Thần Vương

Chương 1176: Chuyện gì xảy ra vậy?




Những tiên nhân đó mỗi một người đứng trên bầu trời, nắm giữ uy năng tối thượng, trong nháy mắt bọn họ có thể hủy diệt một tòa thành, nếu những tiên nhân này muốn ra tay, chỉ là một Thiên Ung thành nhỏ bé, võ tu của Thiên Ung thành sẽ bị bọn họ tiêu diệt giống như giết chết một con kiến hôi.   

             Nhưng tồn tại cường đại như vậy, tiên nhân cao cao tại thượng trên trời lại bị Tần Vấn Thiên giết chết hơn mười mấy người, đây là cảnh tượng chấn động lòng người đến mức nào.   

             Hơn mười mấy năm trước, nhân vật thiếu niên đi ra từ Thiên Ung thành hiện giờ đã đứng trên đỉnh của thế giới này, giơ tay lên tiêu diệt tiên nhân, mỗi lần nhớ tới điều này trong lòng bọn họ sẽ cảm thấy dậy sóng, anh hùng không hỏi xuất xứ, thiếu niên của Thiên Ung thành vẫn có thể đi ra bên ngoài, trở thành chúa tể trong đất trời.   

             Từ trên tình cảm mà nói, người của Thiên Ung thành đương nhiên hy vọng Tần Vấn Thiên chiến thắng, hắn thật sự là nhân vật truyền kỳ thuộc về Thiên Ung thành, truyền kỳ này sẽ khiến cho cả thiên hạ đều biết đến tên của tòa thành nhỏ này, hắn sẽ trở thành biểu tượng của tòa thành này, cả thiên hạ duy nhất chỉ có Thiên Ung thành của bọn họ đi ra một nhân vật như vậy.   

             Tinh Hà công hội có mạnh hơn nữa đối với bọn họ mà nói cũng chỉ là thế lực bên ngoài mà thôi.   

             Diệt Tiên Kiếm chính là Tiên Thuật, mà Tiên Thuật lại có lực lượng công kích thật sự rất mạnh, Tần Vấn Thiên đã từng sử dụng, mỗi lần sử dụng đều hao tốn hết sức lực, nhưng hiện tại hắn đã là tiên chân chính, đã rèn luyện ra Thánh Tiên Đài hoàn mỹ không sứt mẻ, lại mượn lực lượng của tòa thành cổ Phiêu Tuyết, dưới một đòn tấn công sẽ có uy năng cường đại, hơn mười mấy vị cường giả Tiên Đài vẫn chưa kịp đánh trả đã để mạng lại rồi.   

             Một số người may mắn trốn thoát, bọn họ đứng trên không trung nhìn kiếm uy đang điên cuồng vung vẩy, vẻ mặt khó coi tới cực điểm, vì bắt Tần Vấn Thiên lần này Tinh Hà công hội của bọn họ đã phái hơn mười mấy vị Tiên Đài đang đóng quân gần thế giới cơ bản, nhưng Tần Vấn Thiên lại đưa đến một tòa thành cổ, không chỉ không thể bắt được đối phương ngược lại còn bị giết đến thảm hại như vậy, vừa mới bắt đầu chiến đấu đã tử thương như vậy rồi thì còn chiến đấu thế nào nữa?  

             - Đi.  

             Cường giả dẫn đầu kia hạ lệnh rút lui, một đoàn người xông thẳng lên trời không dám tới gần tòa thành cổ Phiêu Tuyết.   

             Trận chiến này đến rất nhanh kết thúc còn nhanh hơn, chỉ là trong nháy mắt cuộc chiến từ lúc bạo phát đến lúc kết thúc có hơn mười mấy vị cường giả ngã xuống, chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi.   

             Ảo ảnh vạn trượng bao phủ Tần Vấn Thiên đã biến mất, cơ thể khổng lồ của hắn cũng hóa thành kích thước bình thường, khoác lên người một chiếc áo bào trắng, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua những cường giả của Tinh Hà công hội đã rời đi. Sợ rằng những người này sợ không bỏ qua, chẳng qua người của Thiên Biến Tiên Môn chắc hẳn cũng sắp tới rồi.  

             - Thế nào?  

             Lúc này, Tần Vấn Thiên nhìn bằng hữu thân thích xung quanh đang nhìn hắn, bất giác mở miệng hỏi.   

             Vẻ mặt của từng người đều dại ra, tưởng chừng như không dám tin nhân vật giống như thiên thần lúc nãy lại là Tần Vấn Thiên quen thuộc của bọn họ, chuyện này thật không chân thật.   

             - Tên mập ta bị đả kích rồi.   

             Phàn Lạc xả giận nói. Tốt xấu gì trước đây bọn họ là bạn học thiếu niên cùng đến tu hành ở Đế Tinh Học Viện, hiện giờ ngay cả việc hắn ngước mắt nhìn Tần Vấn Thiên cũng làm không được, quá cường đại, căn bản là không cùng một đằng cấp mà.  

             - Thật sự không biết ngươi tu luyện thế nào.   

             Thanh Mai tiên tử cũng cảm thấy mình già rồi, ánh mắt những người của hoàng triều Đại Hạ xung quanh nhìn Tần Vấn Thiên cũng giống như nhìn thiên thần, đây chính là quân chủ của bọn họ, hắn cường đại đến mức nào, trên thế giới này không ai có thể sánh bằng.  

             - Lão đại, có biện pháp gì có thể nhanh chóng tu luyện thành tiên không?   

             Tên béo Phàn Lạc đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, ánh mắt lóe lên.   

             - Có.  

             Tần Vấn Thiên nghiêm túc gật đầu.   

             - Thật sao? Biện pháp gì vậy?  

             Đôi mắt của tên béo tỏa sáng.   

             - Ta đánh cho người một trận chắc chắn ngươi sẽ phiêu diêu thành tiên.   

             Tần Vấn Thiên nắm chặt nắm đấm, phát ra tiếng kêu răng rắc. Mọi người xung quanh lập tức cười lên.  

             - Các vị, tòa thành cổ Phiêu Tuyết này rất lớn, mọi người cứ tùy tiện lựa chọn chỗ ở của mình ở xung quanh đây, chỉ có điều nên cố gắng chọn những chỗ ở khu vực trung tâm, tránh cho lúc ta cần mượn khí thành đại chiến lại ảnh hưởng tới mọi người.  

             Tần Vấn Thiên nhìn mọi người nói, đám người lập tức gật đầu tiếp theo đó liền tản ra. Bọn họ luôn cảm thấy có gì đó là lạ, tuy bọn họ ở trong một tòa thành, nhưng tòa thành này chẳng những có thể di động mà còn có thể chiến đấu.   

             Thiên Ung thành có vô số người đứng ở trên cao, hoặc là bay lên không trung nhìn về tòa thành trì mênh mông rộng lớn phía trước, là một tòa thành mênh mông như sóng tràn bờ.   

             - Thắng rồi, Tần Vấn Thiên thắng rồi, tiêu diệt hơn mười mấy vị tiên nhân.   

             - Tần phủ Tần Vấn Thiên là thiên hạ vô song, hắn là quân chủ của Đại Hạ, là ông vua không ngai của nước Sở nhưng hắn lại đi ra từ Thiên Ung thành của chúng ta đấy.   

             Rất nhiều cường giả cảm thán, bọn họ đi vào giữa thành trì, chạy nhanh đi thông báo cho nhau, toàn bộ Thiên Ung thành tưng bừng nhộn nhịp chúc mừng thắng lợi của Tần Vấn Thiên, toàn bộ Thiên Ung thành giống như đều là vì chuyện này hoan hô, Thiên Ung thành có nhân vật như vậy, bọn họ sao có thể không kiêu ngạo cho được.  

             Tin thắng trận của trận chiến này rất nhanh đã truyền khắp nước Sở, truyền khắp Đại Hạ, thậm chí người của Hoàng cấp Thánh Vực cũng đều biết cường giả của Tinh Hà công hội tổn thương lông tóc mà về, bọn họ thiếu đi hơn mười vị cường giả Tiên Đài, tổng bộ của Tinh Hà công hội vô cùng áp lực.   

             Trận thắng lợi này thật sự khiến cho người của thế giới cơ bản cảm thấy sự cường đại của Tần Vấn Thiên chính là một truyền kỳ.   

             Ảnh hưởng của cuộc chiến này cũng rất lớn, những người của thế giới cơ bản tôn thờ Tinh Hà công hội như thần, trong lòng bắt đầu dao động, thế lực Tiên Vực đến từ bên ngoài này, trong trận chiến đấu với Tần Vấn Thiên người từ trong thế giới này trưởng thành lên, lại phải thất bại, có nghĩa là Tinh Hà công hội cũng không thể trở thành bá chủ tuyệt đối, ít nhất trước khi chưa dọn dẹp được Tần Vấn Thiên bọn họ sẽ không làm được.  

             Ở các nơi trong thế giới cơ bản, một số người vốn dĩ muốn gia nhập Tinh Hà công hội bắt đầu dao động, bọn họ đều đang chờ đợi, hiện tại Tinh Hà công hội và Tần Vấn Thiên đã kết một mối thù không chết không thôi, hai bên đều không tha cho sự tồn tại của đối phương, trước khi trận chiến đấu phân thắng bại cuối cùng xuất hiện, xem ra nếu muốn ổn thỏa một chút thì đừng gia nhập Tinh Hà công hội sẽ tốt hơn.   

             Sau trận chiến này rất nhiều người bắt đầu vội vã chạy về phía Thiên Ung thành, người của Đế Tinh Học Viện, Mạc Thương, Sở Mãng của hoàng cung đều đến tòa thành cổ Phiêu Tuyết nơi Tần Vấn Thiên đang ở, tòa thành này tập trung phần lớn bằng hữu thân thích của Tần Vấn Thiên ở thế giới cơ bản, hắn cũng cảm nhận được một áp lực vô hình, bởi vì cuốn vào chiến đấu với Tinh Hà công hội nên bằng hữu thân thích của hắn chỉ có thể phụ thuộc vào hắn, một khi hắn thất bại toàn bộ sẽ bị hủy diệt.  

             Những điều này đều là trách nhiệm của hắn.   

             Phạm vi thế lực Đại Hạ đi về phía nước Sở, có một đoàn nữ tử mặc áo trắng ngự không mà đi, khí chất của những người này không tầm thường, bồng bềnh như tiên, nhất là nữ tử đi đầu tuy đang mang khăn lụa mỏng che mặt, nhưng chỉ cần nhìn dáng người tao nhã cùng với da thịt hoàn mỹ của nàng thì đã mơ hồ cảm thấy được đây là một nữ tử có dung nhan tuyệt thế.   

             - Tiên nhi, hiện giờ Tần Vấn Thiên đang bị cuốn vào trong gió lốc, Tinh Hà công hội rõ ràng là đại thế lực của Tiên Vực, mà hiện tại chúng ta lại đi về phía Thiên Ung thành, chẳng phải chúng ta cũng sẽ bị cuốn vào trong đó, tại sao lại không lờ đi.  

             Chỉ thấy một nữ tử nhìn nữ tử che mặt kia mở miệng hỏi.  

             - Này, chứ không phải các ngươi cũng muốn nhìn thấy Tần Vấn Thiên sao? Đó chính là nhân vật kiệt xuất nhất từ trước đến nay trong thế giới này của chúng ta đó, từ trước tới giờ chưa từng nghe qua thế giới cơ bản của chúng ta có tiên nhân còn trẻ như vậy, càng quan trọng hơn chính là hắn còn rất tuấn tú nữa chứ.  

             Giọng nói của nữ tử kia có vài phần dí dỏm, trong sóng mắt lưu chuyển lộ ra vẻ phong tình.   

             - Nhưng nếu Tinh Hà công hội không bỏ qua thì chuyện này rất nguy hiểm.   

             Người bên cạnh nói.   

             - Yên tâm đi ta chỉ đến chỗ cách xa Thiên Ung thành nhìn xem, sẽ không dây vào, nếu không người ta còn nghĩ rằng Lâm Tiên Nhi ta muốn theo đuổi ngược lại nam nhân.  

             Nữ tử cong khóe miệng cười nói:  

             - Cho dù là thanh niên kiệt xuất nhất trong lịch sử, Lâm Tiên Nhi ta cũng sẽ không chủ động tiến lên dây vào.   

             - Vậy thì tốt rồi chúng ta lại ở Thiên Ung thành xem thử đi.   

             Người ở bên cạnh nói nhỏ, sau đó lại không nói thêm gì nữa.   

             Hóa ra nữ tử dùng khăn lụa mỏng che mặt chính là người có tiếng đệ nhất mỹ nữ của Thánh Vực hoàng cấp Tiên nữ giáo Lâm Tiên Nhi năm đó. Nàng vốn dự định đợi cho thế lực cường đại hơn một chút thì nhờ vả tiền bối Dược Hoàng đưa nàng tới Tiên Vực, hồng nhan họa thủy, thực lực của nàng quá yếu, với dung mạo như vậy nếu đi tới Tiên Vực chỉ sợ sẽ là tai họa của nàng.   

             Thiên Ung thành, trong một ngôi tửu lâu kế bên ngoài thành, nếu ngồi ở tầng cao nhất có thể nhìn thấy tình cảnh rộng lớn bên ngoài của tòa thành cổ Phiêu Tuyết, nơi đây khách quý chật nhà, Lâm Tiên Nhi bọn vừa tới lập tức ánh mắt của không ít người đều nhao nhao nhìn về phía bên này  

             - Ở đây có thể cho chúng ta ngồi được không?   

             Lâm Tiên Nhi nhìn vị trí tốt nhất gần cửa sổ nói với mấy người đang ngồi ở đó, ánh câu hồn đoạt phách mắt của nàng, lại thêm khí chất của một nữ tử yếu đuối khiến cho người khác muốn cho che chở, những người đó lập tức đứng lên nhường chỗ ngồi nói:  

             - Đương nhiên có thể, các vị tiên tử xin mời ngồi.   

             - Cảm ơn nhiều.   

             Lâm Thiên Nhi cười nhạt, tuy cách lụa mỏng nhưng vẫn khiến tim của những người đó đập nhanh hơn.  

             Lâm Tiên Nhi nhìn về phía tòa thành cổ rộng lớn kia, giọng nói dịu dàng :  

             - Đây chính là tòa thành kia sao, quê hương của Tần Vấn Thiên hình như chính là ở Thiên Ung thành.  

             - Không sai, Tần Vấn Thiên chính là đệ tử của Thiên Ung thành chúng ta, thời niên thiếu vì không thể tu hành mà bị Bạch gia từ hôn, chẳng qua Tần Vấn Thiên rộng lượng hiện giờ đã hóa giải ân oán với người của Bạch phủ từ lâu, trở thành nhân vật truyền kỳ.   

             - Đúng vậy, Tần Vấn Thiên nhân vật truyền kỳ của Thiên Ung thành chúng ta, hắn đứng trên đỉnh của toàn thế giới.   

             - Tiên tử nàng là từ bên ngoài đến đây phải không, liên quan đến truyền kỳ của Tần Vấn Thiên có nói ba ngày ba đêm cũng không cách nào nói hết. Hắn đã từng bị từ hôn, sau đó đi tu hành ở Đế Tinh Học Viện, quyết định hoàng quyền nước Sở, lại trở thành quân chủ của Đại Hạ, sau này dưới sự giúp đỡ của Dược Hoàng cốc tiêu diệt bá chủ Hoàng Cấp Thánh Tông, hắn vừa là kỳ tích lại vừa là truyền thuyết.  

             Mọi người kể lại sự tích huy hoàng của Tần Vấn Thiên.   

             Ầm!  

             Bên trong thành cổ Phiêu Tuyết đột nhiên phát ra một màn ánh sáng chói lòa, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn về bên đó, chỉ thấy trong hư không có bóng dáng toàn thân mặc trường bào màu vàng tím của Tinh Hà công hội bước ra, hắn từ trên trời hạ xuống, mang theo uy lực tuyệt thế, vươn tay tìm kiếm khoảng không trung phía dưới, bàn tay của hắn giống như muốn trực tiếp tiêu diệt một tòa thành.   

             Ầm!   

             Màn ánh sáng vỡ nát, một luồng khí tức hủy diệt thế giới hạ xuống, bàn tay lớn trên bầu trời kia giống như ý chỉ của thần linh hạ xuống muốn hủy diệt tất cả.  

             Trong giờ phút này tất cả âm thanh đều dừng lại, Thiên Ung thành yên tĩnh, tất cả mọi người đều hoảng hốt nhìn cảnh tượng đó, tất cả đều cảm thấy linh hồn của bọn họ đang run rẩy.