Thái Cổ Thần Vương

Chương 1182: Sóng sau đè sóng trước.




- Bạch Vô Nhai.  

             Trên bầu trời, ảo ảnh của Đông Thánh Tiên Đếnhìn vào Bạch Vô Nhai, trong thần sắc ẩn chứa một tia ánh sáng lạnh lẽo:  

             - Đông Thánh tiên môn ta đắc tội với ngươi khi nào, vì sao ngươi lại gia nhập Thiên Biến tiên môn?  

             Bạch Vô Nhai ngẩng đầu, nhìn về phía ảo ảnh Đông Thánh Tiên Đếtrong hư không, lạnh lùng nói:  

             - Đông Thánh tiền bối ở thế giới căn bản khai chiến, khiến bao sinh linh lầm than, thực khiến cho chúng ta khinh thường, tu hành đến trình độ Tiên Vực đỉnh cấp, trở thành chúa tể một phương lại tạo sát nghiệt như vậy, thật khiến cho người ta thất vọng.  

             - Ngươi lại quan tâm đến tính mạng của muôn dân trăm họ như vậy sao?  

             Đông Thánh Tiên Đếlạnh lùng nói:  

             - Từ lúc Bạch Vô Nhai ngươi tu hành đến nay, sát nghiệt trên tay ngươi làm sao có thể ít được.  

             - Bạch Vô Nhai ta đời này chỉ giết những tên ta cho rằng đáng phải chết.  

             Bạch Vô Nhai bình tĩnh mở miệng, năm đó dưới cơn nóng giận hắn đã giết một con cháu tiên đế, chính là một thân trang phục màu trắng với phong thái Tiên Đếtuyệt thế. Hắn giết ai cũng không quan tâm đến thân phận của người đó.  

             - Hừ.  

             Đông Thánh Tiên Đếhừ lạnh một tiếng, vừa nhìn về phía nam tử áo đen bên cạnh Bạch Vô Nhai:  

             - Tử Vong Đao Khách, ngươi cũng muốn đối nghịch với ta?  

             Nam tử áo đen chính là sư tôn của Mộ Nham, năm đó là Tử Vong Đao Khách từng giúp đỡ Tần Vấn Thiên, hắn giống như Bạch Vô Nhai, đều là đệ tử giới Thiên Phù, luận về vai vế, hắn là sư huynh của Tần Vấn Thiên, chỉ là lúc này hắn đương nhiên sẽ không nhận là quen biết, Thiên Biến tiên môn xuất hiện hình như trở thành ngụy trang của bọn họ, những người khác sợ đều cho rằng bọn họ thuộc về Thiên Biến tiên môn.  

             Tử Vong Đao Khách không trả lời câu hỏi của Đông Thánh Tiên Đế, nơi hắn đang đứng cũng đã nói lên trường của hắn, không cần nhiều lời.  

             - Diễm Uyên, con mắt nhìn người của ngươi qúa kém, thực lực sợ rằng cũng chẳng ra sao cả, năm đó ngươi không phải vẫn muốn thử đấu với ta sao, hôm nay vừa lúc cho ngươi cơ hội.  

             Ánh mắt Tiên Vương áo trắng nhìn về phía Diễm Uyên vô cùng to lớn trong hư không.  

             - Ta thật sự muốn xem thử, Bạch Vô Nhai ngươi rốt cuộc có bao nhiêu thực lực.  

             Trên người Diễm Uyên Tiên Vương có ý chí chiến đấu ngập trời, giống như muốn ép vỡ trời cao, phía sau lưng hắn chính là địa ngục Ma Vương hủy diệt, mang theo uy áp hủy diệt cuốn xuống, bao phủ một mảnh thiên địa.  

             - Ngươi đi đối phó với những người khác, hai người bọn họ cứ giao cho ta là được.  

             Bạch Vô Nhai nhìn Tử Vong Đao Khách bên cạnh nói.  

             Tử Vong Đao Khách nhẹ nhàng gật đầu, đáp:  

             - Được.  

             Tử Vong Đao Khách mặc dù có tiếng tăm vang dội, nhưng hắn biết rõ Bạch Vô Nhai mạnh tới đâu, Bạch Vô Nhai đối phó hai người Diễm Uyên Tiên Vương và Khuyết Nguyệt Tiên Vương bọn họ, vẫn thừa sức.  

             Cho dù ở giới Thiên Phù, Bạch Vô Nhai cũng thuộc về nhân vật Tiên Vương tương đối truyền kỳ.  

             - Cuồng vọng.  

             Diễm Uyên Tiên Vương quát một tiếng, âm thanh chấn động thiên địa, những lời này của Bạch Vô Nhai cuồng vọng tới mức nào, chỉ một mình đối phó với cả hắn và Khuyết Nguyệt Tiên Vương sao?  

             Ai trong số hai người họ cũng đều là nhân vật Tiên Vương danh tiếng khắp mười ba châu của Đông Thánh, Khuyết Nguyệt Tiên Vương là chủ nhân Khuyết Nguyệt tiên phủ, Diễm Uyên Tiên Vương hắn là chiến tướng dưới trướng của Đông Thánh Tiên Đế, thậm chí lúc bọn họ thành danh, Bạch Vô Nhai còn không biết đang ở nơi nào, hiện tại tên Bạch Vô Nhai này không ngờ lại ngông cuồng như thế.  

             - Oong.  

             Diễm Uyên Tiên Vương vừa dứt lời, thân thể Bạch Vô Nhai biến mất, trong hư không xuất hiện một bóng người phù quang, toàn thân Tiên Vương áo trắng đều lộ ra một sự mờ mịt, thân thể hắn không to lớn lên, vẫn là kích thước bình thường, trong phút chốc hắn xông về phía Diễm Uyên Tiên Vương.  

             So với thân thể cao lớn của Diễm Uyên Tiên Vương phía trước, Tiên Vương áo trắng có vẻ đặc biệt nhỏ bé.  

             Trong tròng mắt của Diễm Uyên Tiên Vương như có ngọn lửa địa ngục hủy diệt, bàn tay hắn chộp về khoảng không phía dưới, trong phút chốc bao phủ không gian một bên trong đó, ở trong không gian này nháy mắt tất cả đều là lửa địa ngục, hình như có các ác ma đang rít gào, phá hủy tất cả.  

             Tần Vấn Thiên nhìn về phía trận chiến ấy, lo lắng thay cho Bạch Vô Nhai, trong công kích của Diễm Uyên Tiên Vương ẩn chứa lực lượng hủy diệt, hắn cũng cảm nhận nhận được, Bạch Vô Nhai lại lao vào trong đó.  

             Đúng lúc này, chỉ thấy một ánh sáng mạnh mẽ chói mắt từ mảnh không gian địa ngục hủy diệt phóng ra, bên trong mảnh không gian hủy diệt này xuất hiện một con đường cổ màu trắng tuyệt đẹp, bóng người Bạch Vô Nhai lại ở trên con đường cổ, hắn bước ra một bước, trực tiếp từ trong không gian hủy diệt đi ra, bóng dáng kia vô cùng tiêu sái, lao thẳng đến chỗ thân thể Diễm Uyên Tiên Vương.  

             Diễm Uyên Tiên Vương phất một tay ra, lại thấy một con đường cổ khác xuất hiện, Bạch Vô Nhai giống như là một tia chớp đáng sợ.  

             - Thân pháp, thân pháp ẩn chứa tiên uy.  

             Tần Vấn Thiên nhìn bóng người tiêu sái này.  

             Giờ phút này, thân thể cao lớn của Diễm Uyên Tiên Vương lại lập tức lộ ra tình thế không thuận lợi một cách rõ ràng, thân thể hắn khổng lồ, sự linh hoạt tuy rằng vẫn rất tốt, nhưng dù sao thân thể quá lớn, sơ hở lại nhiều, so với hắn, thân thể Bạch Vô Nhai nhỏ, thân pháp nhanh nhẹn có thể tránh được công kích chết người đang bao trùm khắp không gian của Diễm Uyên Tiên Vương, giờ này người ở vào thế bị động chính là Diễm Uyên Tiên Vương.  

             Diễm Uyên Tiên Vương phun ra một ngụm tiên uy hủy diệt, bóng người địa ngục khủng khiếp phía sau lưng hắn cũng phát ra công kích đáng sợ, nhưng Bạch Vô Nhai quá nhanh, thân pháp của hắn ẩn chứa quy tắc đại đạo, ở trên hư không không ngừng thay đổi, đi về phía trước, trong chớp mắt đã tới gần thân thể Diễm Uyên Tiên Vương.  

             - Ầm.  

             Thân thể Diễm Uyên Tiên Vương nhanh chóng nhỏ đi, thân thể hắn quá mức khổng lồ, nếu ở gần người Bạch Vô Nhai, toàn bộ thân thể cao lớn của hắn sẽ phải mặc cho Bạch Vô Nhai công kích.  

             Đương nhiên, thân thể Diễm Uyên Tiên Vương nhỏ đi cũng không nhàn rỗi, trên người hắn có tiên uy hủy diệt vô cùng phóng ra, chỉ trong nháy mắt xung quanh thân thể hắn đều hóa thành ánh sáng hủy diệt bao phủ toàn bộ không gian, không có một nơi nào có thể tránh được lực lượng huỷ diệt từ trên người hắn phóng ra.  

             Nhưng trong một tích tắc này, chỉ thấy trong địa ngục hủy diệt, xuất hiện từng con đường cổ chói lòa, bóng người Bạch Vô Nhai thật sự giống như ảo ảnh vậy, ở trong lực lượng hủy diệt này mở ra một con đường cho hắn bước ra.  

             - Ầm!  

             Một uy lực tuyệt thế từ trên người của Bạch Vô Nhai bạo phát ra, trong chớp mắt thân thể Diễm Uyên Tiên Vương vừa biến nhỏ đột nhiên lại trở nên vô cùng to lớn, bộ đồ trắng trên người hắn hình như có tính chất đặc biệt, biến thành to lớn theo thân thể hắn, trang phục màu trắng tung bay, Tiên Vương tuyệt thế, từ bóng người tiêu sái, trong nháy mắt biến thân thành Tiên Vương bá đạo khổng lồ.  

             Hai tròng mắt của hắn bắn ra ánh sáng loá mắt, trên người xuất hiện phù quang vô tận, hai tròng mắt của hắn khép mở, có một phù quang khủng khiếp trực tiếp bao phủ mảnh trời đất này, bao phủ thân hình khổng lồ của Diễm Uyên Tiên Vương, đó là đồng thuật, trong một tích tắc này, lực lượng máu, phù xương lưu chuyển trong cơ thể Diễm Uyên Tiên Vương đều có thể thấy được rõ ràng, dưới đồng thuật không thể nào che giấu được.  

             Giờ phút này Diễm Uyên Tiên Vương sinh ra một cảm giác kỳ diệu, hắn dường như bị Bạch Vô Nhai nhìn thấu, dưới hai con mắt này, hắn không chỗ nào che giấu, thậm chí, toàn thân hắn đều cảm giác được một uy áp vô hình, cặp mắt kia hình như đang uy hiếp nghiêm trọng đến tính mạng của hắn.  

             - Ầm.  

             Phía sau Bạch Vô Nhai Tiên Vương áo trắng dường như xuất hiện đôi thiên nhãn vậy, có tiên uy vô cùng vô tận, hình như nó chỉ thuộc về lực lượng quy tắc của hắn.  

             - Giết!  

             Chỉ thấy Bạch Vô Nhai hét lên một tiếng, giữa thân thể của Bạch Vô Nhai đến thân thể của Diễm Uyên Tiên Vương giống như xuất hiện một tiên cầu, lực lượng quy tắc phù văn vô cùng đáng sợ trực tiếp thông qua hai con ngươi đáng sợ này thâm nhập vào trong thân thể của Diễm Uyên Tiên Vương, một khắc này, Diễm Uyên Tiên Vương chỉ cảm thấy toàn thân rung chuyển, thân thể gặp phải công kích hủy diệt.  

             Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể vốn phải biến nhỏ bỗng nhiên ngừng lại. Hắn giơ bàn tay lên tấn công, giống như vực sâu địa ngục huỷ diệt tất cả mọi thứ.  

             - Ầm ầm ầm.  

             Thiên nhãn phía sau lưng Bạch Vô Nhai giống như có thể nhìn thấu tất cả, nắm giữ uy lực của đất trời, hắn giơ một ngón tay lên, trong nháy mắt một lực lượng qui tắc mạnh mẽ đúng lúc công kích vào sinh lực của Diễm Uyên Tiên Vương, trực tiếp phá bỏ lực lượng hủy diệt này.  

             - Răng rắc...  

             Tiếng động thanh thúy truyền ra, Diễm Uyên Tiên Vương rên rỉ kêu lên một tiếng, thân thể cao lớn của hắn dường như khẽ run lên. Trong nháy mắt một trận chiến này thu hút bao nhiêu sự chú ý, người thế giới căn bản đang quan sát cuộc chiến đấu. Tiên Vương áo trắng này với bóng người tuyệt thế, thật mạnh mữ, lấy ưu thế tuyệt đối kìm chế lực hủy diệt mạnh mẽ của Diễm Uyên Tiên Vương.  

             Chỉ có điều đúng lúc này, đột nhiên lại có một vòng ánh trăng bao phủ trang phục màu trắng của Tiên Vương, đó chính là Khuyết Nguyệt Tiên Vương ra tay, lúc này Khuyết Nguyệt Tiên Vương rất có uy vọng ở mười ba châu của Đông Thánh cũng không để ý tới thể diện, lại liên thủ với Diễm Uyên Tiên Vương đối phó vị tiên nhân Bạch Vô Nhai mới xuất hiện này.  

             - Khuyết Nguyệt Tiên Vương, ngươi chỉ có chút thực lực như vậy thôi sao?  

             Tiên Vương áo trắng ngẩng đầu nhìn về phía Khuyết Nguyệt Tiên Vương, ánh sáng thiên nhãn bao phủ thân thể của hắn, cuối cùng dường như hoàn toàn không bị lực lượng kia ảnh hưởng đến, hắn bước một chân lên, trực tiếp từ bên trong ánh sáng rực rỡ này đi ra, cảnh tượng như vậy khiến cho thần sắc Khuyết Nguyệt Tiên Vương rất khó coi, hắn ở Tiên Vực có danh tiếng cực lớn, lúc này lại bị miệt thị như vậy.  

             Thân thể Diễm Uyên Tiên Vương lui về phía sau, nhưng thấy Tiên Vương áo trắng Bạch Vô Nhai bước một chân ra, từng bước chân tiên kinh thiên động địa hiện ra, dường như không để ý tới không gian kịch liệt, cho dù thân thể hắn vô cùng khổng lồ, nhưng vẫn khiến người ta có thể cảm nhận được thân pháp nhanh nhẹn.  

             Diễm Uyên Tiên Vương cảm nhận được thân thể rung chuyển, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, khắp hư không bạo động, hai tay hắn xé trời, vực sâu địa ngục hủy diệt tất cả, ép về phía Bạch Vô Nhai, loại uy lực này thật đáng sợ, đám người phía dưới chỉ cảm thấy cả bầu trời này đều bị lực lượng vực sâu phá hủy.  

             - Mở ra.  

             Thiên nhãn với tiên uy vô cùng phóng ra, tự hình thành quy tắc, hai con ngươi của Bạch Vô Nhai như có thể mở ra thiên địa, liếc mắt một cái vực sâu địa ngục khắp nơi đều bị phá huỷ, xuất hiện một tiên lộ, Bạch Vô Nhai sải chân bước ra, muốn ép Diễm Uyên Tiên Vương đến đường cùng, sắc mặt của Diễm Uyên Tiên Vương tái xanh, hắn đường đường là chiến tướng dưới trướng của Đông Thánh Tiên Đế, không ngờ lại bị Bạch Vô Nhai đánh bại, cục diện chiến đấu hoàn toàn nghiêng về một phía.  

             - Sóng sau đè sóng trước.  


             - Giết!  

             Lại là một tiếng quát lạnh truyền ra, hai mắt của Bạch Vô Nhai phóng ra thần quang tuyệt thế, phụt một tiếng, Diễm Uyên Tiên Vương cuối cùng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.  

             - Đông.  

             Bạch Vô Nhai lại bước một bước đi về phía trước, theo sát không thôi, Diễm Uyên Tiên Vương rống to một tiếng, mặt cắt không còn hạt máu, vô cùng dữ tợn!