Tổ địa của Nam Hoàng Thị hình như ở chỗ sâu nhất của Nam Hoàng Thị, tổ địa trưởng thành đi đối với Nam Hoàng Thị ở Tiên Vực, cùng tồn tại với Nam Hoàng Thị, có thể nói là vật quý báu nhất của Nam Hoàng thị, bồi dưỡng ra từng đời Thánh Nữ truyền thừa.
Những Thánh Nữ truyền thừa này tuy chỉ có một người có thể trở thành nữ đế, nhưng Thánh Nữ truyền thừa trưởng thành từng đời đó theo năm tháng mà trở nên cường đại, thân ở chức vị cao, quản lý quyền lực của Nam Hoàng thị là nhân vật trụ cột nhất của Nam Hoàng thị.
Tần Vấn Thiên bọn họ ngự không mà đi, qua một lúc lâu mới hạ xuống một cốc địa có cường giả bảo vệ, nơi đây giống như là một không gian bị phong ấn, có một cánh cửa làm bằng đồng xanh khổng lồ, nhìn thấy đám người tiến đến, những người thủ vệ kia kéo mở cánh cửa làm bằng đồng xanh kia ra, tiếng kêu vang lên, một con đường cổ xuất hiện.
- Vào đi thôi.
Những cường giả trưởng bối của Nam Hoàng thị dẫn dắt mọi người đến đây nhường đường, lập tức mọi người nhao nhao cất bước, theo con đường kia bước vào trong cánh cửa bằng đồng xanh.
Sau khi Tần Vấn Thiên đi vào, phát hiện ở trong này có động tiên khác, giống như một sơn cốc khổng lồ, có mấy bà lão đang bảo vệ ở nơi đó, trước mắt đám người xuất hiện một cây cầu, cây cầu này thông tới lối vào phía trước giống như có thể đi vào một không gian khác.
- Nhớ kỹ bên trong tổ địa không thể vận dụng tiên binh, nếu tổ địa nghe được tiên binh giết người thì lập tức sẽ giết chết chủ nhân của tiên binh, nhất định phải nhớ cho kỹ.
Nam Hoàng Vân Hi nhìn Tần Vấn Thiên ba người nhắc nhở.
- Chúng ta đều có thể tiến vào, tại sao trước kia nàng chỉ mời một mình ta, bọn họ đúng là đều mời hai người hoặc ba người.
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Người hộ chiến tính ở chỗ tinh thông không tính ở số nhiều, cả Nam Vực người kiệt xuất nhất có thể có bao nhiêu người? Thánh Nữ của Nam Hoàng thị ta lẽ nào đều quen biết toàn bộ mới được? Có thể mời một số người trong đó đến hộ chiến đã là không tệ rồi, còn về nhân vật thiên kiêu tầm thường căn bản không có tác dụng nếu mời thì lại có ý nghĩ gì.
Nam Hoàng Vân Hi nói:
- Còn nữa, bởi vì những Thánh Nữ này của chúng ta tiến vào tổ địa mạnh nhất cũng rất khó xuất hiện người vượt qua Tiên Đài tam trọng, vì thế trong tổ địa sẽ áp chế tu vi, người cao hơn Tiên Đài tam trọng cũng chỉ có thể phát huy được uy lực của Tiên Đài tam trọng, vì vậy không hề giống như tưởng tượng đó của ngươi, vậy có lẽ còn nên mời cường giả Tiên Đài đỉnh cấp tới sao.
- Ừ.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, những người hộ chiến này phần nhiều đều là cảnh giới Tiên Đài nhị trọng, có một số vị là Tiên Đài tam trọng, uy hiếp lớn nhất chắc hẳn là một trong những người hộ chiến của Nam Hoàng Sanh Ca, Hoàng Vân Hi cũng cố ý nhắc nhở qua với hắn về người này, tên gọi là Khổng Diệp chính là hậu nhân của một vị Tiên Đếcủa Địa Ngục Nam Bộ ở Tiên Vực, đã rèn luyện Tiên Đài vương phẩm, chiến lực vô cùng đáng sợ.
- Đi thôi.
Mọi người lần lượt đi về phía trước, bước lên cầu chỉ thấy bên dưới cây cầu này đỏ bừng giống như có lửa nham thạch, vô cùng đáng sợ, nhiệt độ cao hiếm thấy, bọn họ đi từng bước về phía lối vào của tổ địa, khí lưu càng lúc càng nóng rực rớt trên người, tuy được màn ánh sáng kỳ diệu ngăn chặn nhưng Tần Vấn Thiên vẫn cảm thấy bên trong chỉ sợ sẽ là một thế giới lửa.
Ong. Từng bóng người lóe lên, đã có người xông vào bên trong tổ địa.
- Đi.
Nam Hoàng Vân Hi mở miệng nói, lập tức bọn họ cũng tăng nhanh tốc độ, trực tiếp xông qua màn ánh sáng, trong nháy mắt cơ thể bước vào tổ địa, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía không gian trước mắt, đều cảm thấy trong lòng hơi run rẩy.
- Ngô đồng.
Tần Vấn Thiên nhìn không gian này, ngọn lửa ngô đồng, toàn bộ không gian này đều là ngọn lửa ngô đồng, cành lá đan chen, là thế giới của ngô đồng, toàn bộ thế giới ngô đồng đều biến thành màu đỏ, vô cùng nóng bỏng, chỉ trong nháy mắt mọi người đều cảm thấy cơ thể sắp thiêu cháy, từng ngọn lửa cây ngô đồng cổ thụ khổng lồ, từng chiếc lá bay xuống nhảy múa trên không trung hòa thành một cảnh tượng kỳ lạ, đẹp không sao tả xiết.
Mỗi một chiếc lá của ngọn lửa ngô đồng đều rất lớn, giống như lông vũ của phượng hoàng, tươi đẹp như vậy.
Ầm. Trong cơ thể của Nam Hoàng Vân Hi giống như có lực lượng huyết mạch dâng lên, toàn thân trên người giống như cháy lên ngọn lửa, mơ hồ có ảo ảnh phượng hoàng xuất hiện, không chỉ là nàng chỉ nhìn thấy tám vị Thánh Nữ khác cũng giống như Nam Hoàng Vân Hi, bọn họ đạp bước tiến về phía trước, ánh mắt nhìn chăm chú vào chiếc lá ngô đồng đang rơi xuống kia, trong mắt của bọn họ mỗi một chiếc lá ngô đồng giống như chứa đựng trong đó ấn ký cổ kỳ diệu, có thể in dấu lên trong đầu.
Một ánh sáng kỳ lạ phóng ra, Nam Hoàng Vân Hi nhìn chiếc là này ẩn chứa lược lượng kỳ diệu cần nàng tới lĩnh hội.
Sau một lát, Tần Vấn Thiên nhìn thấy chiếc lá ngô đồng kia hóa thành môt ánh sáng lửa chói lóa mắt, dán lên người của Nam Hoàng Vân Hi, những chiếc lá còn lại vẫn đang nhảy múa trong không trung giống như mãi mãi sẽ không rơi xuống.
Cơ thể của Nam Hoàng Vân Hi lóe lên, một lần nữa xuất hiện dưới một chiếc lá cây, tiên niệm của nàng xông vào bên trong, trong nháy mắt bị hút vào sâu bên trong.
- Ta muốn lá ngô đồng.
Lúc này, Nam Hoàng Ngạo Tuyết mở miệng nói, cơ thể người hộ chiến của nàng Tông Chiến và một cường giả khác trong nháy mắt liền động, đi tranh đoạt những lá cây ngô đồng đang nhảy múa trong hư không.
Mọi người trong bất ngờ đều ý thức được, thân hình của mỗi người bọn họ lóe lên đi về phía lá ngô đồng, Tần Vấn Thiên cũng động, phía sau xuất hiện cánh chim rực rỡ, thân hình lóe lên, hạ xuống trước một lá ngô đồng, bàn tay duỗi ra muốn dùng tiên lực lấy được nó, nhưng phát hiện trên lá ngô đồng có ánh sáng rực rỡ lập lòe, tiên lực không thể bao phủ, hắn chỉ có thể vươn tay ra bắt lấy, không ngờ lại vô cùng nặng, thân hình của hắn tiếp tục lóe lên, nhìn về phía lá cây ngô đồng khác chộp tới, lúc hai lá ngô đồng tới gần lại có một lực đẩy đáng sợ phóng ra, cơ thể của Tần Vấn Thiên cũng bị lực đẩy đẩy ra.
- Đây...
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lóe lên, một lá cây lại có được uy năng như vậy giống như ẩn chứa lực lượng quy tắc, giống như chỉ có Thánh Nữ của Nam Hoàng Thị mới có thể cởi ra.
Hắn không có cách nào, chỉ có thể đưa chiếc lá này đến bên cạnh Nam Hoàng Vân Hi và để xuống, hắn phát hiện khi chiếc lá này tiến vào bên cạnh Nam Hoàng Vân Hi lại không bài xích với chiếc lá mà nàng đang lĩnh ngộ kia.
- Đây là năng lực đặc biệt của huyết mạch Nam Hoàng thị sao?
Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Quân Trần, Luyện Ngục hai người đi thu thập lá cây ngô đồng đưa đến bên cạnh Nam Hoàng Vân Hi để cho nàng từ từ lĩnh hội.
- Được.
Ba người đồng thời ra tay, nhanh như tia chớp từng chiếc lá không ngừng xuất hiện nơi tiên quang đang bao phủ Nam Hoàng Vân Hi, ánh mắt xinh đẹp của nàng nhìn chằm chằm vào từng chiếc lá, mỗi một lần giống như chỉ có thể lĩnh hội một chiếc lá, sau khi lĩnh hội chiếc lá đó sẽ rớt xuống bên cạnh nàng, giống như một chiếc lông phượng hoàng che lại thân thể nàng.
Người của không gian này đều đã ra tay, hơn nữa tốc độ cũng cực kỳ nhanh, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, trước mắt chín vị Thánh Nữ xuất hiện rất nhiều lá cây ngô đồng.
Tốc độ lĩnh hội của càng nàng giống như trở nên chậm lại, đều là toàn thân toàn ý tập trung, tất cả mọi thứ bên ngoài chỉ có thể giao cho những người hộ chiến của bọn họ.
Theo sự điên cuồng cướp đoạt của người hộ chiến, lá cây ngô đồng trong không trung càng ngày càng ít, nếu tiếp tục như vậy rất nhanh sẽ không còn nữa.
Lúc này Luyện Ngục và người hộ chiến của Nam Hoàng Linh đang tranh giành một chiếc lá, bàn tay của Luyện Ngục vừa nắm lấy chỉ nhìn thấy đối phương giơ tay lên chỉ ra một đòn, một chỉ này hạ xuống hư không giống như hóa thành dòng sông máu, một luồng tiên uy khủng bố trực tiếp đánh lên trên bàn tay của Luyện Ngục, Luyện Ngục kinh ngạc kêu lên một tiếng, bàn tay của nàng chảy ra máu tươi, nàng chỉ có thể buông lá cây ngô đồng ra, đối phương một lần nữa đánh ra một chỉ, cơ thể của Luyện Ngục lùi về sau người đó liền đoạt lá cây đi.
Vẻ mặt của Luyện Ngục lạnh lẽo, lướt mắt nhìn người đó, nàng nhìn về phía xung quanh phát hiện chiếc lá tốt nhất đã bị người kia lấy đi không còn nữa.
- Cần tám mươi mốt chiếc lá ngô đồng.
Lúc này chỉ nghe thấy Nam Hoàng Sanh Ca mở miệng nói, lập tức vẻ mặt của mọi người lóe lên, Tần Vấn Thiên lướt mắt nhìn những chiếc lá trên người Nam Hoàng Vân Hi và những chiếc là trước mắt nàng, vẫn còn hơi thiếu, còn về những người khác cũng đều đang thiếu, hắn phát hiện với số lượng của những chiếc là ngô đồng đang nhảy múa ở đây, nếu mỗi người đều cần tám mươi mốt chiếc thì căn bản sẽ không đủ.
Trừ khi, đi cướp!
Nếu như đi cướp thì nhất định sẽ có người không đủ.
Giờ phút này ánh mắt của mọi người lướt nhìn xung quanh đều lộ ra ý không thiện cảm, rõ ràng bọn họ đều ý thức được cần phải đi cướp lá cây ngô đồng của đối phương.
Vấn đề là cướp trên tay ai?
Mọi người đều không có ý tốt.
- Xem ra vẫn là nhiều người mới tốt. Nam Hoàng Vân Hi tự nàng cũng không biết tình hình cụ thể trong tổ địa.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, bọn họ có ba người, lá cây ngô đồng thu thập được tính ra cũng khá nhiều.
- Các người bảo vệ Nam Hoàng Ngạo Tuyết.
Tông Chiến nhìn hai người hộ chiến khác bên cạnh Nam Hoàng Ngạo Tuyết nói, toàn thân hắn khoác lên khải giáp kim sắc rực rỡ, không ai bì nổi.
Ong. Tông Chiến giống như tia chớp giết về phía người hộ chiến của Nam Hoàng Khanh, chuẩn bị cướp của Nam Hoàng Khanh, người hộ chiến của Nam Hoàng Khanh lập tức ra tay, điên cuồng chiến đấu với Tông Chiến, lúc này người hộ chiến của Nam Hoàng Ức cũng ra tay cùng xông về phía của Nam Hoàng Khanh, rõ ràng là muốn làm ngư ông đắc lợi mà.
Từng bóng người hiện lên, trong nháy mắt vô cùng hỗn loạn.
- Mộng Trần, ngươi ở đây bảo vệ Nam Hoàng Vân Hi, Luyện Ngục ngươi đi theo ta.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, đạp bước ra trực tiếp đi về phía Nam Hoàng Linh bên kia, trước đó người hộ chiến của Nam Hoàng Linh đã đoạt lấy một chiếc lá từ trong tay Luyện Ngục.
Có người cười nói.
- Nha đầu Vân Hi kia tuổi tuy hơi nhỏ nhưng tiềm lực rất lớn, Tiên Đài của nàng ta rèn luyện là phẩm chất cao nhất đấy, không nên quên nàng.
- Xem đi, tổ địa mở, ngô đồng cổ tự nhẹ bay, những lá cây ngô đồng này là những cánh chim phượng tổ ban tặng cho các nàng, không biết có bao nhiêu người có thể đạt được.
Những người này đang thảo luận ở bên ngoài, tất cả đều hơi chờ mong.