Ánh mắt của Tần Vấn Thiên liếc nhìn Nam Hoàng Ngạo Tuyết, lạnh lùng nói;
- Ngươi càng làm càn.
Vừa dứt lời, uy lực Tiên Đài của hắn điên cuồng lưu chuyển, tập trung trong hai bàn tay, rất nhanh, hai tay Tân Vấn Thiên lưu chuyển Phù Quang ngập trời, uy áp khùng khiếp, những tiếng nổ lớn ầm ầm ầm truyền ra, thân thể Tần Vấn Thiên trở lên to lớn, uy áp của bàn tay càng lộ ra vẻ đáng sợ, tuy rằng Thần Chi Thủ của hắn tu hành vẫn chưa phải Thần Chi Thủ hoàn chỉnh, nhưng thân là Nghệ Đế Tuyệt Học, nên vẫn có uy lực kinh người.
Hai tay Nam Hoàng Ngạo Tuyết bấm ra ấn quyết, trên thân thể nàng có hỏa diễm ngập trời, thiêu đốt tất cả, giống như Phượng Hoàng hạ thế, xung quanh thân thể nàng có một mảnh biển lửa đáng sợ, toàn thân đều đắm chìm trong ngọn lửa vô tận, từng ảo ảnh Phượng Hoàng đáng sợ xuất hiện xoay vòng quanh thân thể, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, một đôi mắt đầy yêu dị và sắc bén, cực kỳ đáng sợ.
- Giết.
Cổ ấn của Nam Hoàng Ngạo Tuyết đánh về phía trước, trong nháy mắt từng hư ảnh Phượng Hoàng vồ tới chém giết, luồng uy nghiêm tuyệt thế đó giống như muốn cấu xé mảnh thiên địa này.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy từng vị Phượng ảnh khổng lồ, bàn tay của hắn phóng ra tiên uy vô tận, ánh sáng hủy diệt lưu chuyển khắp trên đó, đột nhiên giơ tay đánh ra, từng bóng dáng Thiên Bằng đáng sợ xuất hiện, uy lực mạnh mẽ dữ dội ngập trời, giống như Kim Sí Đại Bằng Điểu hạ xuống thế gian thật sự, chém giết tất cả, cùng với những Phượng ảnh va chạm vào nhau, phát ra tiếng gào thét kinh thiên.
- Oong.
Một khí nóng hừng hực trực tiếp hạ xuống, thân thể Nam Hoàng Ngạo Tuyết xuất hiện trước mắt Tần Vấn Thiên, đôi cánh Phượng Hoàng của nàng càn quét lao tới, chém về phía Tần Vấn Thiên, đôi cánh Phượng Hoàng đáng sợ đó còn sắc bén hơn cả hỏa diễm lợi kiếm.
Bước chân của Tần Vấn Thiên không hề lùi về phía sau một bước nào, thậm chí hắn còn hơi bước về phía trước, uy lực luyện thành Tiên Đài trong cơ thể điên cuồng bùng phát, Tinh Tượng lập loè xuất hiện, hóa thành một mảnh thế giới kỳ diệu, Thần Chi Thủ xuất hiện Phương Thiên Họa Kích, mạnh mẽ đâm giết về phía trước, trực tiếp đâm lên đôi cánh Phượng Hoàng của đối phương, một luồng hủy diệt kinh người dường như muốn đâm thủng đôi cánh Phượng Hoàng đó, trong nháy mắt thân thể Nam Hoàng Ngạo Tuyết lùi về sau, thân thể lơ lửng trên không, đôi cánh chậm rãi vỗ trong hư không, thần sắc của nàng cảng trở nên lạnh lùng.
Tiên Đài tam trọng, tiên uy cường đại đến mức nào, người có Tiên Đài nhất trọng căn bản không thể so sánh, nhưng người có Tiên Đài tam trọng như nàng, không ngờ công kích lại liên tục bị Tần Vấn Thiên ngăn cản, không phá vỡ nổi sự phòng ngự của đối phương, không thể bước vào Con đường Niết Bàn kia.
Lúc này chỉ thấy Tần Vấn Thiên đứng ở đầu đường Con đường Niết Bàn, thân thể khổng lồ, hai tay hóa thành Thần Chi Thủ, thậm chí phía sau mơ hồ xuất hiện đôi cánh Thiên Bằng, giống như một vị thiên thần vậy, một người đã đủ giữ quan ải, vạn người không thể khai thông, ánh mắt của hắn thâm túy đáng sợ, có thể khiến người ta đắm chìm trong đó.
Lúc này, phía sau có Nam Hoàng Tây Hoa cùng với Nam Hoàng Ức lần lượt đến, lực lĩnh ngộ của hai vị Thánh Nữ này có chút chênh lệch, nhưng cũng không chậm bao nhiêu, đến mảnh không gian này, phát hiện có ba đường Con đường Niết Bàn đã bị chiếm giữ, lập tức thần sắc rất khó coi.
- Nam Hoàng Tây Hoa, Nam Hoàng Ức, các ngươi giúp ta chiếm đoạt con đường Niết Bàn này, sau đó ta cho đám người Tông Chiến giúp các ngươi chiếm đoạt những con đường Niết Bàn khác.
Nam Hoàng Ngạo Tuyết truyền âm với Nam Hoàng Tây Hoa cùng với Nam Hoàng Ức, nàng không trực tiếp nói ra, tất nhiên là muốn tránh cho Tần Vấn Thiên và Khương Tử Dục cùng với Khổng Diệp bọn họ liên thủ, nếu vậy các nàng càng không có hi vọng. Các nàng chỉ có thể đánh bại từng người.
Nam Hoàng Tây Hoa và Nam Hoàng Ức nhíu mày, dường như lộ ra vẻ suy tư, nhưng chỉ nghe thấy Nam Hoàng Ngạo Tuyết tiếp tục nói:
- Thời gian không còn nhiều nữa, còn suy nghĩ sợ rằng một chút hi vọng cũng sẽ không còn, chúng ta đi phế bỏ Tần Vấn Thiên, những người trợ chiến của các ngươi đi đối phó với hai người khác, dùng tốc độ nhanh nhất khiến người trợ chiến của Nam Hoàng Vân Hi mất đi năng lực chiến đấu.
Nam Hoàng Tây Hoa và Nam Hoàng Ức liếc mắt nhìn nhau, lập tức truyền âm cho người trợ chiến của các nàng, tiếp theo, Nam Hoàng Tây Hoa và Nam Hoàng Ức phối hợp với Nam Hoàng Ngạo Tuyết trấn ép về phía Tần Vấn Thiên, phân thành ba phương hướng, cảnh tượng này khiến thần sắc Tấn Vấn Thiên đứng lại, không ngờ ba vị Thánh Nữ lại liên thủ cướp đoạt Con đường Niết Bàn.
- Oong.
Đôi cánh Phượng Hoàng lóe hiện và chuyển động, tốc độ của ba người đều cực nhanh, vồ về phía Con đường Niết Bàn, trong nháy mắt trong đầu Tần Vấn Thiên xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, lực của một mình hắn rất khó có thể ngăn cản một lúc ba người, một khi có một người xâm nhập vào Con đường Niết Bàn sẽ không có lợi cho Nam Hoàng Vân Hi.
Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên đánh ra chưởng ấn hủy diệt, nhưng sự công kích của ba người đối phương cùng lúc đánh tới, những tiếng nổ lớn ầm ầm chấn động trên cánh tay, thân thể Tần Vấn Thiên bị đánh lùi lại.
Hắn quyết định thật nhanh thân thể mượn sự trợ giúp của luồng lực lượng này lập tức lùi về phía sau, không ngờ lui vào phía bên trong Con đường Niết Bàn, đồng thời nhìn Quân Mộng Trần và Luyện Ngục nói:
- Mộng Trần, Luyện Ngục, không nên tham chiến, ta sẽ phong kín con đường Niết Bàn lại.
- Sư huynh yên tâm, ta có chừng mực.
Quân Mộng Trần cao giọng nói, đang cùng Tông Chiến điên cuồng mạnh mẽ chiến đấu.
Con đường Niết Bàn chỉ có một, Tần Vấn Thiên lùi vào bên trong thì có thể phong kín hoàn toàn lối vào, đường rất hẹp, ba người của đối phương muốn liên thủ đối phó với hắn cũng không thể, chỉ có thể liều mạng với hắn.
Ngọn lửa cháy hừng hực chôn vùi con đường, nơi đây giống như một vòng xoáy đáng sợ, Tần Vấn Thiên không dám lùi quá nhanh, chỉ một lát, hắn và ba vị Thánh Nữ đang truy sát tới đều bị hỏa diễm chôn vùi, Tần Vấn Thiên dừng lại không tiếp tục lùi, hắn đã có thể nhìn thấy ba người Nam Hoàng Vân Hi rồi, mỗi nàng chiếm giữ một Cổ Lộ nhỏ hẹp, ở điểm cuối của vòng xoáy.
Chỉ có điều, nhìn thấy tình hình bên đó trong mắt Tần Vấn Thiên chợt hiện lên vẻ ngượng ngùng, Nam Hoàng Vân Hi đắm chìm trong vòng xoáy của Con đường Niết Bàn, ngọn lửa Phượng Hoàng thiêu đốt cơ thể, cháy hết trang phục, da thịt toàn thân nàng như ngọc, hoàn mỹ không tỳ vết, hiện lên trước mắt, giống như một bức tranh tuyệt thế mỹ nhân thực sự, chỉ có duy nhất đôi cánh Phượng Hoàng phía sau thân thể nàng là tối nhất, cắm vào trong da thịt bạch ngọc, càng tăng thêm vài phần thẩm mỹ yêu dị đến cực điểm.
- Khiếm nhã không được nhìn.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nói, không chỉ là Nam Hoàng Vân Hi, mà Nam Hoàng Thanh Nhược cùng với Nam Hoàng Sanh Ca đều đẹp đến mức khiến người ta nín thở, khiến cho huyết mạch của người ta căng lên.
Hỏa diễm khủng khiếp không ngừng thử thách da thịt của các nàng, giống như muốn đem thân thể hoàn mỹ này luyện lại một lần nữa, ngọn lửa Phượng Hoàng dung nhập trong cơ thể, phải mạnh hơn trước đó.
- Ngươi không tôn trọng Thánh Nữ của Nam Hoàng Thị ta, đáng chết.
Nam Hoàng Ngạo Tuyết nhìn thấy cảnh tượng này toàn thân cháy lên những ngọn lửa hừng hực đáng sợ, Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào nàng nói:
- Là các ngươi ép ta đi vào đây, bây giờ chúng ta lập tức ra ngoài.
Nam Hoàng Ngạo Tuyết làm sao có thể ra ngoài, nàng nhìn thấy ba người đang chịu sự thử thách, trong lòng nôn nóng vô cùng, lực lượng Tiên Đài điên cuồng phóng ra, giống như Cổ Phượng thật sự.
Tần Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, một lần nữa thân thể hắn trở nên khổng lồ, hoàn toàn phong kín con đường này, thậm chí phong kín cả tầm nhìn trước mắt, chỉ có thể nhìn thấy thân thể khổng lồ này của hắn, không thể nhìn thấy Nam Hoàng Vân Hi.
- Các ngươi không có cơ hội đâu.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói.
- Ta không tin.
Thân hình Nam Hoàng Ngạo Tuyết loé lên, một tiếng Phượng gào kinh thiên truyền ra, thân thể Nam Hoàng Ngạo Tuyết hạ xuống trước mặt Tần Vấn Thiên, đột nhiên xuất hiện Phượng Hoàng kinh thiên, to lớn vô cùng, dẫn theo cả uy lực yêu thú ngập trời, phun ra tiên hỏa, cùng lúc móng sắc như kiếm chụp xuống chém giết.
Trong tích tắc này Tần Vấn Thiên cảm thấy bản thân đang đối mặt với một con Phượng Hoàng kinh thế, Tiên Đài của hắn phóng ra uy lực vô tận, trong Tiên Đài mơ hồ có Thần Long xuất hiện, toàn thân Tần Vấn Thiên sáng lên yêu quang ngập trời, giống như một vị tuyệt thế yêu thần, Thần Chi Thủ của hắn giận dữ đánh ra, trong phút chốc có cảm giác long trời nở đất, một con Yêu Long vô cùng khổng lồ xuất hiện, ẩn chứa lực lượng vô thượng, cùng Cổ Phượng va chạm với nhau, Long gầm Phượng hót, một trận quyết chiến kinh thiên, uy lực Tiên Đài trên thân thể hai người không ngừng phun trào mạnh mẽ vào trong đó, hóa thành tiên lực vô tận, cuồn cuộn không dứt.
Nam Hoàng Tây Hoa cùng với Nam Hoàng Ức ở phía sau nhìn thấy cảnh tượng này sắc mặt liên tục thay đổi, chiến đấu như vậy, không ngờ các nàng không thể nhúng tay vào, hơn nữa không gian ở đây quá là nhỏ hẹp, đã bị Tần Vấn Thiên phong kín, không phá nổi phòng ngự của Tàn Vấn Thiên, đừng ai nghĩ có thể qua được, hai người nhìn nhau, chỉ có thể lùi về phía sau, rời khỏi con đường Con đường Niết Bàn này.
- Giết.
Chiến đấu thật sự của Nam Hoàng Ngạo Tuyết xuất hiện chân hỏa, nàng là cường giả Tiên Đài cảnh tam trọng, kiều nữ của trời trong Nam Hoàng Thị, thân phận Thánh Nữ, muốn đoạt được uy lực của truyền thừa Thánh Nữ, nhưng hiện tại ngay cả một người có Tiên Đài cảnh nhất trọng cũng không đánh lại được, quả thực vô cùng nhục nhã.
Trong Tiên Đài, có tuyệt thế hỏa diễm lợi kiếm sát phát phun ra từ miệng của con Cổ Phượng trên hư không kia.
Tần Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, trong Tiên Đài, có ánh sáng hủy diệt Ô Kim lóa mắt đang lập lòe, Thần Chi Thủ đánh ra, một vị Phương Thiên Họa Kích có thể hủy diệt tất cả nhày vào trong miệng của Yêu Long, lao tới đối phương, trong hư không kiếm và kích va trạm vào nhau, kinh thiên động địa, muốn phá hủy hoàn toàn mảnh không gian này, cuối cùng cùng bị hủy diệt và rơi xuống.
- Cần gì cố chấp như vậy, đã không thuộc về ngươi, thì ngươi hãy từ bỏ đi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, Nam Hoàng Ngạo Tuyết càng cảm thấy nhục nhã, nàng dốc lòng muốn đoạt được uy lực của truyền thừa Thánh Nữ, mời Tông Chiến cùng vô số người đến trợ chiến, bây giờ, Tần Vấn Thiên nói không thuộc về nàng.
- Nam Hoàng Vân Hi đã cho ngươi điều kiện gì?
Nam Hoàng Ngạo Tuyết mở miệng nói:
- Ta có thể cho ngươi gấp đôi.
- Ngạo Tuyết Thánh Nữ nghĩ quá nhiều rồi, thảo nào không có duyên với truyền thừa Thánh Nữ.
Tần Vấn Thiên thản nhiên mở miệng, một tiếng gào thét kinh thiên, chỉ thấy lại có một con Chân Hống lao ra từ Thần Chi Thủ, một tiếng gầm lớn làm chấn động đập nát hư không, lao về phía Phượng Hoàng, ầm ầm ầm, Cổ phượng hét dài, cuối cùng bại trận phải rút lui, Nam Hoàng Ngạo Tuyết kêu lên một tiếng rên rỉ, thân thể không ngừng lùi về sau, sắc mặt tái nhợt.
- Đường này không thông.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm đối phương, lạnh lùng nói, Nam Hoàng Ngạo Tuyết lộ ra vẻ không can tâm, cuối cùng phải từ bỏ, bước ra khỏi con đường Con đường Niết Bàn này.