Thái Tử Phi Bất Lương: Công Chúa Dễ Thương Quá

Chương 83




Tần Cẩn Du cùng Ngụy Thanh Hoài sắp phát điên lên rồi.

Sớm biết như này thì không nên dẫn theo Ngụy Thanh Uyển ra ngoài! Không thì lúc trong cung đánh ngất nàng ta cũng tốt hơn!

Nếu Ngụy Thanh Uyển thật sự gặp chuyện không may, Tần Cẩn Du là đầu sỏ gây nên, khả năng đầu sẽ khó giữ, mà Tần gia cũng sẽ bị liên lụy.

Tần Cẩn Du lòng nóng như lửa đốt, cả lòng bàn tay đều là mồ hôi, cả người run rẩy.

"Chúng ta xong đời rồi..." Ngụy Thanh Hoài sợ hãi đến tiếng nói cũng thay đổi.

Trong lòng khẩn trương cực độ, Tần Cẩn Du đột nhiên nghĩ đến một biện pháp.

Nàng nói nhỏ bên tai Ngụy Thanh Hoài biện pháp của mình.

Ngụy Thanh Hoài cảm thấy Tần Cẩn Du điên rồi "Điều này sao được? Việc này quá phi thực tế!"

Tần Cẩn Du hít sâu một hơi, kiên định nói "Huynh chỉ cần dựa theo lời của ta nói là được!"

Nói xong, Tần Cẩn Du kéo Ngụy Thanh Hoài đến nơi ít người, sau đó vươn hai tay, nắm chặt hai tay Ngụy Thanh Hoài.

Tần Cẩn Du nhắm hai mắt lại, bắt đầu sử dụng linh lực.

Ống tay áo Tần Cẩn Du dần dần xuất hiện ánh sáng trắng trôi nổi, xoay trước mặt nàng, sau đó bay vào thức hải của nàng.

Mà linh lực trên người Ngụy Thanh Hoài cũng giống như Tần Cẩn Du dần dần di chuyển.

Trong thức hải Tần Cẩn Du mở mắt.

Lúc nãy Ngụy Thanh Uyển nắm chặt tay áo nàng còn lưu lại một chút khí tức, hiện tại Tần Cẩn Du từ khí tức kia dẫn đến vị trí của Ngụy Thanh Uyển.

Thật ra Tần Cẩn Du chưa học qua loại pháp thuật này, chỉ là trước đây có nhìn qua phương pháp này ở trên sách, do tò mò lên ghi nhớ lại.

Phương pháp này không phải người bình thường có thể thực hiện, nói chung là rất khó. Tần Cẩn Du cảm thấy tu vi mình không đủ cao, nghĩ đợi đến khi mình lợi hại chút rồi luyện sau, cho nên căn bản chưa từng luyện qua pháp thuật này.

Hôm nay là lần đầu tiên.

Với sự cố gắng tập trung của Tần Cẩn Du, trước mặt nàng hiện ra một bóng dáng, bóng dáng kia tuy mơ hồ nhưng cũng có thể xác định đó là Ngụy Thanh Uyển.

Kỳ quái chính là, Tần Cẩn Du cũng không nhìn thấy bất kỳ ai hoặc nhà cửa bên cạnh Ngụy Thanh Uyển, nàng ta giống như đang ở một mình giữa không gian trắng xóa.

Tần Cẩn Du nhíu mày.

Theo lý mà nói, chỉ cần thi triển được phương pháp, nàng có thể nhìn thấy Ngụy Thanh Uyển cùng với khung cảnh xung quanh nàng ta.

Chỉ cần nhìn thấy, có thể biết được Ngụy Thanh Uyển rốt cuộc ở đâu, sau đó đi tìm nàng ta.

Ngụy Thanh Uyển như thế này là đụng phải quỷ rồi?

Tần Cẩn Du lo lắng đột nhiên nhớ đến thời điểm trước đây mới quen biết Tô Hoành.

Khi đó nàng và Tô Hoành cùng đi đến thánh điện kiểm tra thuộc tính, Ngụy hoàng và Tôn Chính Hoàn đột nhiên biến mất, sau đó lại đột nhiên xuất hiện, lúc đó nàng rất tò mò, không biết vì sao, sau này Tô Hoành mới nói cho nàng biết.

Người có tu vi cao có thể tạo ra một vách chắn, ngăn cách tầm nhìn và âm thanh bên ngoài, có những lúc có một số người đàm luận chuyện quan trọng sẽ tạo ra một lá chắn để ngăn ngừa bị lộ bí mật.

Với tu vi của Ngụy Thanh Uyển tất nhiên không thể tạo ra lá chắn này.

Người kia rốt cục là ai?

Khi Tần Cẩn Du đang cố gắng tìm Ngụy Thanh Uyển, thì ở một quán mì kín đáo cách đây không xa, bỗng nhiên có một nụ cười nhẹ.

"Không nghĩ tới vách ngăn ta tạo ra lại có thể bị phát hiện nhanh như vậy." Người nọ mở miệng, thanh âm cũng rất non nớt, thanh âm của một nam hài vẫn chưa biến giọng.

Trước mặt nam hài tầm mười hai tuổi bày một đĩa hoành thánh nóng hổi, hắn duỗi tay cầm lấy thìa để kề bên miệng thổi, nhưng cũng không vội ăn, mà là cười tủm tỉm nói "Tiểu hài tử lợi hại như vậy ta vẫn là lần đầu tiên gặp."

Ngồi bên cạnh tiểu thiếu niên là một nam nhân khoảng hai mươi tuổi, khuôn mặt lạnh lùng, hắn liếc mắt nhìn tiểu thiếu niên không nói gì.

Còn nói người ta là đứa nhỏ, hắn không phải là đứa nhỏ sao?

Tiểu thiếu niên giống như nghe được tiếng lòng hắn, cười tủm tỉm nói "Ta cũng không nhỏ nữa, theo truyền thống gia tộc, qua hai năm nữa ta cũng có thể thú thê rồi."

Nam tử "..." Được thôi.

Phía bên kia, Tần Cẩn Du tập trung linh lực vào lòng bàn tay, hàng ngàn hàng vạn linh lực tụ lại, hóa thành một cây kim nhỏ, chỉ về một phương hướng!

Theo đó là âm thanh vách ngăn bên cạnh Ngụy thanh Uyển vỡ tan, Tần Cẩn Du liền dùng linh lực chạy theo khí tức Ngụy Thanh Uyển!

Chạy chưa được hai bước, thì thấy quán bên cạnh là Ngụy Thanh Uyển đang ăn đồ chơi bằng đường.

Ngồi bên cạnh Ngụy Thanh Uyển là một tiểu thiếu niên và một nam nhân.

Nam nhân kia khuôn mặt lạnh nhạt, vừa nhìn thì thấy không phải một người tốt.

Về phần nam hài kia...

Tuy rằng trông rất ưa nhìn, nhưng bởi vì hành vi của hắn, nên Tần Cẩn Du tạm thời cho hắn là người xấu.

Tần Cẩn Du cảm thấy rằng, hắn chính là người tạo ra vách ngăn cho Ngụy Thanh Uyển, làm cho nàng và Ngụy Thanh Hoài không tìm thấy Ngụy Thanh Uyển.

Ánh mắt Tần Cẩn Du có chút oán hận nhìn qua, vị tiểu thiếu niên kia lại không có chút tức giận nào, mà lại vẫy tay chỉ sang chỗ ngồi đối diện "Cùng ăn hoành thánh không? Ta mời."

Ai muốn cùng một người không quen biết gì cùng ăn uống chứ!

Tần Cẩn Du nhịn xuống ý muốn trợn trắng mắt, nhanh chóng đi đến bên người Ngụy Thanh Uyển, kéo nàng đi.

"Các ngươi tới rồi?" Ngụy Thanh Uyển dường như mờ mịt không biết tình huống gì, đang ăn đồ chơi bằng đường hình phượng hoàng.

Nhìn thấy "Phượng hoàng" từng chút một rơi vào trong miệng Ngụy Thanh Uyển, Tần Cẩn Du đột nhiên rùng mình.

Ngụy Thanh Uyển thấy Tần Cẩn Du nhất quyết kéo mình đi, nhất thời không vui "Ta không muốn đi! Ta muốn ở cùng với tiểu ca ca này!"

Nói xong, còn nhích lại gần tiểu thiếu niên.

Tần Cẩn Du thiếu chút thì tức điên.

Ngụy Thanh Uyển vừa mới xuất cung, đã bị một người không hiểu gốc rễ gì dẫn đi?

Tần Cẩn Du hít sâu một hơi, nhịn xuống cơn tức giận, tận lực dùng ngữ khí ôn hòa dỗ Ngụy Thanh Uyển "Chúng ta mang ngươi đi mua đồ ăn ngon, đến chỗ chơi."

Ngụy Thanh Uyển hai mắt sáng lên, vui vẻ gật đầu.

Lúc nãy nàng ta nhìn thấy người bán đồ chơi bằng đường, thèm không nhịn được, nhưng mà trên người nàng ta không có tiền, đúng lúc Ngụy Thanh Uyển đang buồn bã chuẩn bị rời đi, tiểu thiếu niên kia cười ôn hòa với nàng ta, sau đó lấy tiền mua cái đồ chơi bằng đường lớn nhất cho nàng.

Mà tiểu thiếu niên kia mới chỉ mười hai tuổi nhưng diện mạo ưa nhìn.

Trong cung đình mỹ nữ như mây, Ngụy Thanh Uyển cũng gặp qua rất nhiều người dung mạo diễm lệ hoặc tuấn tú, nhưng không có người nào đẹp hơn so với thiếu niên này.

Đến khi tiểu thiếu niên kia đem đồ chơi bằng đường đưa cho nàng ta, Ngụy Thanh Uyển vẫn còn ngơ ngác ngây ngốc nhìn hắn, vào thời điểm đó, nàng ta còn tưởng mình gặp thần tiên.

Nhưng mà tiểu ca ca cho dù đẹp nhưng mình cũng không thể ở lâu, bởi vậy nên Ngụy Thanh Uyển dễ dàng bị Tần Cẩn Du lôi đi, đi chưa được bao xa, bỗng nhiên quay đầu ánh mắt chờ mong nhìn tiểu thiếu niên "Tiểu ca ca, huynh tên là gì nha?"

Tươi cười của tiểu thiếu niên vẫn ấm áp như trước, hắn cao giọng nói "Ta gọi là Lăng Quân Trạch."

Ngụy Thanh Uyển nhìn dung nhan của tiểu ca ca, trên gương mặt xuất hiện chút ửng đỏ, nàng ta cũng cười lên, cao hứng phất tay về phía nam hài "Ta tên là Ngụy Thanh Uyển!"

Tần Cẩn Du thật sự không nhìn nổi bộ dáng hoa si của Ngụy Thanh Uyển, đen mặt lại đem nàng lôi đi.

Ngụy Thanh Uyển sau khi đi xa vẫn chưa hồi phục lại tinh thần, nàng hưng phấn mà lại thẹn thùng nói với Tần Cẩn Du và Ngụy Thanh Hoài "Ta rất thích hắn! Ta nhất định phải để tiểu ca ca làm phò mã của ta!"

Tần Cẩn Du cùng Ngụy Thanh Hoài hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy ánh mắt không thể tin được ở đối phương.

Chỉ bởi vì thiếu niên kia trông có vẻ xinh đẹp lại mua cho Ngụy Thanh Uyển đồ chơi bằng đường, Ngụy Thanh Uyển liền kích động như vậy?

"Tiểu ca ca kia thật đẹp," Ngụy Thanh Uyển còn đang khen tiểu thiếu niên kia "Ta một lát nữa quay về để phụ hoàng tứ hôn cho ta!"

Tần Cẩn Du im lặng, đột nhiên có một ý tưởng đáng sợ.

Vị tiểu thiếu niên kia không hiểu làm sao lại đem Ngụy Thanh Uyển giấu đi, chẳng lẽ hắn biết được thân phận của Ngụy Thanh Uyển, muốn làm phò mã? Hay là còn có ý đồ khác?

Tiểu thiếu niên kia nhìn bọn họ rời đi, nụ cười phai nhạt dần, hắn quay đầu nhìn về phía nam nhân, ngữ khí mang theo nghi hoặc "Cảm giác cô nương kia hình như không cao hứng? Là thái độ của ta không đủ nhiệt tình sao?"

Hắn chỉ chính là Tần Cẩn Du.

Nam nhân kia cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, tất nhiên nhìn ra được Tần Cẩn Du là nữ hài tử "Ngươi không phải đến vì phượng hoàng chuyển thế sao? Quan tâm đến nữ hài tử giả nam hài làm gì? Người bên cạnh nàng mới là Hộ quốc công chúa trong lời đồn."