Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4129




Thu được Băng Nguyên thạch, lại bước chân vào trận đạo chân chính, Lăng Hàn vô cùng vui vẻ.

Hắn cười ha ha, nghênh ngang rời đi.

Nơi này có rất nhiều đỉnh núi, có lẽ sẽ có rất nhiều Băng Nguyên thạch.

Lăng Hàn lao xuống chân núi cực nhanh, trọng lực vẫn rất lớn, Trúc Cơ cảnh không thể bay, đương nhiên, nếu Lăng Hàn không tiếc bại lộ Hỗn Độn Cực Lôi tháp ra ngoài, việc này không thành vấn đề.

Không qua bao lâu, hắn đã tới ngọn núi thứ hai.

Nhưng Băng Nguyên thạch nơi đây đã bị người khác lấy mất, Lăng Hàn vẫn vẫn cảm ứng được khí tức trận pháp yếu ớt.

Hắn vừa bước vào trận đạo, một tia lực lượng rót vào bên trong, có bí lực, còn có niệm lực, sau khi đi vài bước, hoa văn trên mặt đất sáng lên, dường như trận pháp sống lại.

Đây không phải là biểu tượng, mà là phát sinh thật sự.

Lăng Hàn tươi cười, hắn có thể khởi động trận pháp lần nữa.

Cũng không chỉ có trận nhãn, hắn chỉ khởi động tạm thời, chờ hắn rót lực lượng hao hết vào, trận pháp sẽ ngưng hoạt động.

- Hiện tại đã có thể kích hoạt trận pháp, lúc này ta mới thong dong, lúc nào có thể bước một bước cải biến địa thế núi sông, hình thành trận pháp, khi đó ta mới trâu bò.

Lăng Hàn cảm khái nói một câu, nhưng hắn cách trình độ như vậy quá xa, người như thế là trận pháp đại sư, hắn thì sao?

Vừa mới nhập môn mà thôi.

Hắn tiếp tục đi tới, dưới những ngọn núi này lại xuất hiện con đường rộng rãi, hơn nữa còn là ba con đường.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, quyết định đi con đường thứ nhất.

Hắn nhanh chân rời đi, hắn đi nửa canh giờ, trước mặt xuất hiện một hồ nước, bên cạnh hồ nước còn có một đống người, có người đang oanh kích lòng hồ, mỗi lần oanh kích sẽ có nước văng lên tung tóe.

Làm gì thế?

Lăng Hàn đi tới, vỗ vai người bên cạnh, nói:

- Lão huynh, các ngươi đang làm gì thế?

Người kia giật mình, Lăng Hàn tiếp cận hắn, hắn lại không phát hiện ra, thậm chí lúc bị vỗ vai mới phản ứng?

Nếu như Lăng Hàn muốn giết hắn, chẳng phải hắn đã chết?

Nghĩ tới đây, hắn đổ mồ hôi lạnh như mưa, trên mặt cũng không dám có chút giận dữ nào, sợ Lăng Hàn tức giận giết hắn.

- Nơi này có Ngân Long Ngư.

Hắn đàng hoàng nói.

- Là thứ gì?

Lăng Hàn nói thầm một câu, hắn chỉ bù đắp tri thức dược liệu, hắn chỉ có thể nhận ra dược liệu cơ bản, thậm chí mài dược liệu thành bụi, chỉ cần hắn ngửi là có thể biết nó là thứ gì.

Còn những thứ khác, hắn hiểu biết có hạn, dù sao tinh lực cũng có hạn.

Người kia trợn mắt, ngươi không biết Ngân Long Ngư, ngươi làm cách nào tu hành đến Trúc Cơ cảnh?

Hắn chỉ nói thầm trong lòng, miệng lại nói:

- Toàn thân Ngân Long Ngư sáng như bạc, bơi trong nước giống như Chân Long thu nhỏ, cho nên mới có tên Ngân Long Ngư, Ngân Long Ngư có thể gia tăng tu vi, mặc dù không phải hiệu quả rất nhanh nhưng thể hiện dần dần, cũng có tác dụng kinh người.

Lăng Hàn giật mình, khó trách nhiều người oanh tạc hồ nước như thế, quả nhiên là có mưu đồ.

- Vì cái gì không trực tiếp xuống nước bắt?

Hắn lại hỏi.

- Ai, ai không muốn chứ?

Người kia lắc đầu, nói:

- Nhưng không có biện pháp, hồ nước này nhìn như lưu động, cũng không có kết băng, nhưng nhiệt độ của nó thấp đến kinh người, nếu ngươi nhảy vào, nó sẽ trực tiếp đông cứng máu trong người của ngươi.

- Cho dù ngươi có thể ỷ vào bí bảo chống cự hàn khí, nhưng đám Ngân Long Ngư bơi lội trong nước quá nhanh.

Lăng Hàn gật gật đầu, còn chưa chờ hắn quyết định xuống nước bắt cá hay tiếp tục tiến lên, đột nhiên lại có vài người đi tới.

Hỏi một chút mới biết phía trước không có đường.

Tại sao lại không có đường?

Hóa ra phía trước có một cửa lớn ngăn cản, lại không thể sờ vào cánh cửa, có lôi đình lực tràn ra, như vậy chỉ còn hai con đường: Một, theo đường cũ quay về, hai, tìm chìa khoá, bởi vì trên cửa có khóa.

- Nếu do Kim Nguyên Thánh Địa bày khảo nghiệm, vậy khẳng định có chìa khóa có thể mở cửa, chúng ta nên dò xét cẩn thận.

Một người nói.

Người rời đi rất ít, nhiều người đều lựa chọn lưu lại nơi này bắt Ngân Long Ngư, làm sao có thể bỏ qua Ngân Long Ngư mà đi tìm kiếm chìa khoá chứ?

Có tồn tại hay không còn chưa biết.

- Nói không chừng vốn không có chìa khoá, đây chính là con đường cụt.

Có người nói.

Mấy người trước đó đều rời đi, đi dò xét hai con đường.

Người lưu lại đã có chuẩn bị tâm lý, nếu những người kia vẫn không trở về, nói rõ hai con đường kia chí ít có một con đường sống.

Bọn họ tiếp tục lưu lại bắt cá.

Lăng Hàn hơi chấn động, chìa khóa có thể nằm trong hồ này hay không?

Nếu không, sự xuất hiện của cái hồ này quá đột ngột

Tìm thử xem.

Hắn đi tới bên hồ, còn chưa xuống nước đã bị khí lạnh ép quay trở về

- Trúc Nhân Cơ nho nhỏ, cút sang một bên.

Có người lập tức quát hắn.

Đó là một nam tử nhưng tướng mạo rất thú vị, bởi vì lông mày của người khác là đường thẳng, hắn thì sao? Lại là một vòng tròn nhỏ.

Bên cạnh hắn cũng có một người dáng vẻ thú vị, tóc chia làm ba khu vực, hắn cột thành ba bím tóc.

- A, người đeo mặt nạ?

Nam tử tóc bím kinh ngạc, nói:

- Có phải tên đạo tặc kia hay không?

- Làm sao có thể, chỉ là Trúc Nhân Cơ.

Nam tử lông mày tròn khinh thường.

- Cũng phải.

Nam tử bím tóc gật đầu.

Thật sự xin lỗi vì tu vi của ta quá thấp.

Lăng Hàn sờ cằm một cái, tu vi thấp cũng biến thành đối tượng bị trào phúng sao?

- Còn chưa cút?

Nam tử lông mày tròn không kiên nhẫn, hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn, muốn đánh Lăng Hàn rơi xuống hồ nước.

Lăng Hàn cau mày, hắn vung chưởng ngăn cản.

Ầm!

Năng lượng ba động đáng sợ bộc phát, các loại ký hiệu bay loạn chung quanh, nam tử lông mày tròn bay ngược về phía sau.

- A…

Hắn kêu la thảm thiết, trên người đầy máu tươi.

Nam tử bím tóc hãi hùng khiếp vía, đây là Trúc Nhân Cơ sao, có Trúc Nhân Cơ mạnh như vậy? Gia hỏa này khẳng định là Trúc Thiên Cơ thậm chí là Trúc Cực Cơ, sau đó sử dụng công pháp đặc thù hoặc bảo khí áp chế sinh mệnh ba động, cho nên mới nhìn giống Trúc Nhân Cơ.

Lăng Hàn không nói hai lời, hắn vơ vét nam tử lông mày tròn sạch sẽ, sau đó ném hắn vào trong hồ.

- Lạnh chết ta rồi!

Nam tử lông mày tròn hét lên, hắn không quan tâm thân thể đau đớn, vội vàng sử dụng tứ chi bơi lên bờ.

Cũng may Lăng Hàn không có ý đuổi tận giết tuyệt, bằng không hắn sẽ cản tên nam tử kia lên bờ, khi đó đối phương chết chắc.

- Tên đạo tặc kia đến rồi!

- Là hắn!

- Hóa ra là hắn.

- Nói nhảm, trên mặt hắn có mặt nạ, đương nhiên dung mạo chính là như vậy.

Đám người nhìn sang, nam tử mặt nạ, ăn cướp, hai điểm này dung hợp với nhau, tự nhiên mỗi người đều có thể đoán ra thân phận của Lăng Hàn.

Lúc này, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, gia hỏa này đánh cướp rất nhiều người, trên người hắn chắc chắn có nhiều bảo vật.