Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4379




Lăng Hàn cau mày, xem ra nghiên cứu của vị tiên hiền kia là đúng, nhưng hắn đã đánh giá thấp lực cản của thiên địa.

Dù sao, vị tiên hiền kia chưa tu ra Thập Đỉnh.

Tưởng tượng vô căn cứ chính là bàn việc binh trên giấy, có nhiều vấn đề chỉ có thử nghiệm thức tế mới biết, khi đó sẽ có phát hiện mới.

Ông, ông, ông, chín Tiên Đỉnh cùng chấn động tạo thành áp lực to lớn, Lăng Hàn không cách nào tu thành Thập Đỉnh trong trạng thái như vậy, hạch tâm vừa mới tạo thành đã nghiền nát.

Lăng Hàn bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể sử dụng sinh linh lực trong cơ thể, bằng không hắn vĩnh viễn không thể hoàn thành nhiệm vụ hiện tại.

Lực lượng nhỏ bé xuất hiện, mỗi một đạo sinh linh lực sẽ không có ý nghĩa, nhưng tụ ít thành nhiều sẽ biến thành lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Lăng Hàn lại tu thành hạch tâm Tiên Đỉnh mới, hắn dùng sinh linh lực tiến hành bao phủ, lúc này tạo thành một đạo bình chướng chống cự áp chế của Tiên Đỉnh.

Đối kháng lại!

Lăng Hàn tươi cười vui vẻ, sinh linh lực trong người cộng thêm thủ đoạn của tiên hiền liên hợp lại, hạch tâm Tiên Đỉnh vừa mới sinh đã có thể thừa nhận áp lực.

Ầm!

Đột nhiên có một tiếng sấm sét nổ vang, mây đen cuồn cuộn ập xuống, lôi điện vờn quanh trong tầng mây

Tu thành Thập Đỉnh, bị trời ghen ghét.

Lăng Hàn bảo vệ chặt bản tâm, mặc dù thiên địa tức giận nhưng thiên địa sẽ không giáng thần lôi vô thượng xóa hắn đi, dù sao hắn không làm ra tội ác tày trời gì, cho nên, công kích hắn chính là tâm ma.

Quả nhiên, một tia sáng lao tới và hình thành hình người màu vàng trong thức hải của Lăng Hàn, hình người cầm đại đao chém loạn, dường như nó muốn oanh phá thức hải của hắn, biến hắn thành thân thể không hồn.

- Úm!

Lăng Hàn lại vận dụng Lục Tự Minh Vương chú, cho dù chỉ có một chữ và không phải chân truyền của Phật tộc, Lục Tự Minh Vương chú vẫn có tác dụng trừ tà ngăn cản tâm ma.

Sau khi hắn hô xong, hình người lại suy yếu một ít.

Lăng Hàn cười ha ha, thần thức hóa thành hình người, hắn ra tay ngăn cản hình người màu vàng.

Bành! Bành! Bành!

Hai bên kịch chiến, Lăng Hàn vừa tấn công vừa vận dụng Lục Tự Chân Ngôn, hắn không ngừng suy yếu hình người màu vàng kia.

Chỉ qua vài phút sau, hình người màu vàng đã bị Lăng Hàn chém giết.

Lăng Hàn không buồn không lo, hắn tiếp tục ngưng tụ hạch tâm Thập Đỉnh, lúc này hạch tâm vừa mới hình thành, nếu như bị chín đại Tiên Đỉnh tiếp tục chèn ép, hạch tâm sẽ vỡ nát ngay lập tức.

Ba ngày ba đêm sau, Lăng Hàn ngừng lại.

Thập Đỉnh đã hình thành thân đỉnh, việc này cũng có ý nghĩa Lăng Hàn đã bước vào Thập Đỉnh.

- Ta hiện tại... Mạnh bao nhiêu?

Lăng Hàn thì thào, hắn rất tò mò chiến lực của mình mạnh đến mức nào.

- Từ lực lượng tăng lên, có lẽ ta đạt tới Sinh Đan nhị trọng thiên, như vậy tăng thêm các loại bí pháp, ta có thể chiến với Sinh Đan tam trọng thiên, thậm chí còn có thể đánh thắng.

Việc này có ý nghĩa vô cùng kinh người, sau khi bước vào Thập Đỉnh, chiến lực của hắn đã tăng thêm vài trọng thiên.

Có thể đi Đổng gia.

Lăng Hàn nói thầm trong lòng, hắn đã sớm muốn đi tính sổ với Đổng gia, nhưng nháy mắt đã qua nửa năm, hắn vẫn không có hành động cụ thể.

Hiện tại là thời điểm hắn thực hiện quyết tâm của mình.

Lăng Hàn lên đường đi tới Đổng gia.

Đổng gia là thế lực Sinh Đan cảnh, cũng được xem là thế lực cường đại trong Ma Nguyên vực, bọn họ chiếm cứ một tòa thành và làm bá chủ trong tòa thành này.

Trong tòa thành, trừ Đổng gia ra, không còn thế lực Chú Đỉnh cảnh nào, từ đó xuất hiện một khoảng trống rất lớn.

Bởi vì Đổng gia không cho phép có thế lực như vậy sinh ra, một khi có nhà ai đột phá đến Chú Đỉnh, Đổng gia sẽ xuất thủ, có lẽ sẽ dùng phương thức thông gia hấp thu vào Đổng gia, có lẽ sẽ trực tiếp phế bỏ tu vi, thậm chí giết chết.

Mặc dù Đổng gia bá đạo như vậy nhưng không có người nào dám phản kháng, bởi vì Đổng gia quá mạnh, ba lớn Sinh Đan cảnh tọa trấn có thể sánh bằng mấy trăm Chú Đỉnh, cho dù chỉ phái cao thủ Trúc Cơ cũng có thể tiêu diệt các thế lực trong thành.

Sau khi Lăng Hàn tiến vào thành thị, hắn chỉ hỏi một người thì tìm được Đổng gia.

Đổng gia quá nổi tiếng, hơn nữa người bị Lăng Hàn hỏi tin tức đã chạy đi thật nhanh, giống như hắn là chuột chạy qua đường.

Lăng Hàn lắc đầu, Đổng gia đây tạo bao nhiêu nghiệt mà bị người ta hận như thế, chỉ cần dính vào Đổng gia một ít sẽ biến thành ác nhân.

Hắn nhanh chân đi tới cổng Đổng gia.

- Này, người nào dám xông vào Đổng gia!

Hai tên thủ vệ cổng đã đưa tay lên thanh đao đeo bên hông, nhìn thấy Lăng Hàn vẫn đi tới, hai người đã rút đao ra một nửa và quát Lăng Hàn.

Lăng Hàn hừ một tiếng:

- Chỉ là chó săn cũng xứng hỏi tên ta?

- Lớn mật!

Hai người quát lớn và rút đao chém tới

Lăng Hàn đánh ra hai đạo chỉ kình, hai người kia ngã xuống đất, mi tâm bị phá vỡ, máu tươi chảy ra ngoài.

Hắn không xem đây là việc gì đáng kể, hắn nhanh chân đi vào cửa.

Rất nhiều người ngoài đường nhìn thấy việc này, từ đó dẫn phát chấn động rất lớn, bọn họ hô bằng gọi hữu tới quan sát, chờ mong Lăng Hàn mãnh long quá giang đánh nổ Đổng gia.

Nhưng không có người nào dám xông vào Đổng gia, chỉ có thể đứng ngoài xem mà thôi.

Lăng Hàn tiến vào cửa lớn, phía trước xuất hiện con đường thật dài, hai bên là hoa viên trồng nhiều kỳ hoa dị thảo.

Hắn chưa đi được vài bước, hắn nhìn thấy có vài người nhảy ra chặn đường, mỗi người đều mang theo vẻ mặt hung thần ác sát.

Từ xưa tới nay chỉ có Đổng gia bọn họ khi dễ người khác, làm gì có đạo lý bị người khác đánh tới tận cửa?

- Giết!

Những người này cầm binh khí chém Lăng Hàn.

Lăng Hàn xuất thủ, hắn đấm ra một quyền hòa thành kình lực kinh khủng bao phủ đám người kia.

- Dừng tay!

Cùng lúc đó, cũng có người gào to nhưng đã chậm, chỉ thấy Lăng Hàn xuất quyền, tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, sóng xung kích đánh đám người kia ngã như gạ.

Ba ba ba, sau khi những người này ngã xuống, mỗi người đều đoạn tuyệt sinh cơ.

- Mẹ nó!

Người vừa quát bảo dừng tay đã xuất hiện trong hành lang, hắn mắng một câu, sau đó nổi giận nói với Lăng Hàn:

- Tiền huynh, ngươi tới bái phỏng, Đổng gia ta tự nhiên hoan nghênh, tại sao ngươi lại ra tay giết người?

Hiện tại Lăng Hàn đã ngụy trang thành dáng vẻ trong Hắc Thiên miếu, ba Sinh Đan Đổng gia sau khi trở về cũng vẽ dung mạo của Lăng Hàn cho người trong tộc xem, nếu Lăng Hàn đến thăm sẽ chiêu đãi thật tốt.

Cho nên, người kia “nhận ra” Lăng Hàn, hắn mở miệng ngăn cản nhưng đã chậm.

Bởi vì ba đại lão Sinh Đan đã phân phó phải chiêu đãi Lăng Hàn thật tốt, cho nên sau khi nhìn thấy Lăng Hàn hành hung giết người, người Đổng gia kia cũng chỉ có thể đánh gãy răng nhưng phải nuốt vào bụng, không có tức giận xông lên.

Lăng Hàn nhún vai nói:

- Dám xuất thủ với ta, chết cũng đáng đời!

NgườiĐổng gia giận dữ, hắn chỉ có thể xiết chặt nắm đấm, qua một lúc mới nói:

- Gia chủ đại nhân đã chờ ngươi rất lâu, mời đi theo ta.

- Dẫn đường đi.

Lăng Hàn lên đường, tự nhiên làm cho người Đổng gia chịu một vạn điểm thương tổn.