Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4558




Lăng Hàn dùng Trì Mộng Hàm kiểm tra, đương nhiên là xem sát khí trùng kích và Hỗn Độn Tiên Đan có phát huy tác dụng hay không.

Hạng thứ nhất, sát khí trùng kích.

Kết quả là... Không có hiệu quả.

Việc này nằm trong dự kiến của Lăng Hàn, nhưng chứng minh là đúng thì hắn vẫn cảm thấy khó chịu.

Ai, mất đi một tuyệt chiêu cường đại.

Khá tốt, sớm kiểm tra, bằng không sai lầm trong thực chiến sẽ là sai lầm trí mạng.

Hạng thứ hai, Hỗn Độn Tiên Đan áp chế.

Hữu hiệu!

Cái gì, rõ ràng có thể bỏ qua bảo vật cấp Đại Đế, phát sinh tác dụng?

Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm đều không ngờ tới, tất cả đề kinh ngạc.

- Lăng huynh, ngươi có năng lực gì?

Trì Mộng Hàm kinh ngạc hỏi:

- Đây là ngươi thức tỉnh thần thông tiên thiên sao?

Lăng Hàn do dự, nhưng người ta không có dấu diếm hắn, hắn cũng không có ý tứ cố ý lừa gạt, hơn nữa, hiện tại có tiết lộ bí mật thì sao, sau khi ra ngoài, tất cả trí nhớ tương quan sát bị chém rụng.

- Là năng lực của tiên đỉnh duy nhất sau khi hợp đỉnh.

Hắn nói ra.

- Sau khi tiến vào Sinh Đan, tiên đan cũng kế thừa đặc tính đặc biệt.

- Ồ?

Trì Mộng Hàm lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Tỷ phu, người ta cũng là Cửu Đỉnh hợp nhất, tại sao không có?

Trì Mộng San nói ra, năng lực này quá mạnh, trực tiếp gọt đi chiến lực ba trọng thiên, có thể làm cho ngươi buồn bực chết.

Bởi vì quá mức hiếu kỳ, lần này Trì Mộng Hàm không có áp chế muội muội mình, chỉ nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.

Bên cạnh, Tống Lam hết sức tò mò, nhìn thật cẩn thận.

Lăng Hàn không do dự, hắn quyết định nói ra thì không có gì do dự:

- Ta không phải Cửu Đỉnh hợp nhất, mà là Thập Đỉnh hợp nhất!

Lập tức, thuyền nhỏ hoàn toàn yên tĩnh.

- Sóng ơi sóng, chèo thuyền không cần mái chèo, toàn bộ nhờ sóng!

Đại Hắc Cẩu bắt đầu hát như rống.

Ba nữ giựt mình tỉnh lại, vẻ mặt bọn họ không tin.

- Làm sao có thể!

Trì Mộng Hàm nói ra:

- Cửu Đỉnh chính là cực hạn, tại sao ngươi có thể đạt tới Thập Đỉnh?

Nàng là Đế tộc, biết rõ rất nhiều bí mật, cho nên nàng mới không thể tin nổi.

Thập Đỉnh, làm sao có thể!

- Đúng vậy, chín chính là cực hạnh của thiên địa, làm sao có thể vượt qua Cửu Đỉnh?

Trì Mộng San cũng nói.

Lăng Hàn cười cười:

- Có lẽ là đúng như vậy, đánh vỡ cực hạn của thiên địa mới có thể làm tiên đỉnh sinh ra dị năng.

Cái này, Trì Mộng Hàm tỷ muội đều là nói không ra lời.

Đúng thế, các nàng đều là Cửu Đỉnh hợp nhất, vì cái gì không thể làm được như Lăng Hàn?

Nhìn khắp thiên hạ, tuy Cửu Đỉnh hợp nhất rất thưa thớt nhưng chỉ cần là cấp bậc Đế tử Đế nữ, tất cả đều là Cửu Đỉnh hợp nhất, nhưng Thập Đỉnh hợp nhất?

Chưa từng nghe nói qua!

Trì Mộng Hàm nhìn về phía Lăng Hàn, nàng đã đề cao đánh giá về thiên tài trẻ tuổi trước mặt.

Tương lai hắn nhất định trở thành Thánh Nhân, hơn nữa là Thánh Nhân vô cùng cường thế, trong thời điểm thiên hạ không Đế, hắn có thể quét ngang thiên hạ.

Đương nhiên, thành Đế rất khó khăn, không chỉ cần đại trí tuệ, đại cơ duyên, ngộ tính, còn cần đại khí vận, từ xưa đến nay mới xuất hiện bao nhiêu vị Tổ Vương?

Đôi mắt Tống Lam tỏa sáng như sao trời, nàng biết rõ Lăng Hàn khó lường, nhưng có thể đạt tới Thập Đỉnh hợp nhất, tự nhiên làm cho nàng càng bội phục, hoàn toàn mê muội Lăng Hàn.

- Lão tỷ, ngươi nhìn thấy chưa?

Trì Mộng San nói ra:

- Còn không tranh thủ thời gian ra tay, gạo nấu thành cơm! Bằng không sau này ngươi sẽ hối hận.

Nha đầu chết tiệt kia.

Trì Mộng Hàm đỏ bực, rốt cục không chịu nổi nên cốc đầu tiểu hài tử.

- Oa!

Trì Mộng San che đầu kêu thảm thiết:

- Không thể đánh đầu người ta, nếu đánh đần thì ngươi bồi thường ta thế nào?

Bên này đang cải nhau, thời gian trôi qua rất nhanh, hai ngày sau đó, bọn họ phía trước xuất hiện một hòn đảo.

Rất là kỳ quái, bọn họ không biết phương vị, trên biển cũng không có gió, một đường bơi loạn như thế có thể tìm được hòn đảo, nhắc tới là trùng hợp thì chỉ có thể nói vận khí của bọn họ quá nghịch thiên.

- Cổ quái!

Bọn họ lái thuyền cập bờ, nhưng khắp nơi đều là vách núi, bởi vậy, bọn họ vòng quanh hòn đảo một chuyển, bọn họ phát hiện một bến cảng.

Trời ạ, bến cảng quá lớn.

Bốn người Lăng Hàn khiếp sợ, nơi này không chỉ đất đai lớn, cũng không phải bến cảng nơi khác nhỏ có thể chứa hai mươi con thuyền, nơi này có một trăm con thuyền, mà là thể tích của thuyền quá lớn.

Thuyền lớn, nhà lớn, người cũng lớn!

Đây là quốc gia cự nhân, mỗi một người cao ít nhất mười trượng, trước mặt những người như thế Lăng Hàn không nói nhỏ bé như con sâu cái kiến nhưng không kém bao nhiêu.

Bọn họ tìm chỗ đỗ thuyền, nhưng bi kịch phát hiện, thuyền của bọn họ quá nhỏ, dây thừng quấn thuyền không đủ dài, quấn vào cây trụ thô to chỉ quấn được nửa vòng, thật xấu hổ.

- Ha ha, lại có người nhỏ bé tới.

Bành, bành, bành, tiếng bước chân nặng nề truyền tới, chỉ thấy một gã cự nhân đang đi tới, hắn tươi cười cũng không có hung thần ác sát, mà vì người tí hon tới không phải việc xấu.

- Bằng chứng của các ngươi đâu?

Hắn vươn tay, trực tiếp kéo thuyền nhỏ ra khỏi nước, đặt trên hành lang của cây cầu.

Được rồi.

Đám người Lăng Hàn nhảy xuống thuyền, Lăng Hàn đưa ra bằng chứng.

- Các ngươi, mỗi người vươn tay ấn vào trên giấy.

Cự nhân nói ra, dùng đầu ngón tay bắt lấy bằng chứng.

Lăng Hàn bốn người một chó vươn tay chạm vào tờ giấy, bọn họ vừa chạm vào, tờ giấy phát sáng giống như chứng minh thân phận của bọn họ.

- Được rồi.

Cự nhân trả bằng chứng cho Lăng Hàn, nói:

- Đi theo ta.

Hắn cất bước rời đi, mỗi bước dài hơn năm trượng.

Lăng Hàn đuổi theo, tốt bọn họ nhỏ nhưng thực lực rất mạnh, rất dễ dàng đuổi kịp bước chân của đối phương.

Bọn họ bước đi, sau khi rời khỏi bến cảng, cự nhân bắt đầu gia tăng tốc độ, hai chân di chuyển như bay, bành bành bành, mặt đất rung động rất mạnh.

Lăng Hàn thi triển thân pháp đuổi theo, tốc độ không thua kém chút nào.

- Cự nhân này cũng không có tu công pháp, mà là dựa vào thể lực thuần túy chạy đi.

Trì Mộng Hàm dùng thần thức truyền âm nói.

Như vậy càng khủng bố, chỉ dựa vào man lực đã có thể đạt tới tình trạng như vậy, man lực lại cường đại như vậy, tất nhiên bọn họ sẽ có hiệu quả khác, khí tức của cự nhân này rất mạnh, nếu không cũng không thể chèo chống lực lượng như thế, đánh ra một quyền sẽ nứt vỡ xương cốt da thịt.

Sau khi đi theo cự nhân một lúc, phía trước xuất hiện một tòa thành.

Tòa thành cự nhân này chính là lâu đài.

Bọn họ vào thành lâu đài, cự nhân dẫn đường quay đầu rời đi, hoàn toàn không có ý giải thích với bọn họ, tuyệt đối không chịu trách nhiệm.

Được rồi, tự ta tìm hiểu tình huống.

Đám người Lăng Hàn đi trong lâu đài và nhanh chóng nắm được tình hình.