Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4591




Tiểu Thanh Long cười ha ha, nó chủ động lao tới Lăng Hàn.

- Đánh ta?

- Nói đùa gì vậy! 

- Kẻ có thể đánh ta còn chưa sinh ra!

- Tiểu tử, luận bối phận ta đồng bối với tổ tông của ngươi, còn không mau mau gọi một tiếng đại gia nghe một chút?

Tiểu Thanh Long rất ti tiện, nó vừa ra tay vừa nói bậy không ngừng. 

Đừng nhìn hắn mới xuất thế, nó đã có thực lực Sinh Đan cảnh, chiến lực cường hoành, còn mạnh hơn cả Đế tử, càng mấu chốt là, dường như nó trời sinh am hiểu Thiên Long Đế Quyết, thể thuật vô cùng cường hoành, nếu không làm sao là đối thủ của Lăng Hàn?

Phải biết rằng, nó mới chỉ là Sinh Đan sơ kỳ!

Sinh Đan sơ kỳ có thể chống lại Lăng Hàn Sinh Đan Đại viên mãn, đây là chuyện khó tin cỡ nào? Đương nhiên vì nó tu hành  Thiên Long Đế Quyết, chỉ thể thuật đã có chiến lực tam thập tứ trọng thiên, hơn nữa nó không có bí lực, cho nên đạt tới cấp độ chống lại Lăng Hàn. 

Trái lại Lăng Hàn, hắn còn chưa bắt đầu tu luyện Thiên Long Đế Quyết, nếu hắn cũng tu thành, tình huống kia sẽ hoàn toàn khác biệt.

Đương nhiên, tiểu Thanh Long cũng chỉ là Sinh Đan sơ kỳ, nếu nó bước vào Sinh Đan Đại viên mãn, chiến lực sẽ tăng lên cỡ nào?

Bởi vậy có thể thấy được, Thiên Long Đế Quyết bá đạo ra sao. 

- Ồ, nhìn không ra, Nhân tộc nho nhỏ còn có thiên tài như thế.

Tiểu Thanh Long kinh ngạc, nó xem ra, tuy cảnh giới không bằng Lăng Hàn, nó có thể tu hành Thiên Long Đế Quyết từ trong trứng, hiện tại đã tu luyện Sinh Đan thiên đến viên mãn, hiện tại không thể áp chế Lăng Hàn?

Phải biết rằng, Thiên Long Đế Quyết tu đến cảnh giới cao nhất có thê đối kháng với Tổ Vương. 

Lăng Hàn cũng kinh ngạc:

- Một con thằn lằn cũng lợi hại như vậy, đúng là phá vỡ nhận thức của ta!

- Phi, ta là Chân Long! Chân Long! 

Tiểu Thanh Long gào lên, cái gì thằn lằn, nhưng nó là hậu duệ Chân Long, đứng đầu thần thú, bị thiên địa ghen ghét, còn chưa sinh ra đã lưu lại nội thương, đủ để chứng minh nó bất phàm.

- Là Long cũng phải nằm xuống cho ta!

Lăng Hàn cười to, hai đấm vung vẩy liên tục, hắn công kích rất bá đạo. 

- Ta là Chân Long, long đằng cửu thiên, phàm nhân, ngươi chỉ có thể ở dưới đất nhìn lên ta!

Tiểu Thanh Long cảm giác mình sẽ bay lên, tuy lực lượng của nó mạnh mẽ nhưng thực sự chỉ vừa sinh ra, cũng không có nắm giữ iên thuật, dựa vào bản năng thuần túy chiến đấu.

Nó có thể so sánh với Lăng Hàn sao? 

Đánh lâu như vậy, nó đã lâm vào hạ phong.

- Chậc chậc chậc, xem ra ta sẽ thu phục một đầu Chân Long làm tọa kỵ.

Lăng Hàn cười nói. 

Tiểu Thanh Long tức giận gào to, mặc dù có Chân Long nhắc nhở, nhận định Lăng Hàn tiền đồ phi phàm, nó lại tự tin, cho rằng Lăng Hàn chỉ là Nhân tộc bình thường, làm sao có thể mạnh hơn chính mình? Bởi vậy, nó lựa chọn khiêu khích, muốn đánh phục Lăng Hàn, về sau nó là lão đại, Lăng Hàn là lão nhị.

Nhưng mà ai biết, trận chiến làm nó bị nghẹn.

Nó đánh không lại. 

Lực lượng của nó đạt tới tam thập tứ trọng thiên, có thể trấn áp Đế tử, tại sao không làm gì được Lăng Hàn?

- Nhân tộc, ta nhất định sẽ làm cho ngươi quỳ xuống.

Tiểu Thanh Long giận dữ hét lớn. 

Lăng Hàn lắc đầu:

- Ngươi ngủ trong trứng nhiều năm như thế, năng lực tự sướng của ngươi rất cường đại.

- Tiểu tử Nhân tộc, không nên ép ta ra tuyệt chiêu! 

Tiểu Thanh Long hét lớn.

- Chả lẽ lại sợ ngươi?

Lăng Hàn nói ra. 

Tiểu Thanh Long há mồm phun ra một vũng nước vào người Lăng Hàn.

Khốn kiếp, gia hỏa này cũng học được chiêu như thế?

Lăng Hàn im lặng, nhổ nước miếng là chiêu thông dụng của tiện nhân sao? 

Nhưng đừng nói, một chiêu này uy hiếp không lớn nhưng Lăng Hàn không muốn bị tiểu Thanh Long phun trúng người, hắn lập tức tránh ra

Tiểu Thanh Long dương dương đắc ý:

- Như thế nào, sợ Long gia chưa? 

Ách, đúng là tính tình của Đại Hắc Cẩu, còn chưa gặp mặt đã tự xưng là gia.

Lăng Hàn lắc đầu, hắn phỉa giáo huấn tiện long này, cho nó biết mình mới là lão đại.

Bành! Bành! Bành! 

Bọn họ kịch chiến, một thắng ở thể thuật cường hoành, một khác là Sinh Đan cảnh có thể đánh Đế tử nằm sấp, có thể nói là kỳ phùng địch thủ, khó phân cao thấp, chỉ có điều tiểu Thanh Long không hiểu tiên thuật, nó lâm vào hoàn cảnh xấu ở phương diện này, bởi vậy tự nhiên cũng lâm vào hạ phong.

Tiểu Thanh Long thập phần ương ngạnh, nó tự cho mình rất cao, hơn nữa đây là trận chiến đầu tiên sau khi xuất thế, làm long tử, nó làm sao bại cơ chứ?

Bởi vậy, nó dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, tìm kiếm cơ hội chuyển bại thành thắng. 

Còn không chịu thua?

Lăng Hàn thi triển Hàn Băng Lục Tiên Chỉ, lại vận chuyển năng lượng hàn băng, chiến lực lại tăng lên.

- Móa! 

Tiểu Thanh Long tức giận, đây chính là tuyệt học Chân Long nhất mạch, hiện tại có người ngoài thi triển ra, mà nó là truyền nhân chính tông không học được, việc này làm sao nói nổi?

Mắt mật!

Gia hỏa này còn biết rất nhiều bí thuật, hết lần này tới lần khác dùng một chiêu này để đối phó chính mình, nói rõ đang tổn hại chính mình. 

Đáng giận, quá đáng giận.

Trong trạng thái như thế, nó càng không địch lại, bị Lăng Hàn đánh kêu gào thảm thiết, nhưng thể thuật cường đại cũng không chỉ biểu hiện ở lực lượng, phòng ngự cũng giống như vậy, nó thừa nhận Lăng Hàn oanh tạc.

Tiểu Thanh Long bị đánh mặt mũi bầm dập, hết lần này tới lần khác còn không bị trọng thương, làm cho nó giận dữ gào to. 

- Thằn lằn, có nhận thua hay không?

Lăng Hàn cười nói.

- Phi, mơ tưởng! 

Tiểu Thanh Long cắn răng, nói:

- Ngươi mới phải nhận thua trước Long gia, nhanh ngoan ngoãn gọi đại ca!

- Đúng là mạnh miệng! 

Lăng Hàn lắc đầu, nhoẻn miệng cười, nói:

- Như vậy cũng tốt, có thể đánh thống khoái!

Bành! Bành! Bành! 

Liên tiếp oanh kích, tiểu Thanh Long càng hỏng bét, nó bị đánh thảm hơn.

Nó rất cứng cỏi, cho dù bị đánh cũng không chịu nhận thua.

- Có chút chí khí, chẳng qua ngươi đang chịu khổ! 

Lăng Hàn vận chuyển năng lượng hủy diệt, hai đấm xuất hiện hỏa diễm màu đen, khí tức đáng sợ không cách hình dung bộc phát.

Tiểu Thanh Long hoảng hốt, loại năng lượng này làm nội tâm nó lạnh lẽo, trực giác nói nó sẽ bị trọng thương.

- Còn cứng đầu hay không? 

Lăng Hàn cười nói.

Tiểu Thanh Long suy nghĩ, trực tiếp thu tay lại:

- Bổn đại gia mới vừa xuất thế, ta còn nhỏ tuyooir, không chấp nhặt với ngươi. 

Hàaa...

Quả nhiên đê tiện, đánh không lại thì đánh không lại, còn tìm lý do.

Lăng Hàn không đấu võ mồm với tiểu Thanh Long, việc này nên giao cho Đại Hắc Cẩu, tin tưởng nó sẽ cho tiểu Thanh Long biết rõ cái gì gọi là tiện ngoài có tiện. 

- Hiện tại, ta làm sao rời đi?

Hắn hỏi tiểu Thanh Long.

- Đơn giản. 

Tiểu Thanh Long nói ra, duỗi ngón điểm vào hư không vài cái, cảnh vật chung quanh thay đổi, bọn họ lập tức rời khỏi Chân Long quật, xuất hiện trên Thiên Long tinh.

Lăng Hàn nhìn tiểu Thanh Long, hắn kinh ngạc, trí nhớ của hắn vẫn còn!