Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4779




Lúc này, Lăng Hàn chỉ cười nhạt một tiếng.

Chiến lực của hắn có thể địch lại thế hệ bạch ngân như Trình Khánh, cho dù hắn vượt qua bốn vòng đào thải, hắn có thể đi khiêu chiến nhưng chưa chắc sẽ thắng.

Bởi vì những người bị khiêu chiến đều là Đế tử đã ngoài Hóa Linh ngũ biến, thậm chí còn có thể hệ hoàng kim.

Nếu như chỉ yếu hơn hai tiểu cảnh giới, Lăng Hàn tự tin có thể nghiền ép, nhưng chênh lệch quá lớn, hắn có yêu nghiệt cũng đành chịu, dù sao những người này đều là thiên tài đương đại.

Cho nên, ngược lại không chiếm được tài nguyên tu luyện thì có gì cần để ý?

Hư danh? Hắn không đặt vào mắt, lại nói, hắn yêu nghiệt còn cần những bài danh này chứng minh hay sao?

Làm cho Lăng Hàn phiền não chính là, hiện tại hắn nên đi đầu thu hoạch tài nguyên tu luyện.

Học viện Tổ Vương tạm thời đừng suy nghĩ, cho dù hắn đạt tới tam biến hoặc tứ biến, hắn có khả năng tiến vào mười hạng đầu hay sao?

Như vậy, âm hồn?

Lăng Hàn lại lắc đầu, khi bị Đa Gia Phật cường lực trấn áp, đại quân âm phủ đã co lại và tiến vào Sơn Hải Thiên, hắn muốn đi qua giết âm hồn, hắn sẽ bị giết trong vài phút.

Ám Vân Địa Ngục?

Cũng có thể, sinh mệnh bản nguyên của hắn đã chữa trị, mặc dù tổn thất thọ nguyên không thể bù đắp nhưng hắn vẫn có thọ nguyên rất dài, hắn có thể tiêu hao được.

Nhưng mà, hiện tại hắn biết rõ trong, Ám Vân Địa Ngục có một vị Chuẩn Đế, hơn nữa hắn nghĩ tới Nguyên Đạo thạch xuất hiện từ không đến có, chẳng phải cũng có liên quan tới vị này hay sao?

Suy nghĩ tỉ mỉ tới điểm này, hắn không dây vào phiền toái như thế mới tốt.

Vậy làm sao bây giờ đâu?

Trái cũng không được, phải cũng không được, chẳng lẽ dựa vào chính mình khổ tu như vậy sao?

Mặc dù học viện Tổ Vương được rất nhiều Thánh Nhân cải tạo, lực lượng thiên địa nơi này nồng đậm, đạo tắc hoạt bát, cảm ứng rất nhẹ nhõm, nhưng đây chỉ là nhân tố hoàn cảnh mà thôi, cũng không thể thay thế tài nguyên tu luyện.

Cho nên, còn phải đi xem nơi nào có di tích cổ mở ra, hắn có thể vớt thêm thu nhập và tìm tài nguyên tu luyện.

Hắn vừa lưu ý tin tức trên tinh võng, hắn lại không ngừng tu luyện trong học viện.

Nhưng trước đó các thế hệ bạch ngân Hóa Linh cảnh đều kêu gào, chờ Lăng Hàn xông lên Hóa Linh cảnh sẽ cho hắn biết thế nào là lợi hại, quả nhiên, sau khi tháng lần này, bọn họ công bố thực lực của Lăng Hàn ra ngoài, thỉnh thoảng sẽ có người từ ngoài tới khiêu chiến, tất cả đều là Đế tử ngoài Hóa Linh tam biến.

Chẳng phải bọn chúng muốn dùng tu vi đè người hay sao??

Hơn nữa, luận bàn còn diễn ra tại nơi trận pháp áp chế, cái gọi là “công bằng” chính là muốn nhắm vào Tinh Bộ của Lăng Hàn.

Đối mặt loại khiêu khích này, Lăng Hàn rất hờ hững, hắn lại không ngốc, biết rõ tất thua còn đi đánh, hắn ngu như vậy sao?

Nhưng hắn không ngừng vứt bỏ chiến đấu như thế cũng làm cho rất nhiều người tạo thành chuyển biến đột ngột, cho rằng hắn nhát gan nhu nhược, đây chỉ là luận bàn mà thôi, cũng không giết người hay đánh tàn, ngươi không có dũng khí đánh một trận hay sao?

Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu đều không cam lòng thay Lăng Hàn, rõ ràng chịu đãi ngộ bất công nhưng tại sao biến thành Lăng Hàn đuối lý?

Lăng Hàn cũng không thèm để ý chút nào, đáp lại tất cả những việc này, biện pháp tốt nhất chính là thực lực.

Chờ lấy!

Cũng không lâu lắm, Đinh Thụ đã đột phá.

Không phải là đệ thập hình, mà là Hóa Linh cảnh.

Hắn chung quy vẫn từ bỏ, nếu gặp chết đệ thập hình, có khả năng đời này hắn sẽ dừng lại ở Chân Ngã cảnh.

Ngược lại nha, từ trước Đại Đế đều chỉ là đệ cửu hình, thậm chí chỉ là đệ bát hình mà thôi.

– Lão, lão đại!

Hắn cũng là người có chơi có chịu, sau khi đột phá liền đến tìm Lăng Hàn.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, gật đầu:

– Ân, Tiểu Đinh.

– Không được gọi ta như vậy!

Đinh Thụ buồn bực nói.

– Tốt, tiểu Thụ.

Lăng Hàn biết nghe lời phải.

Đinh Thụ càng buồn bực, nhưng người ta là lão đại, hắn có thể làm như thế nào?

– Hiện tại ta nhận ngươi là lão đại, nhưng giao đấu giữa chúng ta còn chưa kết thúc!

Đinh Thụ nói:

– Nếu cảnh giới của ta vượt qua ngươi, như vậy ngươi sẽ phải nhận ta làm lão đại.

– Được rồi.

Lăng Hàn gật đầu, hắn đi con đường chí cường, hắn cũng không cho rằng có ai vượt qua mình, nhiều nhất chỉ đánh cái ngang tay mà thôi.

Hơn nữa, Hóa Linh cảnh chỉ là điểm móc nối với Chân Ngã cảnh, cho nên, Đinh Thụ chí ít cũng phải đợi tới Tiểu Thừa cảnh mới có thể cạnh tranh với hắn lần nữa, bởi vì khi đó sẽ có khởi điểm khác.

Đinh Thụ vừa đột phá, Tiểu Thanh Long thuận lý thành chương trở thành người thứ nhất trong Chân Ngã cảnh, nó cũng cực kỳ rắm thúi, phách lối không ai sánh bằng.

Nữ Hoàng, Hổ Nữu cũng bước vào Chân Ngã cảnh, đồng thời cũng duy trì trạng thái gia tăng tu vi nhanh chóng.

Vào ngày hôm nay, hắn đang tản bộ trong học viện, hắn muốn xem có thể đốn ngộ hay không.

Đáng tiếc, đốn ngộ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, không phải hắn muốn là được, hắn đi suốt nửa ngày cũng chỉ ngắm sơn sơn thủy thủy mà thôi, còn tốt, bên cạnh hắn còn có Hổ Nữu, Nữ Hoàng và Trì Mộng Hàm, xem như bồi tiếp giai nhân đi dạo.

– A, nhiều người chạy ra cửa làm gì thế?

Đột nhiên Hổ Nữu tò mò nói.

Trong thời gian ngắn ngủi như thế, bọn họ chí ít nhìn thấy không ít người vội vã đi về một hướng, tất cả đều đi tới cửa học viện.

– Đi xem một chút, đi xem một chút.

Hổ Nữu hưng phấn nói.

Nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, bốn người đi tới cửa học viện.

Sau khi tới mới làm bọn họ ngạc nhiên, tại sao nơi này nhiều người như vậy?

Lăng Hàn hỏi một chút mới biết.

Thì ra có người muốn bái nhập học viện, nhưng người này rất ngông cuồng, muốn xem học viện Tổ Vương có tư cách thu nhận hắn hay không. Bởi vậy, hắn ngồi ở cửa học viện, yêu cầu đánh nhau cùng cấp, nếu có người có thể thắng hắn, như vậy hắn mới có thể gia nhập học viện.

Khốn kiếp, cao ngạo như thế?

Lăng Hàn bốn cái đều là kinh ngạc, gặp được loại này cuồng nhân, trong học viện những cái kia đại lão cũng nhịn được?

Người này chỉ là Chân Ngã cảnh mà thôi.

– Các ngươi có nghe nói Thiên Điểu Đế tộc hay không?

Bên cạnh có người nói, câu nói này hắn nói với Trì Mộng Hàm.

Trì Mộng Hàm suy nghĩ một lúc, dường như nghĩ ra:

– Hậu duệ của Thiên Điểu Thánh Hoàng? A, bộ tộc này đã vài trăm triệu năm không có tin tức?

– Không sai, Thiên Điểu Đế tộc đã biến mất cách đây thật lâu nhưng bây giờ lại hiện thế.

Người kia gật đầu.

– Chẳng lẽ, người khiêu chiến là Đế tử của Thiên Điểu Đế tộc?

Trì Mộng Hàm lập tức liên tưởng.

Người kia lại lắc đầu:

– Người này là con rể của Thiên Điểu Đế tộc, lần này do một vị Thánh Nhân của Thiên Điểu Đế tộc dẫn đến, cho nên, mặc dù đại lão học viện rất khó chịu nhưng cũng không tiện nói gì.

Trì Mộng Hàm cảm thấy kỳ quái:

– Người này còn ngồi tại đó, chẳng lẽ còn chưa bị đánh bại?

– Đúng là đúng thế.

Người kia cười khổ, nói:

– Gần đây có rất nhiều yêu nghiệt xuất hiện, gia hỏa này đã thắng liền mười bảy trận, không có người nào tiếp được mười chiêu của hắn.

Thật lợi hại, dù sao đây chính là học viện Tổ Vương, còn có nhiều Đế tử Đế nữ nhưng không ai địch lại mười chiêu của hắn.

– Hắn tên là gì?

Trì Mộng Hàm lại hỏi.

– Ha ha, Trì tiên tử ngươi nhất định nghe qua tên của hắn.

Người kia nói, gương mặt đầy khẳng định.

– Ồ?

Trì Mộng Hàm kinh ngạc, nói:

– Là ai?

– Thủy Nhất!