Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4784




Làm sao có thể là Lăng Hàn?

Gia hỏa này không phải đang ở học viện Tổ Vương hâm mộ bọn họ hay sao?

Trên thế gian có người giống nhau như thế?

Trong thời gian ngắn, những Đế tử Đế nữ này đều ngây người, hoàn toàn mất hết năng lực nói chuyện.

Lăng Hàn mỉm cười, đặt chén trà xuống:

– Thế nào, mấy ngày không gặp đã không nhận ra?

Khẩu khí không sai, nhất định là Lăng Hàn!

Các Đế tử Đế nữ cảm giác trái tim tan võ, chỉ một câu hấp dẫn thù hận to lớn, kẻ này nhất định là Lăng Hàn.

– Tại sao ngươi ở nơi này?

Quan Hạ hỏi.

Đây cũng là hiếu kỳ của những người khác, tất cả đều đặt ánh mắt lên người Lăng Hàn.

– A, nhờ cậy người Thiên Điểu Đế tộc một chút, bọn họ cũng dẫn ta tới đây.

Lăng Hàn nói chuyện rất tùy ý.

Phi!

Đây chính là danh ngạch tiến vào sào huyệt Chân Hoàng, danh ngạch trân quý cỡ nào, tại sao có thể được người nhờ cậy thì có thể hiến cho người chứ?

Ngươi xem, học viện Tổ Vương cũng chỉ có một trăm danh ngạch, hơn nữa bởi vì mở sào huyệt Chân Hoàng cần rất nhiều máu của thiên tài, nếu không, Thiên Điểu Đế tộc khẳng định sẽ tiêu hóa một mình, sẽ chắp tay lấy ra cơ duyên như vậy?

Nhưng mấu chốt là, Lăng Hàn thật sự ngồi ở nơi này, hơn nữa còn tới trước bọn họ, khẳng định là được Thánh Nhân mang tới, tính một chút, người như vậy khẳng định là Thánh Nhân của Thiên Điểu Đế tộc.

A a a, bọn họ phát điên!

Sắc mặt những Đế tử Đế nữ này rất xấu hổ, bọn họ vốn cho rằng lần này có thể bỏ Lăng Hàn lại phía sau, thiên phú của ngươi yêu nghiệt thì thế nào, cảnh giới thấp sẽ bị bọn họ giẫm vào mặt.

Nhưng còn bây giờ thì sao, Lăng Hàn đến rồi!

Trước đó trào phúng đắc ý, hiện tại xem như đang châm chọc và tát vào mặt bọn họ!

– Lăng Hàn, ngươi quá ghê tởm!

Khổng Vô Dạng phẫn nộ quát, trước đó hắn bị Lăng Hàn đánh tơi bời, đến bây giờ hắn không thể ngẩng đầu lên được, hiện tại lại bị Lăng Hàn tát vào mặt, hắn không thể nhịn được

– Ngươi có thể tới nơi này nhưng lại giấu diếm không nói, xem chúng ta như trò cười, quá vô sỉ!

Lăng Hàn kinh ngạc, đây là lý do trách mắng hắn sao?

A, ta không lấy danh ngạch sẽ bị các ngươi chế giễu, lấy được danh ngạch thì các ngươi dùng nó làm lý do trách mắng ta?

Quá buồn cười mà.

– Ngươi muốn ăn đòn sao?

Lăng Hàn thản nhiên nói một câu, đối với loại người không rõ đạo lý này, hắn cần phải dùng đức phục người.

Khổng Vô Dạng im lặng, nói đến vũ lực, hắn thật sự không thể sánh bằng Lăng Hàn.

– Lăng Hàn, ngươi rất phách lối mà!

Lại có một tên Đế tử nói, hắn là thế hệ bạch ngân đến từ Yêu Lang Đế tộc, tên là Đế La, hắn là cao thủ trong tốp mười của Hóa Linh cảnh, có lẽ đã đạt tới Hóa Linh lục biến trở lên

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

– Có thực lực, phách lối một chút thì như thế nào?

– Muốn chết!

Đế La uy nghiêm đáng sợ nói:

– Ta muốn giết ngươi, nhiều nhất sẽ không vượt qua mười chiêu.

Hắn không phải đang nói khoác, mà là hắn đã biết rõ thực lực của Lăng Hàn, cho nên hắn mới có nắm chắc như thế.

– Đến đây.

Lăng Hàn ngoắc ngón tay, nói:

– Trong vòng mười chiêu, nếu ngươi có thể đụng vào góc áo của ta thì ngươi thắng.

Oanh!

Đế La tiến lên trước một bước, khí tức đáng sợ sôi trào, cho dù là Đế tử Đế nữ chung quanh cũng cảm giác da đầu tê dại.

Quá mạnh!

– Đế huynh, nên động thủ giáo huấn kẻ này.

– Hừ, dù sao ở trong học viện chỉ trốn tránh mà không chiến, đến nơi này, ngươi còn có nơi nào trốn tránh hay sao?

– Đánh hắn!

Mấy tên Đế tử không ngừng kêu gào, tự nhiên là đám người từng bị Lăng Hàn tự tay giáo huấn qua, ví dụ như Khổng Vô Dạng, Quan Hạ, Từ Hữu Khuyết.

Phía sau Đế La xuất hiện hư ảnh ngân lang, bỗng nhiên hư ảnh ngửa mặt lên trời tru lên nhưng không phát ra tiếng động nào.

Đây là thần thức, nó tràn vào trong thức hải của mọi người.

Dù công kích này nhằm vào Lăng Hàn, người bên ngoài chỉ chịu một ít ảnh hưởng lan tới, nhưng bọn họ vẫn có cảm giác linh hồn bị hút đi.

Đây là thần thông của Yêu Lang Đế tộc, tên là Yêu Lang Phệ Hồn, chuyên phá thức hải, đáng sợ không gì sánh được.

Oanh, thức hải của Lăng Hàn rung động mạnh.

Hủy diệt linh thân bộc phát uy áp chí cao vô thượng, nhẹ nhõm hóa giải công kích của Yêu Lang Phệ Hồn.

Nhận mà không trả lễ thì không hay.

Lăng Hàn muốn phát động sát khí xung kích, nói đến linh hồn công kích thuật, hắn cũng không phải không có!

Chờ chút, Đế tử đều có bảo khí bảo hộ linh hồn do Đại Đế lưu lại, sát khí xung kích không có hiệu quả, hắn đã sớm kiểm tra từ lâu.

A, kèn lệnh?

Lăng Hàn hơi suy nghĩ, kèn lệnh này có hiệu quả kinh người với Lang tộc, không biết có tác dụng với Đế La hay không?

– Chết!

Đế La thấy Yêu Lang Phệ Hồn vô hiệu, hắn lập tức phát động công kích.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hắn ít nhất đã là Hóa Linh lục biến, lại là thế hệ bạch ngân, chiến lực của hắn hoàn toàn vượt xa Lăng Hàn, một kích này xuất hiện một con hung lang màu trắng do quy tắc hóa thành, năng lượng tầng thứ cao sôi trào, lực sát thương đáng sợ không gì sánh được.

Cho dù là Lăng Hàn cũng không dám bị đánh trúng, chiến lực chênh lệch quá xa, nếu hắn bị đánh trúng thì không chết cũng trọng thương.

Thân thể hắn vội vàng rút lui, vẫy tay, địa long va chạm với hung lang.

Bành!

Hung lang đáng sợ, chỉ một cái va chạm đã đánh vỡ địa long, nó lại tiếp tục tấn công Lăng Hàn.

Còn tốt, có như giảm xóc một lúc, từ đó cũng đủ giúp Lăng Hàn kéo dài khoảng cách.

Nhưng Đế La xuất thủ liên tục, ngân lang càng ngày càng nhiều, mỗi một hư ảnh đều mang theo sát thương to lớn, Lăng Hàn có rất ít không gian tránh né.

– Tốt!

– Nên diệt diệt nhuệ khí của tiểu tử này, hắn thật sự cho rằng có thể một tay che trời hay sao?

– Thiên hạ này vẫn thuộc về Đế tộc chúng ta!

Các Đế tử Đế nữ đều cho động viên Đế La, mặc dù chiến đấu còn chưa kết thúc nhưng kết quả đã sáng tỏ.

Lăng Hàn khẳng định bại, khác biệt chỉ là bại lúc nào.

Đúng như thế sao?

Lăng Hàn sử dụng kèn lệnh, mượn nhờ địa long che chắn hắn lặng lẽ thổi một hơi.

Ba động im lặng xuất hiện, Đế La dừng công kích.

Tình huống như thế nào?

Các Đế tử Đế nữ đều cảm thấy kỳ quái, chỉ cần thừa thắng truy kích, Lăng Hàn sẽ thua trong vài chiêu, tại sao Đế La lại lãng phí cơ hội tốt như vậy?

Không đợi mọi người đặt câu hỏi, bọn họ thấy rõ ràng, đột nhiên Đế La nằm úp xuống mặt đất và rên rỉ.

Sau đó là âm thanh quần áo vỡ tan.

A?

Bọn họ trợn mắt hốc mồm, chỉ thấy quần áo trên người Đế La đã căng nứt và lộ ra da lông.

Vị thế hệ bạch ngân này lại hóa thành nguyên hình trước mặt mọi người!

Cái này?

Yêu Lang Đế tộc là Yêu tộc, Lang tộc, đây là việc ai cũng biết, cho nên Đế La có thể hóa thành hình sói cũng không kỳ quái.

Vấn đề là, ngươi bây giờ hóa thành hình sói làm gì?

Việc này làm mọi người khó hiểu, Đế La hóa thành Lang tộc thì lắc lắc cái đuôi đầy vui sướng, hắn không ngừng bước về phía Lăng Hàn, dùng đầu cọ vào bàn chân Lăng Hàn.

Ngươi nha thật sự là Đế tử sao? Hắn thật sự là Lang tộc sao?

Đây rõ ràng là con chó đòi niềm vui từ chủ nhân!

Trong thời gian ngắn, tất cả mọi người đều ngây người.