Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4862




Đừng nhìn uy lực phù binh chỉ cao hơn Quách Vũ Hàng hai tiểu cảnh giới, nhưng đến cấp độ Giáo Chủ, chênh lệch một tinh đã rất lớn, huống chi còn là hai tinh?

Hắn cũng không phải Lăng Hàn, có thể yêu nghiệt đến mức vượt đại cảnh giới chiến đấu.

Phải biết rằng, đến cấp bậc Giáo Chủ, có người nào không phải thiên tài trong thiên tài?

Nghĩ vượt cấp chiến đấu?

Ha ha, chí ít đạo tử như hắn không làm được, có thể giao thủ với cùng giai đã rất tốt rồi.

Hắn trốn, kiếm quang màu tím đuổi theo không bỏ, kiếm quang cũng không phải thực thể, mà là cường giả thông qua thủ đoạn đặc thù bảo tồn công kích trên phù binh, tốc độ cũng hơn xa võ giả cùng giai.

Xoát, kiếm quang chém tới.

Quách Vũ Hàng bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể chống đỡ, bằng không bị Giáo Chủ ngũ tinh đánh trúng, hắn sẽ bị đánh chết không còn cặn bã.

Hắn dốc hết toàn lực đánh ra một kích.

– A!

Hắn kêu gào thảm thiết, thân thể bay ra ngoài, hắn có thể thấy rõ ràng, nửa người dưới của hắn không còn.

Đã bị kiếm quang xoắn nát.

Kiếm quang màu tím cũng biến mất trong hư vô.

Một kích này, vượt qua.

Nhưng mà Quách Vũ Hàng lại kêu gào thảm thiết, chớ nhìn hắn chỉ bị đánh nát nửa người dưới, nhưng ý chí võ đạo trong kiếm quang màu tím lại xâm nhập vào cơ thể của hắn, hắn muốn động ngón tay cũng khó.

Hắn lộ ra vẻ sợ hãi, trước đó hắn đối đãi với Lăng Hàn thế nào? Hiện tại phong thủy luân chuyển, hắn đã yếu ót vô lực, hoàn toàn biến thành thịt cá trên thớt, chỉ có thể mặc cho Lăng Hàn xâm lược.

Chuyển biến quá nhanh, hắn không cách nào tiếp thu được.

Lăng Hàn đi tới thật nhanh, mặc dù lãng phú một tấm phù binh trân quý trên người Quách Vũ Hàng, hắn cũng không thèm để ý.

Ngược lại chỉ cần hắn bước vào cảnh giới Giáo Chủ, cho dù chiến lực của hắn không đạt tới ngũ tinh, có lẽ cũng không kém quá xa, đến lúc đó tấm phù binh này cũng biến thành gân gà.

Cho nên, còn không bằng hiện tại dùng xong, cũng giúp hắn trút cơn giận.

– Có chuyện gì từ từ nói.

Quách Vũ Hàng cố gắng mở miệng, cho dù chỉ nói chuyện cũng làm hắn phun máu tươi.

– Đừng đừng đừng, ngươi mới mở miệng đã phun máu, con người của ta sợ máu nhất.

Lăng Hàn cười nói.

Sợ máu? Sợ em gái ngươi.

Quách Vũ Hàng tức giận phun ra vài ngụm máu, ngươi chém nát nửa người dưới của ta, ra tay tàn nhẫn như vậy còn nói sợ máu?

Nhưng lúc này tính mệnh của hắn nắm giữ trong tay Lăng Hàn, cho nên hắn không dám chọc giận Lăng Hàn.

– Ta nói chém ngươi sẽ chém ngươi, hiện tại tin chưa?

Lăng Hàn hỏi.

Quách Vũ Hàng gật đầu, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.

– Hối hận chứ?

Lăng Hàn lại hỏi.

Quách Vũ Hàng liên tục gật đầu, sớm biết Lăng Hàn yêu nghiệt như thế, hắn sẽ không cố kỵ thân phận mà phục kích, hắn không cho Lăng Hàn cơ hội vận dụng phù binh..

Ghê tởm, hắn quá kiêu ngạo.

Lăng Hàn bật cười:

– Tiểu nhân chính là tiểu nhân, đến lúc này còn không tỉnh lại, cho rằng mình rơi xuống kết cục như vậy là sai lầm của người khác.

– Được rồi, ta không có gì để nói với ngươi cả, chỉ lãng phí thời gian mà thôi.

Lăng Hàn vươn tay, hắn vươn tay ấn về phía Quách Vũ Hàng.

– A!

Quách Vũ Hàng liều mạng nhưng trong cơ thể hắn bị ý chí võ đạo xâm chiếm, hắn vừa động đậy chỉ tự rước lấy khổ, ý chí võ đạo trong cơ thể sẽ xoắn nát thức hải của hắn.

Quách Vũ Hàng, chết.

– A?

Lăng Hàn kinh ngạc, hắn còn chưa ra tay thì đối phương đã chết?

Chết thì chết, cũng tránh làm bẩn tay của mình.

Lăng Hàn lục soát thi thể Quách Vũ Hàng, hắn tìm được mấy món pháp khí không gian, một pháp khí có chứa chín tinh thể.

– Đi tới nơi này lâu hơn ta, tới bây giờ chỉ tìm được chín viên?

Lăng Hàn xem thường, nhưng nghĩ lại, Quách Vũ Hàng rõ ràng phát hiện một viên hỏa diễm tinh thể nhưng bởi vì có hỏa miêu canh giữ, hắn thà rằng từ bỏ thu hoạch sắp tới tay cũng phải chạy đi.

Gia hỏa sợ chết như thế, có thể có chín hỏa diễm tinh thể đã rất tốt.

– Được rồi, ta đã có hai mươi viên, hoàn thành một phần năm.

Lăng Hàn tiếp tục tìm kiếm hỏa diễm tinh thể, hắn tận lực tránh chiến đấu, bởi vì làm thế sẽ lãng phí thời gian vô vị.

Đương nhiên, có người nhất định muốn cướp bóc hắn, hắn sẽ không ngại cướp đối phương.

Tu vi Hóa Linh cảnh cho hắn yểm hộ hoàn mỹ, có chút Hóa Linh cảnh còn muốn cướp bóc thành đoàn, kết quả gặp được cây đinh cứng như Lăng Hàn cho nên bị hắn cướp lại.

Bởi vì có những kẻ đần độn này trợ giúp, chỉ sau hai mươi hai ngày, Lăng Hàn đã thu thập được một trăm viên hỏa diễm tinh thể.

– Không vội.

Hắn cũng không trở về hối đoái Viêm Diễm Long Tiên, hắn còn muốn tiếp tục tìm kiếm hỏa diễm tinh thể, qua ba mươi mốt ngày sau, hỏa diễm tinh thể trong tay hắn đạt đến hơn hai trăm viên.

– Tốt, đi tìm hỏa diễm cự nhân kia.

Lăng Hàn trở về, hắn nhanh chóng đứng trước mặt Hỏa Diễm Cự Nhân.

– Tiểu gia hỏa, ngươi tìm được những đồ vật sáng lấp lánh rồi sao?

Hỏa Diễm Cự Nhân hỏi, giọng nói rất lớn.

Lăng Hàn lấy ra chín mươi chín viên hỏa diễm tinh thể ném cho Hỏa Diễm Cự Nhân ném tới.

Hỏa Diễm Cự Nhân vung tay tiếp lấy hỏa diễm tinh thể tiếp được, sau đó hắn lộ ra nụ cười.

– Ngươi không sợ ta thu đồ vật không cho ngươi Viêm Diễm Long Tiên hay sao?

Lăng Hàn lộ ra hỏa diễm tinh thể còn lại, cười nói:

– Không sợ.

Mỗi người đều đi thu thập hỏa diễm tinh thể cho Hỏa Diễm Cự Nhân, hiển nhiên, hắn cần lượng cực lớn.

Hỏa Diễm Cự Nhân sửng sốt một chút, sau đó mới cười ha hả, hắn lấy một cái bình ngọc và giao một giọt cho Lăng Hàn.

Lăng Hàn ấn một cái, giọt nước dừng lại trong hư không.

Mùi thơm mê người tỏa ra, từ đó bí lực của hắn sinh ra ba động, linh thân thứ chín của hắn có dấu hiệu hình thành cực nhanh.

– Tiểu tử, Viêm Diễm Long Tiên vô cùng dễ dàng bay hơi, đến lúc đó, ngươi cũng đừng trách ta cho ngươi hàng giả.

Hỏa Diễm Cự Nhân nhắc nhở.

Lăng Hàn lúc này mới hấp thu giọt long tiên, lúc này mùi thơm ngát tràn ra trong khoan miệng, hắn thoải mái tới mức mỗi lỗ chân lông đều nở ra.

Hắn vội vàng tìm một nơi vắng vẻ luyện hóa long tiên.

Sau khi luyện hóa xong một giọt long tiên, linh thân thứ chín của hắn đã bổ sung một phần mười.

– Lại có thêm tám giọt đến chín giọt, khi đó ta sẽ đạt tới cửu biến đỉnh phong.

Lăng Hàn trở về, hắn lại đổi một giọt long tiên, hắn cũng tìm nơi vắng vẻ luyện hóa.

Sau đó, hắn lại bước lên con đường tìm kiếm hỏa diễm tinh thể.

Đây là con đường tốt gia tăng tu vi thật nhanh.

Nhưng mà, người đi vào đảo càng ngày càng nhiều, cho nên muốn tìm được hỏa diễm tinh thể càng ngày càng khó.

Trong đoạn thời gian gần đây, sự kiện cướp bóc cũng càng ngày càng nhiều, càng có một ít người bí quá hóa liều, thế mà đánh chủ ý lên hung thú, có thành công, có thất bại chết không chỗ chôn.

Việc này cũng làm Lăng Hàn bị ảnh hưởng, nửa năm trôi qua mới đổi được bốn giọt long tiên.

– Ai, gần đây làm ăn khó khăn.

Lăng Hàn không ngừng tìm kiếm khắp hòn đảo.

Kỳ quái là, dường như hỏa diễm tinh thể nhặt mãi không hết, có chút khu vực Lăng Hàn rõ ràng đã tìm, nhưng qua mấy ngày sau hắn quay lại vẫn có phát hiện.

– Ân?

Bỗng nhiên hắn cảm ứng được sát khí.