Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4871




Ầm, một tia chớp đánh xuống.

Cùng lúc đó, trong thức hải của Lăng Hàn xuất hiện ma ảnh màu đen.

Hình dạng của nó nhìn không rõ ràng, hoàn toàn do sương mù màu đen tạo thành, nó tỏa ra sát ý vô cùng đáng sợ giống như đại ma đầu trải qua vô số lần giết chóc.

Oanh!

Hắn theo thiểm điện mà đến, nhưng không có biến mất theo thiểm điện, hắn giơ tay tàn phá bừa bãi trong thức hải của Lăng Hàn.

Lăng Hàn không cho nó làm càn, đây là thiên địa ngưng tụ để chém giết mình.

Điều này nói rõ cái gì?

Mặc dù con đường hắn đi chưa từng có người đi qua, không nhìn thấy phần cuối nhưng lại cực kỳ cường đại, từ đó bị thiên địa ghen ghét, cho nên sẽ giáng tâm ma chém giết hắn, từ đó đánh chết hắn tại chỗ

– Giết!

Niệm lực của hắn cũng hóa thành hình người và tấn công ma ảnh.

Bành! Bành! Bành!

Hắn đại chiến với ma ảnh, rõ ràng đều là thần hồn nhưng đại chiến sinh ra sóng to gió lớn.

Ma ảnh rất mạnh, thậm chí đạt đến cấp Giáo Chủ.

Đổi lại một người khác, cho dù là thập biến cũng cảm thấy tuyệt vọng, bởi vì tu vi cảnh giới và cường độ thần hồn là hai việc khác nhau. Nhưng thần hồn Lăng Hàn lại cực kỳ yêu nghiệt.

Trước đó vượt qua Bỉ Ngạn, linh hồn của hắn thoát thai hoán cốt, đạt đến trạng thái hoàn mỹ.

Hắn đại chiến cùng tâm ma, song phương ngươi tới ta đi, tất cả đều là chiêu thức liều mạng.

Sát khí xung kích!

Lăng Hàn đánh ra công kích thần niệm mạnh nhất, ý thức hóa thành kiếm vũ chém vào ma ảnh.

Ma ảnh chọi cứng, cho dù hóa giải kiếm vũ nhưng trên người của nó cũng cắm vài thanh kiếm, từ đó nó cũng ảm đạm mấy phần. Nhưng nó lập tức liền phát động phản kích, nó há miệng phun ra châu chấu màu đen.

Đương nhiên châu chấu cũng là ý thức biến thành, nhưng lít nha lít nhít giống như quái vật địa ngục.

Lăng Hàn xuất quyền cực nhanh.

Oanh, phần lớn châu chấu bị hắn tiêu diệt, nhưng cũng có số ít lọt lưới và tấn công hắn.

– Ngô!

Lăng Hàn rên rỉ, lực sát thương của châu chấu thật sự không nhỏ, đánh vào trên người hắn, ý chí võ đạo kỳ dị ma diệt linh hồn của hắn.

– Giết!

Hắn hét lớn một tiếng, hồn thể phát sáng, cực kỳ thông thấu hoàn mỹ.

Linh hồn của hắn đã sớm đạt tới trạng thái hoàn mỹ, thậm chí đã không yếu hơn cấp Giáo Chủ, hắn đâu thể yếu như vậy được?

Oanh!

Tái chiến, lại liều mạng.

Ma ảnh thực sự cường đại, lại có thể va chạm với linh hồn hoàn mỹ của Lăng Hàn, hai linh hồn không ngừng tiêu hao, sau mỗi một kích đều có mảnh vụn linh hồn rơi xuống.

Chúng cũng không rơi vào thức hải đơn giản như vậy, mà là tan thành mây khói.

Linh hồn thể của Lăng Hàn vốn cao mười trượng, bây giờ chỉ còn ba trượng.

Đương nhiên, hắn chỉ cần một ý niệm là linh hồn sẽ phóng đại, nhưng khi đó cường độ sẽ yếu đi rất nhiều.

Ma ảnh cũng không tốt hơn chỗ nào, thân thể cũng bị gọt cực kỳ thê thảm.

Lăng Hàn không vội mà còn mừng, mặc dù hắn bị mài đi rất nhiều mảnh vụn linh hồn, nhìn thì thần niệm yếu đi rất nhiều, nhưng từ góc độ cường độ thì hắn lại nâng cao thêm một bước

Bỏ đi tạp chất lấy lại tinh thuần, tính bền dẻo cũng mạnh hơn!

Phải biết, linh hồn thể của hắn đã hoàn mỹ, hắn tinh luyện từ phương diện này, chiết xuất cường độ linh hồn sẽ đáng sợ cỡ nào?

Thiên kiếp vừa là trắc trở, cũng là cơ duyên.

Vượt qua, cường độ linh hồn tăng vọt, đây chính là chuyện tốt, nhưng vạn nhất không thể vượt qua, linh hồn sẽ bị ma ảnh tiêu diệt, khi đó chính là vạn kiếp bất phục.

Cho nên, đây là con dao hai lưỡi.

Lăng Hàn không sợ, hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là chiến đấu.

Chiến chiến chiến, hắn hiện tại không quan tâm thắng bại, hắn chỉ muốn đánh một trận oanh liệt mà thôi.

Linh hồn thể của hắn càng ngày càng nhỏ, ma ảnh cũng giống như thế, từ mười trượng đến ba trượng, từ ba trượng đến một trượng, lại đến ba thước, một thước, nửa tấc!

Hai linh hồn thể sắp bị ma diệt nhưng vẫn huyết chiến như cũ.

– Phá!

Lăng Hàn hét lớn một tiếng, hắn đánh ra một quyền cuối cùng.

Bành, ma ảnh bị hắn đánh nát triệt để, tan thành mây khói.

Lần này quá nguy hiểm, chỉ cần ma ảnh có thể lại kiên trì vượt qua một chiêu này, như vậy nó phản kích sẽ tiêu diệt Lăng Hàn.

Cũng mặc kệ thế nào, Lăng Hàn thắng.

– A?

Ma ảnh bị đánh nát, mảnh vụn linh hồn của nó hóa thành năng lượng tinh khiết tẩm bổ linh hồn Lăng Hàn.

Đừng nhìn nó chỉ còn lại nửa tấc, năng lượng lại cực kỳ nồng đậm, cường độ linh hồn đạt đến mức đáng sợ, chính là thánh phẩm linh hồn vô thượng.

Thức hải của Lăng Hàn sôi trào, dường như sinh ra biến hóa khó hiểu.

Chỉ trong nháy mắt sau đó, Lăng Hàn phát hiện thức hải của hắn biến thành biển cả màu vàng óng.

Linh hồn thể của hắn biến hóa lại bình thường, bình thường không có gì khác lúc trước, nhưng hắn khoát tay, thiên địa đạo tắc đều xuất hiện trong lòng bàn tay.

Điều động thiên địa đạo tắc, tự nhiên cần dựa vào thần niệm, thần niệm càng cường đại, tốc độ điều động thiên địa đạo tắc càng nhanh, uy năng cũng càng cường đại.

Xèo, Lăng Hàn mở hai mắt ra, hai vệt thần quang xuất hiện và bắn vào không trung vô tận, dường như có thể hiểu thấu thiên địa.

Nhưng đôi mắt của hắn biến trở lại bình thường, chỉ còn lại ánh mắt thâm thúy như nước hồ thu.

– Ta hiện tại mạnh bao nhiêu?

Lăng Hàn đứng lên, tùy ý hoạt động tay chân một chút, hắn chỉ cảm thấy có lực lượng vô tận kinh khủng đang cuộn trào, dường như hắn xuất ra một quyền cũng có thể hủy thiên diệt địa.

Thập biến, từ xưa đến nay, hắn là thập biến duy nhất trong thiên địa.

– Không tốt, đói!

Lăng Hàn vội vàng chạy tới chỗ cự nhân, hắn muốn hối đoái long tiên để giải quyết cảm giác đói bụng.

Thập biến không nằm trong phạm vi tu luyện bình thường, cho dù là Đế kinh cũng không cách nào tu luyện cảnh giới này, trừ phi Lăng Hàn suy nghĩ khác người, tự sáng tạo một bộ công pháp, từ đó đền bù công pháp tu luyện của cảnh giới này.

Cho nên, hiện tại hắn muốn hoàn thành cảnh giới này, biện pháp duy nhất chính chính là phục dụng thiên tài địa bảo.

– Lăng Hàn!

Khổng Vô Dạng lại xuất hiện, hắn giết tới từ bên cạnh và chặn đánh Lăng Hàn.

Hắn còn bám dai hơn cả Phong Diệu Lăng.

Lăng Hàn không để ý đến, hiện tại hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là tranh thủ đổi long tiên để giải quyết cảm giác đói bụng.

Hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường bay nhanh tới chỗ cự nhân.

– Bốn giọt long tiên.

Hắn vung tay lên, bốn trăm tinh thạch thất sắc tinh thể bay tới.

Cự nhân cũng sảng khoái, nó trực tiếp vung ra bốn giọt long tiên.

Lăng Hàn há miệng hấp thu bốn giọt long tiên, cảm giác đói bụng bắt đầu biến mất.

Nhưng cảm giác này chỉ tan biến một nửa, hắn vẫn cảm giác đói khát.

A, bốn giọt còn chưa đủ?

Hoàn thành thập biến hoàn cảnh tạo thành biến chất, ngay cả khẩu vị cũng lớn hơn?

Lăng Hàn lại ném thêm hai trăm tinh thạch:

– Đổi hai giọt.

Thất sắc cự nhân nhếch miệng cười một tiếng, nhận lấy tinh thạch sau đó vung ra hai giọt long tiên.

Lăng Hàn nuốt vào, năng lương hùng hậu sôi trào, cuối cùng cũng đánh tan cảm giác đói bụng.

Lúc này, Khổng Vô Dạng đã đuổi theo.

Lăng Hàn xoay người lại, hắn tươi cười.

Đến, tính sổ.