Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4886




– Hừ!

Bốn thế hệ hoàng kim lập tức kịp phản ứng, cũng lập tức truy kích Lăng Hàn.

Những người khác phản ứng không chậm, theo sát bốn người Quan Tinh Hán, đồng thời lao xuống.

Tiên dược chỉ có bao nhiêu đó, người nhanh tay sẽ đạt được

Bởi vì vết thương cự nhân phân bố ở các nơi trên thân thể, tiên dược sinh trưởng phân bố cách nhau rất xa.

Từ trên lao xuống, mọi người đều tự chọn nơi cho mình, cũng bay tới các nơi tiên dược sinh trưởng khác nhau.

Ai cũng muốn được tiên dược tốt nhất, nhưng việc này mang ý nghĩa tranh đoạt cực kỳ kịch liệt, cần phải ước lượng thực lực của mình có đủ hay không, nếu không, chỉ có thể bỏ lỡ cơ duyên.

Lăng Hàn lao thẳng vào gốc tiên dược tỏa ra năng lượng nồng nặc nhất, bốn gia hỏa thế hệ hoàng kim theo sát phía sau, Phong Diệu Lăng cũng xuất hiện, tốc độ của nàng rất nhanh chóng, cũng không có rớt lại phía sau.

Có sáu người ở đây, kẻ khác tranh đoạt chỉ tự rước lấy nhục, đi tranh tiên dược này sẽ làm bản thân mất đi cơ duyên khác.

– Huyền Thiên Đạo Liên!

Thường Đạo Vũ là người đầu tiên nhận ra lai lịch của tiên dược.

Hắn là Đế tử Tứ Phương Đế tộc Thường gia, mà Thường gia cũng không cần nói, đó là thế lực sở hữu tinh võng, tích luỹ vô số đời, nội tình thâm hậu đến mức người thường không dám nghĩ.

Nghe hắn nói như thế, ba người Quan Tinh Hán đồng thời động tâm.

Huyền Thiên Đạo Liên, đó là cực phẩm trong tiên dược lục tinh.

Như thế nào gọi là Tiểu Thừa cảnh?

Trong thức hải tu thành Đạo quả, hái tiên khí tẩm bổ, chờ Đạo quả đại thành, chính là ngày Tiểu Thừa cảnh viên mãn.

Khắp nơi trong thiên địa tràn ngập năng lượng nồng đậm, có khả năng gọi là tiên khí đã ít càng thêm ít, cần bắt giữ trong hư không. Mà Huyền Thiên Đạo Liên lại ẩn chứa một ít tiên khí.

Cho nên, cho dù là thế hệ hoàng kim cũng khó ngăn cản dụ hoặc.

Lăng Hàn có tốc độ nhanh nhất, Phượng Dực Thiên Tường gia trì, có ai nhanh bằng hắn.

Hắn cũng mặc kệ đây là Huyền Thiên Đạo Liên hay không, chỉ cần là tiên dược là được.

Xèo, hắn đáp xuống đất và rút Huyền Thiên Đạo Liên lên, trực tiếp ném vào trong pháp khí không gian.

– Lớn mật!

Bốn người Quan Tinh Hán đều hét lớn, đồng loạt ra tay tấn công Lăng Hàn.

– Cút!

Phong Diệu Lăng quát một tiếng, huy kiếm chém vào bốn người Quan Tinh Hán.

Xoát, kiếm quang lăng lệ có thể phá hư không.

Bốn người Quan Tinh Hán suýt điên rồi, nữ nhân này có mao bệnh sao? Rõ ràng là Lăng Hàn đạt được Huyền Thiên Đạo Liên, nhưng tại sao ngươi công kích chúng ta.

Não tàn!

Nhưng thực lực Phong Diệu Lăng hơi kém bọn họ nhưng cũng không có kém hơn quá nhiều, nếu trúng một kiếm này sẽ rất đáng sợ, bọn họ không thể không đón đỡ.

Bởi vì chặn kiêm quang cho nên không thể ngăn chặn Lăng Hàn.

Lăng Hàn lướt đi, hắn không có lòng tham đi hái tiên dược khác, hắn hối hả rời đi.

Quan Tinh Hán ánh mắt uy nghiêm đáng sợ, nhìn chằm chằm Phong Diệu Lăng, nói:

– Ngươi đang tìm cái chết sao?

Phong Diệu Lăng hoàn toàn không sợ, thản nhiên nói:

– Ta chém qua Đế tử không có một trăm cũng có tám mươi, ngươi tính là thứ gì?

Câu nói này càng làm Quan Tinh Hán giận dữ, nhưng hắn là thế hệ hoàng kim, là một nhóm người được vinh dự cực kỳ tiếp cận Đại Đế trẻ tuổi. Nhưng trước có Lăng Hàn, sau có nữ tử này, hoàn toàn không đặt thế hệ hoàng kim vào mắt.

Các ngươi dựa vào cái gì?

Thường Đạo Vũ, Lưu Tích Vân, Tô Thiên Hải đều là ba người trong thế hệ hoàng kim, sát khí bọn họ bộc phát, nếu Lăng Hàn chạy, bọn họ sẽ lấy nữ nhân này trút giận..

– Tốt, ngươi nhất định muốn chết, vậy thì thành toàn cho ngươi!

Quan Tinh Hán huy động hai tay, hắn tấn công Phong Diệu Lăng.

Phong Diệu Lăng bỏ trốn, nàng không giao phong chính diện.

Nàng cũng không ngốc, thực lực Quan Tinh Hán trên nàng, liều mạng cũng không phải ý kiến hay.

Ba người Thường Đạo Vũ nhìn nhau, đồng thời gia nhập chiến đoàn.

Bọn họ muốn bắt lấy Phong Diệu Lăng để uy hiếp Lăng Hàn.

Vì cái gì nữ nhân này đứng ra vì Lăng Hàn, hiển nhiên quan hệ của hai người không cạn.

Lăng Hàn cau mày, mặc dù hắn không muốn phát sinh cái gì với Phong Diệu Lăng, nhưng vừa rồi đối phương giúp mình, nếu chính mình vung tay bỏ chạy, lương tâm của hắn sẽ khó bình an.

Hắn hành tẩu thiên hạ, chỉ cầu không thẹn với lương tâm.

Bốn tên thế hệ hoàng kim liên thủ tề oanh kích, đây là việc kinh khủng cỡ nào?

Trong cấp bậc Giáo Chủ, ai có thể ngăn cản?

Mặc dù Phong Diệu Lăng là yêu nghiệt vượt qua vô số năm tháng, chiến lực cùng giai cực kỳ cường hoành, nàng lại thua thiệt ở cảnh giới, nàng không địch lại một Quan Tinh Hán, huống chi là bốn tên thế hệ hoàng kim.

Lập tức, nàng lâm vào trong hiểm cảnh.

– Ai, nữ nhân thật sự phiền phức!

Lăng Hàn thở dài, hắn giết trở về.

Không có Phong Diệu Lăng nhúng tay, kỳ thật hắn cũng có thể đào tẩu, nhưng ân tình là ân tình.

Thấy Lăng Hàn giết trở về, Phong Diệu Lăng tươi cười ngọt ngào.

Khốn kiếp, ngươi không nên hiểu lầm.

Lăng Hàn lúc này muốn quay người chạy trở về, nhưng hắn biết không thể nào, cho nên hắn kiên trì lao tới.

– Ha ha, đi tìm cái chết!

Thường Đạo Vũ cười lạnh, hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn.

Nhưng hắn là Giáo Chủ cửu tinh, lại thêm hắn là thế hệ hoàng kim, hắn đã đứng ở cấp bậc Giáo Chủ cấp đỉnh phong, một kích này kinh khủng cỡ nào?

Lăng Hàn căn bản không có khả năng ngang hàng, hắn vội vàng tránh né.

– Đi!

Hắn nói với Phong Diệu Lăng.

Phong Diệu Lăng gật đầu, cầm kiếm giết ra và tụ hợp với Lăng Hàn.

Bốn đại Đế tử cũng không có ngăn cản, nhân cơ hội tạo thành xu thế vây kín, cũng bao vây Lăng Hàn cùng Phong Diệu Lăng.

– Lần này, các ngươi chính là cá trong chậu!

Tô Thiên Hải điềm nhiên nói.

– Phải không?

Lăng Hàn nhe răng cười một tiếng, Hỗn Độn Cực Lôi tháp bộc phát, ném ra bốn khối lân phiến hỏa diễm.

Oanh, khí tức Tôn Giả chấn động.

Bốn Đế tử đều kinh hãi, khốn kiếp, tại sao Lăng Hàn lại đột nhiên đánh ra công kích cấp Tôn Giả?

Bọn họ vội vàng trốn tránh, mặc bọn họ tự phụ nhưng không ngu ngăn cản công kích cấp Tôn Giả.

Nhưng mà, bọn họ lập tức phát hiện bị lừa rồi.

Mặc dù lân phiến có hỏa diễm cấp Tôn Giả sôi trào, nhưng lực đạo đánh ra cực yếu, bọn họ chỉ cần phất tay là có thể đánh bay.

Cho nên, bọn họ không cần tránh né.

Nhưng bản năng sẽ phản ứng theo cách xu cát tị hung, đây là ứng phó đơn giản nhất.

Thừa cơ hội này, Lăng Hàn cùng Phong Diệu Lăng đã thoát ra khỏi vòng vây.

Bốn đại Đế tử vội vàng đuổi theo, nhưng cho dù là Lăng Hàn hay Phong Diệu Lăng, tốc độ của bọn họ đều không kém hơn bốn tên Đế tử thậm chí còn vượt qua, bởi vậy, đuổi theo thì đuổi theo, khoảng cách giữa bọn họ và hai người Lăng Hàn càng ngày càng xa.

Cuối cùng, bọn họ không thể không oán hận dừng bước.

Ghê tởm, đó là một gốc Huyền Thiên Đạo Liên!

Bốn đại Đế tử tức giận, Tiểu Thừa cảnh rất khó gia tăng tu vi, cho dù bọn họ được gia tộc ủng hộ toàn lực nhưng vẫn tiến bộ chậm chạp.

Đối với Thường Đạo Vũ và Tô Thiên Hải mà nói, một gốc tiên dược đủ để bọn họ đột phá tới Tôn Giả, đối với Quan Tinh Hán cùng Lưu Tích Vân mà nói, Huyền Thiên Đạo Liên gần như có thể giúp bọn họ tiến vào cửu tinh.

Nhưng bây giờ, tất cả không có quan hệ với bọn họ.

– Giết hắn!

– Ân!

Bốn người đồng thời gật đầu, Lăng Hàn phải chết, hắn thật sự uy hiếp nghiêm trọng con đường thành Đế của bọn họ.