Thần Mộ 2

Truyền thuyết trúng đích đệ thập nhân





Chương 195

Truyền thuyết trúng đích đệ thập nhân (Người thứ 10 trong truyền thuyết)

Nếu như Thần nam nghe được những lời của Đạm thai tuyền, thì nhất định sẽ đổ mồ hôi lạnh. Nhưng mà lúc này hắn hoàn toàn giấu khí tức của mình, dao động linh hồn dường như cũng trở về tịch diệt, hắn biết đối mặt với cao thủ cấp Thần vương, chỉ cần chút sơ suất là sẽ để lộ ra tông tích.

Hắn yên lặng trốn sau đỉnh núi, để bản thân mình tiến vào trạng thái hóa thạch, vừa may là trốn được khỏi linh thức cường đại mà mẫn cảm của 2 vị thần vương.

Trên cao không, Đông hải thần vương lộ sắc mặt kinh ngạc, nói: "Ngươi cũng có dự cảm như vậy à? Vật thì là ai?"

Ánh mắt của Đạm thai Tuyền vô cùng thâm thúy, ánh nhìn ngưng lại ở phía xa, nói: "Vạn năm trước, cường giả chết quá nhiều, ta cũng không có cách nào đoán ra ai là người giả chết, cũng không rõ hắn thực ra có mục đích gì?"

Lúc này, trong ngũ hành đại trận, ma khiếu chấn thiên, phật tổ, thiên ma tàn khu, tuyệt tình đạo tổ, hỗn thiên đạo tổ, 5 cao thủ cấp đại thần vương đang va chạm kịch liệt, ngũ hành đại trận vốn khó truyền thụ, thiên phật thiện xướng cũng đã vào trạng thái xuy kiệt.

"Không thể để hỗn thiên đạo tổ đắc sính, phật giáo không thể nguyên khí đại thương." Đạm thai tuyền nói, sau đó phá toái hư không, thân tu tuyệt mĩ xông vào trong ngũ hành đại trận.

Đông hải thần vương Lý đạo Chân, có quan hệ lớn với mạch Đạm thai, cũng nhanh chóng bám theo.

Phật điện to lớn hùng vĩ, xem chừng không thể đứng vững được nữa, tuy là ngũ hành đại trận và thiên phật thiện xướng có thể vây hốn được thiên ma, nhưng trước mắt mấy vị cao thủ cấp thần vương cùng xuất thủ, thì thần điện có cấm kị đại trận cũng không giữ được.

Thần nam từ sau núi âm thầm chuyển xuất, nhìn ma khí và thần thánh khí tức cùng cuồn cuộn tại ngũ hành đại trận, hai mắt chàng thần quang tỏa ra, lặng lẽ đợi khi nào đại trận giải thể sẽ hồn thủy mạc ngư.

Các tu luyện giả trong phật thổ bàn tán không ngớt.

"Các ngươi nhìn thấy rồi chứ?" Mấy vị thần vương xông tới, chứng tỏ "thái thượng vong tình lục" thực là kì quỷ nam trắc (kì lạ khó đoán). Nếu không thì làm sao có thể dẫn tới sự tranh đoạt của mấy thần vương?

"Tuyệt tình đạo tổ và hỗn thiên đạo tổ nhất định là cùng 1 phe, cùng là vì lục tà trung nhân, nhất định là muốn giúp đỡ lẫn nhau. Đạm thai tiên tử và đông hải thần vương thì không cần nói làm gì, đông hải thần vương khi chưa thành vương, đã nhiều lần nhận sự giúp đỡ của Đạm thai tiên tử, sau đó còn cưới đệ tử thứ 2 của Đạm thai tiên tử làm vợ, có thể nói là đồng khí tương liên."

"Chúng ta còn không mau rời khỏi nơi đây đi, thần vương chi chiến, không chừng xa tới chục dặm..."

Đám đông tu giả trong phật thổ, bởi vì mấy vị đại thần vương đều tới, nên không thể không nghĩ tới tình cảnh trước mắt, kì thư vốn không có duyên với họ, trước mắt cũng không thể làm loạn được.

Từ bọn chúng, Thần nam thu được tin tức quan trọng của đông hải thần vương, chàng khẽ thở dài. Mao đầu tiểu tử năm đó rút cục đã cưới đệ tử thứ 2 của Đạm thai Tuyền, trước mắt thì càng không thể quen biết Lý đạo Chân được nữa.

Đúng lúc này, tất cả các quan giả đều rời xa phật thổ hơn 10 dặm. Họ đứng chăm chú nhìn từ xa.

Oàng!



Một tiếng nổ như kình lôi vang lên, hỗn thiên đạo tổ rống lên 1 tiếng, một phiến hư không đen ngòm bao phủ phía trên ngũ hành đại trận.

Tiếp sau, tuyệt tình đạo tổ cũng kêu to, một thế giới băng tuyết xuất hiện bên trên ngũ hành đại trận.

Ngay sau đó, phật tổ, Đạm thai Tuyền, Lý đạo Chân, đều mở tiểu thế giới tự mình nắm giữ, từng không gian bao phủ bên ngoài ngũ hành đại trận, trùng điệp lên nhau, công kích lẫn nhau.

Phiến thiên địa này dường như đã xã ra, không ngừng phá toái, mà phật thổ bên ngoài không ngừng lún xuống, đỉnh núi thanh thúy tang lục nhanh chóng bị sụp đổ.

Oàng!

Oàng!

Một cảnh tượng như ngày tận thế đã đến! Trong chớp mắt, mười mấy cự phong (đỉnh núi lớn) bị hủy diệt thành khói bụi, chìm xuống trong lòng phật thổ.

Đám tu luyện giả phía xa đang xem trận chiến cảm thấy sợ hãi vô cùng, trong tim mỗi người đều dâng lên từng luồng khí lạnh, đại pháp lực của thần vương thực không thể tượng tượng được, thực sự có cái thế tê hủy thiên địa.

"Grào..."

Cùng với tiếng ma khiếu, Thiên ma tàn khu xông ra khỏi ngũ hành đại trận, trong tiếng kêu của hắn vừa có vẻ hưng phấn, vừa có vẻ phẫn nộ. Hắn rống lên: "Thật là lý thú, mấy tên tiểu bối không tồi, đợi ta thu thập xong thiên ma thân sẽ quay lại."

Thiên ma tàn khu cưỡi lên ma khí ngút trời, muốn trốn khỏi nơi đây.

"A di đà phật, thiên ma, ngươi huỷ hoại phật thổ, xin mời hãy lưu lại!" Phật tổ cũng xông ra khỏi ngũ hành đại trận, một phiến phật quang dao động, chặn đường rút của thiên ma.

Đồng thời, hỗn thiên đạo tổ và tuyệt tình đạo tổ cũng rống lên không dứt, dường như đang đánh giáp lá cà kịch liệt với Đạm thai tiên tử và Đông hải thần vương. Sau đó ngũ hành đại trận quang mang đại thịnh, sau đó bạo phát tới 1 mức độ đáng sợ, rồi uỳnh 1 tiếng nổ tung.

Phật điện này rút cục cũng sụp đổ. Tuyệt tình đạo tổ và hỗn thiên đạo tổ xông lên, Đạm thai tiên tử và Lý đạn Chân cũng bay lên, đối trì với 2 lão ma vương.

Hàng ngàn tăng phật ngồi xếp tròn, miệng đọc thiện xướng không ngừng, ngũ hành đại trận tuy bị hủy, nhưng họ không bị dòng năng lượng bạo phát công kích.

Lúc này, hơn ngàn tăng phật đang rơi vào trạng thái kì diệu, đối mặt với sự công kích của thiên ma và mấy vị thần vương, thiên phật thiện xướng của họ phối hợp đã đạt tới cảnh giới cực điểm, phật quang tỏa ra đã bao bọc họ ở bên trong, lúc này, họ đã chống lại được 2 thần vương.

Ngũ hành đại trận giải thể, đã phát ra từng đạo năng lượng đáng sợ, trong chớp mắt đã đánh sụp 9 đỉnh núi, trên mặt đất nứt ra từng đường lớn.
Dao động đáng sợ làm cho những dãy nũi ở xa cũng bị sạt lở, và xuất hiện những cảnh tượng lạ thường, loạn thạch lăn lông lốc, sơn lâm đảo phục, vạn thú kêu rống kinh hoàng.


Một đạo thần quang kim sắc chói mắt giống như thiểm điện chiếu về phía Thần nam, hai mắt Thần nam tỏa ra 2 đạo hàn quang, nhanh chóng mở nội thiên địa, dùng thần sơn chặn đạo kim quang đó.

Pang!

Một âm thanh lớn vang lên, thần sơn trong nội thiên địa chấn động liên tiếp, một hạt xá lợi tử to bằng nắm đấm rơi xuống trong nội thiên địa của Thần nam.

Điều này thật quá may mắn, một "trận kì" trong ngũ hành đại pháp, một hạt xá lợi tử do thanh thiện cổ phật di lưu, bắn về phía này, bị Thần nam thu lấy.

Chú ý quan sát ngũ hành đại trận, thần mục của chàng như điện, cùng lúc này, chàng đã tìm thấy hạt xá lợi thứ 2 trong những dòng năng lượng đó.

Thần Nam triển khai Thần vương dực, không quan tâm việc sẽ bị phật tổ phát giác, hóa thành 1 đạo điện quan xông qua, mạo hiểm xông vào nơi có thể bị dòng năng lượng phá nát, chàng dùng nội thiên địa thu viên xá lợi tử thứ 2.

Trên cao không, hỗn thiên đạo tổ và Đạm thai tiên tử đang huy động tiểu thế giới của mình giao tranh kịch liệt, hai bên đánh giáp lá cà, trong tiểu thế giới của mỗi người thanh sơn thúy lĩnh không ngừng sụp đổ, từng hồ nước, thảo nguyên không ngừng bị hủy diệt...

Trong đại chiến cấp thần vương, Đạm thai tiên tử tâm tính cảm ứng, đôi mắt phượng quét xuống bên dưới, đúng lúc nhìn thấy bóng của thần vương dực, đang xông pha trong dòng năng lượng cuồng bạo.

"Người này là..." Nàng ta lộ ra thần thái ưu tư suy nghĩ, cảm giác được luồng khí tức quen thuộc, nhưng nàng không thể nhớ ra những câu chuyện trong quá khứ bụi mờ kia.

Đại chiến với tuyệt tình đạo tổ, bị rơi vào thế hạ phong, Lý đạo chân không ngừng phòng thủ nhưng cũng cảm ứng được, nhưng hắn chỉ nhìn thấy 1 đạo hư ảnh mờ nhạt, không ngừng di chuyển phía dưới. Tuyệt tình đạo tổ mạnh hơn nhiều so với một thần vương hậu bối như hắn ta, căn bản là Lý đạo chân không có thời gian để quan sát tỉ mỉ và phỏng đoán, hắn ta phải tập trung tinh thần để đối phó với cường địch.

Phật tổ đang đại chiến với Thiên ma tàn khu, hiện giờ đã dần chiếm thế thượng phong, phong ấn thiên ma chỉ là việc sớm muộn, cuối cùng thì đó vẫn chưa phải là thiên ma thực sự, chỉ là một nửa thân thế, một sợi tàn hồn. Lúc này, phật tổ đang ở cùng phương hướng với Thần nam, hắn phát giác Thần nam đã thu thập được 2 hạt phật cổ xá lợi tử, dường như muốn né tránh mấy vị thần vương trên cao không, trốn về phía xa.

Phật tổ nhất chỉ hướng về phía xa, một đạo kim quang như thất luyệt hướng về phía Thần nam, lập tức không gian nứt ra 1 đường lớn, kim quang mang sức mạnh phật gia xuyên qua vết nứt không gian, trong chớp mắt đã tới gần Thần nam.

Thần nam đã phát hiện ra nguy hiểm, vốn muốn tẩu thoát, không ngờ phật tổ lại ra tay trước, thần quang dực không ngừng nhấp nháy quang mang. Chàng liên tiếp chuyển đổi phương vị, cuối cùng cũng né được 1 chiêu của phật tổ.

Ý!

Mấy vị đại thần vương trên cao không, cũng không biết ai là người kêu lên kinh ngạc.

Một chiêu của phật tổ chưa thành công, hắn lại ra đạn chỉ tiếp theo.

Một đạo kim tuyết như thiểm điện trong chớp mắt lại tập kích tới phía Thần nam, lúc này chàng cảm thấy 1 luồng sức ép cực lớn, bản năng thúc đẩy, chàng nhanh chóng mở nội thiên địa.

Định địa thần thụ quang mang vạn trượng, bạo phát ra thần quang lục sắc chói mắt, hội tụ thành 1 dòng xoáy năng lực cực lớn, dần luyện hóa, hấp thu quang tuyến đang tới.

Nhưng mà, nội thiên địa của Thần nam bị dao động năng lượng mãnh liệt đó làm cho lung lay dữ dội, giống như 1 cơn địa chấn vậy.

"Haha..." Hỗn thiên lão tổ cười lớn, nói: "Đầu trọc, 2 đòn đều không thành công, thật là mất mặt phật quá! Người ở phía xa kia, bất quá chỉ mới gia nhập tiên nhân cảnh giới, ngươi cứ giả vờ từ bi như vậy, không dùng hết thực lực, thì sẽ làm cho niềm tin vô địch của các đồ tử đồ tôn đối với ngươi bị lung lay đấy!"

Phật tổ không nói, hắn tung ra trường không đạn chỉ thứ 3.

Lúc này sức ép mà Thần nam cảm thấy thực khó mà tưởng tượng, đạo kim quang đang bổ xuống kia đối với hắn mà nói thực giống như tử quang (ánh sáng chết), như 1 tài quyết thần kiếm của thiên địa gian đang ép lên đầu hắn.

Thần nam không phải là không muốn trốn đi, nhưng chàng cảm thấy không gian phía xa kia dường như đã bị phật tổ chặn lại, nếu như không phải có thần vương dực trên thân thì e là động tác của chàng đã trở thành quá muộn.

Sức ép cực lớn làm cho chàng nhanh chóng rơi xuống đột ngột, không có cách nào trốn ra ngoài trăm dặm nữa, chàng bức ép thần vương dực không ngừng vỗ đập, đồng thời huyền công phát huy tức cảnh giới cực điểm.

Thần nam toàn thân tỏa ra kim quang đại thịnh, thần hỏa kim sắc bừng bừng nghịch không mà tiến, cả người chàng chìm trong kim quàn sáng lạn, huyền công phát huy tới cảnh giới cực chí, kim diễm triệt để bao bọc lấy chân thân chàng.

Đạm thai tuyền, Lý chân đạo đều cảm thấy có gì đó dị thường nhưng rất khó gọi tên chính xác cảm giác này.

Hỗn thiên đạo tổ cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: "Huyền công của tên tiểu tử này thật là tà dị, lại có thể che chặn khí tức bản thể, làm cho lão tổ ta không thể phát hiện được."

Lúc này, 1 tiếng long ngâm vang vọng trời đất, 1 thanh thần đao lấp lánh xuất hiện trong liệt diệm kim sắc, một đạo long hồn đang chuyển động xung quanh, mấy vị thần vương đều thất sắc.

Tiếp sau đó, xung quanh kim quang xuất hiện 7, 8 món binh khí trôi lập lờ, 1 thân ảnh cao to kim sắc lúc ẩn lúc hiện trong liệt diệm (lửa).

Tuyệt tình đạo tổ kinh ngạc: "Là người của Thần gia!"

Phật tổ khẩu tụng phật hiệu, thở dài: "Hóa ra truyền thuyết là thật!"

Hỗn thiên đạo tổ quát lên: "Đạm thai tuyền, ngươi và Thần gia đã từng có quan hệ qua lại, ngươi xem tên tiểu tử kia có phải là người thứ 10 trong truyền thuyết không?"

Đạm thai tiên tử đột nhiên xuất thần, tâm tư dường như có chút lay động, tiếng nói nhẹ nhàng cất lên: "Ta và Thần gia ngàn năm nay không còn qua lại nữa..."



Giao diện cho điện thoại