Ba ngày sau trong một chỗ bí cảnh cách Đạm Đài Thánh Địa hơn ngàn dặm Đông Phương Trường Minh đang khoanh chân hai tay không ngừng vung lên tạo thành các thủ ấn huyền ảo.
- Phù!Sau một lát chỉ thấy hắn há miệng phun ra một quả cầu màu vàng vào không trung đó không phải là thứ gì khác mà chính là một thân Tinh Khí lực lượng của Tà Tổ mà Đông Phương Trường Minh mới vừa cướp đoạt được. Đông Phương Trường Minh quan sát quả cầu Tinh Khí một chút rồi phun ra một ngụm bản mệnh chân hỏa màu trắng tinh lên trên đó. - Ầm!Đạo chân hỏa lập tức bao bọc lấy quả cầu Tinh Khí phát ra lực lượng không ngừng thiêu đốt nó. Dưới uy lực của bản mệnh chân hỏa chỉ sau mấy ngày ngắn ngủi quả cầu Tinh Khí đã thu nhỏ lại chỉ còn cỡ hơn nắm tay bộ dáng bất cứ lúc nào cũng có thể bị luyện hóa xong. Nhưng mà Đông Phương Trường Minh thấy vậy chẳng những không chút vui mừng mà sắc mặt còn trở nên trầm trọng vô cùng bởi vì hắn hiểu rõ quá trình luyện hóa càng về cuối thì càng thêm khó khăn chỉ cần hơi sơ sót một chút thì có thể đón nhận thất bại bất cứ lúc nào. - Ầm!Hắn vừa suy nghĩ xong quả nhiên vấn đề đã xảy ra chỉ thấy phía trong quả cầu Tinh Khí xuất hiện từng đạo bạch quang không ngừng chạy loạn khắp nơi chỉ cần là người sáng mắt đều có thể nhận ra đây chính là dấu hiệu báo trước của việc năng lượng mất khống chế. Đông Phương Trường Minh lập tức không chút do dự vung tay lên lấy ra một giọt linh dịch màu xanh ném vào bên trong quả cầu Tinh Khí. Tiếp đó hắn lại lẩm bẩm niệm thần chú khiến cho lục dịch nhanh chóng dung nhập vào trong quả cầu Tinh Khí sau khi làm xong những dòng năng lượng đang chạy loạn bên trong lập tức an ổn lại không còn bất cứ vấn đề gì nữa. - Phù! Đông Phương Trường Minh nhìn thấy tình cảnh đó thì thở nhẹ một tiếng sau đó tiếp tục chuyên tâm vào quá trình luyện hóa. Lại qua thêm mười ngày nữa dưới sự cố gắng của Đông Phương Trường Minh cuối cùng quả cầu Tinh Khí cũng đã bị luyện hóa hoàn toàn nó hóa thành từng đạo bạch quang bắn thẳng đến chỗ Đông Phương Trường Minh. - A!Trong chớp mắt chỉ nghe Đông Phương Trường Minh quát lên một tiếng dốc hết toàn lực hấp thu những luồng năng lượng màu trắng này. - Ầm!Cuồn cuộn lực lượng trút vào khiến cho một thân tu vi của Đông Phương Trường Minh như một con ngựa hoang thoát cương điên cuồng gia tăng chỉ trong một cái canh giờ ngắn ngủi hắn đã từ Thần Hoàng sơ kỳ liên tục vượt qua ba cái tiểu cảnh giới khôi phục lại thực lực Thần Hoàng đỉnh phong của kiếp trước, tiếp theo đó Đông Phương Trường Minh chỉ cảm thấy toàn thân mình chấn động một trận sau đó nhất cử đột phá bình cảnh Tiểu Thiên Cấp. Đông Phương Trường Minh cảm nhận tu vi gia tăng thì vui mừng vô cùng không chút do dự lập tức chân nguyên trong người mình trong chớp mắt chỉ thấy một cái Pháp Tướng - Lục Đạo Ma Thần to lớn từ trong hư không hiện lên bao phủ lấy toàn thân hắn. Biến thành hình dạng của Lục Đạo Ma Thần tốc độ hấp thu lực lượng của Đông Phương Trường Minh lại tăng lên thêm một bậc chỉ trong chớp mắt tu vi của hắn lại lần nữa đột phá từ Tiểu Thiên Cấp sơ kỳ một đường đột phá tới hậu kỳ hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng thêm nữa. - Ầm!Nửa khắc sau một tiếng nổ vang nữa từ trong cơ thể Đông Phương Trường Minh vang lên báo hiệu cho việc tu vi của hắn đã thành công đột phá cảnh giới Tiểu Thiên Cấp đỉnh phong nhưng mà lúc Đông Phương Trường Minh đang muốn thuận thế mượn lực lượng này nhất cử đột phá cảnh giới Thiên Cấp thì đột nhiên lại giống như có một bàn tay xuất hiện xiết chặt lấy nó khiến cho hắn nửa bước cũng khó tiến. - Tại sao lại như vậy? Theo tính toán của ta thì chỉ cần luyện hóa được số Tinh Khí này thì việc đột phá Thiên Cấp không phải là vấn đề gì lớn mới đúng? Tại sao bây giờ lại đột nhiên xảy ra vấn đề!!Đông Phương Trường Minh kinh ngạc kêu lên một tiếng sau đó lại nhắm hai mắt lại bảo nguyên thủ nhất dồn hết tâm thần vào việc điều khiển cỗ lực lượng trong thân trùng kích bình cảnh Thiên Cấp dần dần sắc mặt của Đông Phương Trường Minh biến thành vô cùng trầm trọng trên trán lấm tấm mồ hôi, làn da đỏ lên hiện rõ từng đường kinh mạch giống như thân thể của hắn đã đạt đến một loại cực hạn nào đó không thể tiếp tục chịu đựng áp lực do việc trùng kích bình cảnh gây ra nhưng mà Đông Phương Trường Minh lại không có ý định dừng lại hắn vẫn bằng vào ý chí của mình để tiếp tục việc đó đáng tiếc dù cho có cố gắng thử bao nhiêu lần kết quả vẫn như trước không thể lay động lớp màn đó một chút nào. - Đừng cố gắng nữa! Không có tác dụng đâu!!Vào lần thử cuối cùng của Đông Phương Trường Minh đột nhiên trong đầu hắn lại vang lên một tiếng nói sau đó trước mặt hắn đột nhiên một hắc y nhân toàn thân quấn chặt trong một lớp hắc bào không thể thấy rõ mặt mũi. - Ngươi là ai? Đông Phương Trường Minh nghe vậy quát lên một tiếng trước khi tiến vào bí cảnh này để bảo đảm an toàn và không bị bất cứ ai quấy nhiễu hắn đã bố trí một đại trận phòng hộ cực kỳ phức tạp lại có thêm hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên canh giữ có thể nói là cực kỳ an toàn tại sao bây giờ lại đột nhiên có người có thể vô thanh vô thức tiến vào đây được chứ? - Ngươi không cần biết ta là ai. Ngươi chỉ cần biết ta đến đây không phải là để hại ngươi là được. Nếu ngươi thật sự muốn đột phá bình cảnh thì phải đến Tầng Địa Ngục thứ mười bảy lấy ra một vật thì mới được!!Người thần bí lên tiếng. - Dựa vào cái gì ta phải tin một kẻ không rõ lai lịch như ngươi? Đông Phương Trường Minh nghi hoặc hỏi. - Ha ha ha ha... Không dựa vào cái gì chỉ bằng vào việc ngươi muốn đột phá cảnh giới Thiên Cấp không phải sao? Người thần bí cười nói. - Được! Vậy vật mà ta cần tìm là cái gì? Đông Phương Trường Minh nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi nhìn người thần bí hỏi không biết tại sao nhưng trong lòng hắn lại có một cảm giác kỳ lạ là người thần bí này tuyệt đối sẽ không hại hắn hơn nữa còn là một người có thể tin tưởng được. - Khi ngươi đến Địa Ngục sẽ tự cảm nhận được ta sẽ cùng với vật đó chờ đợi sự quang lâm của Bạch Phát Ma Hoàng ngươi ha ha ha... Người thần bí cười lớn một tiếng sau đó hóa thành một luồng khói đen tan đi. Đông Phương Trường Minh đảo mắt quan sát nơi người thần bí vừa xuất hiện một lúc rồi đứng lên bước ra ngoài. - Trường Minh huynh xuất quan rồi!Hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên đang canh gác phía bên ngoài nhìn thấy hắn xuất hiện thì đồng thời cất giọng kêu lên một tiếng. - Ừm! Trong thời gian ta bế quan có xảy ra chuyện gì hay không? Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái rồi trầm giọng hỏi. - Cái này sao? Chuyện lớn thì không có nhưng mà có một chuyện mà muội nghĩ huynh cần phải biết đó là Thần Nam đã dẫn theo đám người Tử Kim Thần Long, Long Bảo Bảo xuất phát đi tới Tây Đại Lục rồi muội nghe nói mục tiêu của bọn họ là Địa Ngục tầng thứ mười bảy phía dưới Quang Minh Giáo Đình!!Hai tỷ muội liếc nhìn nhau một cái rồi Nạp Lan Nhược Yên mới nhìn Đông Phương Trường Minh. - Thần Nam hắn muốn đi vào Địa Ngục tầng thứ mười bảy tại sao lại như vậy? Đông Phương Trường Minh nghe vậy tỏ ra hơi kinh ngạc hỏi. - Chuyện này muội nghe nói là do Độc Cô Tiểu Huyên gây ra khi rời khỏi cơ thể Thần Nam nàng ta vì trả ơn hắn đã nhiều lần cho bản thân mượn cơ thể không chỉ đem Khốn Thiên Tác tặng cho hắn mà còn cho Thần Nam biết một thông tin quan trọng đó là phụ thân Thần Chiến biến mất đã lâu của hắn hiện đang bị phong ấn ở Địa Ngục tầng thứ mười bảy sau khi biết được thông tin này Thần Nam nổi giận vô cùng lập tức mang theo người tiến tới Quang Minh Giáo Đình nói là muốn cứu phụ thân hắn ra. Nạp Lan Nhược Yên giải thích. - Thì ra là vậy! Như vậy hai người bọn muội cũng chuẩn bị một chút đi nửa canh giờ sau chúng ta xuất phát đi Tây Đại Lục một chuyến!!Sau khi nghe xong Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói. - Cái gì? Trường Minh huynh muốn đi Tây Đại Lục chẳng lẽ huynh muốn trợ giúp Quang Minh Giáo Đình như vậy có được không? Cho dù trong quá khứ huynh là khách khanh trưởng lão của bọn họ nhưng giữa chúng ta và đám người Thần Nam cũng có quan hệ không tầm thường bây giờ chúng ta lại giúp một bên đối phó một bên như vậy có hơi quá đáng hay không? Nạp Lan Nhược Thủy và Nạp Lan Nhược Yên cả kinh kêu lên một tiếng. - Hai nàng hiểu lầm rồi ta tới Tây Đại Lục không phải vì muốn giúp bên nào đối phó với bên nào mà là vì ta cũng muốn vào Địa Ngục tầng thứ mười bảy một lần!!Đông Phương Trường Minh lắc nhẹ đầu nói. - Cái gì? Huynh cũng muốn đi vào Địa Ngục tầng thứ mười bảy? Sao lại như vậy? Nạp Lan Nhược Thủy kinh ngạc kêu lên một tiếng. - Là như thế này... Đông Phương Trường Minh nhanh chóng đem những chuyện xảy ra bên trong bí cảnh kể lại cho hai người bọn họ nghe. - Trường Minh huynh thật sự tin vào lời nói của người thần bí đó sao? Lỡ hắn muốn hại huynh thì sao? Vừa nghe xong Nạp Lan Nhược Yên lập tức lo lắng kêu lên một tiếng. - Yên tâm đi! Sẽ không có chuyện đó đâu dựa vào thực lực của ba chúng ta liên thủ hiện giờ trong thiên hạ có bao nhiêu người làm hại được chúng ta chứ huống chi tuy không biết tại sao nhưng ta tin tưởng hắn không có ác ý với ta!!Đông Phương Trường Minh mỉm cười nói. - Được rồi! Lên đường thôi!!Nạp Lan Nhược Thủy và Nạp Lan Nhược Yên nghe vậy còn muốn nói thêm cái gì nhưng còn chưa kịp mở miệng thì Đông Phương Trường Minh đã kêu lên một tiếng sau đó hóa thành một đạo hào quang kích bắn về phía tây. - Tỷ tỷ bây giờ chúng ta phải làm sao? Nạp Lan Nhược Yên nhìn Nạp Lan Nhược Thủy hỏi. - Ai! Người xưa có câu " lấy gà theo gà, lấy chó theo chó " nếu như chúng ta đã lấy Trường Minh thì đương nhiên phải theo huynh ấy đến bất cứ đâu rồi!!Nạp Lan Nhược Thủy trầm giọng nói một lời sau đó hai người đồng thời hóa thành hai đạo hào quang đuổi theo Đông Phương Trường Minh.