Thần Vô Chi Nguyệt

Thần Vô Chi Nguyệt - Chương 1: Luật




5h30 chiều thứ sáu, Chu Luật thu thập đồ đạc trên bàn, tan ca về nhà.

“Tiểu Luật.”

Còn chưa ra khỏi cổng công ty đã bị người gọi lại.

“Tiểu Luật, sao vội vã vậy?”

Gọi cậu lại không chỉ một người.

Mình rõ ràng bước đi cũng không nhanh, sao có thể tính là vội được? Chu Luật lặng lẽ thở dài, quay người lại đã thay một khuôn mặt tươi cười ôn hòa.

“Các chị, có chuyện gì sao?”

Ba vị nữ đồng nghiệp, miễn cưỡng cũng có thể coi là mỹ nhân. Có điều tuổi tác hơi lớn một chút, không sinh ra nổi hứng thú.

“Tiểu Luật, tối nay nhà trưởng phòng có tiệc, đi không?” Chị Vương cười khanh khách hỏi.

Chu Luật nhẹ nhàng lắc đầu: “Không ạ, tối nay em có chút việc.”

“Cậu lại có việc à……” Ba cô gái không hẹn mà cùng lộ ra vẻ mặt thất vọng.

“Tiểu Luật thật không nể mặt nha. Tiệc đón nhân viên mới thì chạy sớm, tiệc giao lưu thì ra sức khước từ, bất luận là party ở nhà nào cũng không chịu đến…… Thật không biết ai mới có thể mời nổi cậu đây.”

“Các chị.” Chu Luật cười nói, “Cho dù em không ở, các chị cũng vẫn có thể chơi đùa vui vẻ như thường mà. Lần nào party xong ngày hôm sau không phải các chị đều mặt mày tỏa sáng hết đấy thôi?”

“Ai nha…… Nào có.” Chị Lý đỏ mặt, xua tay nói, “Tiểu Luật vẫn là nói cậu đi. Thành thật khai báo với các chị có phải có bạn gái rồi hay không?”

“Bạn gái?”

“Vừa tan ca đã vội vã chạy về nhà, không phải yêu đương mới là lạ….. Hôm nào mang cô bé đến các chị nhìn xem sao, giấu giấu diếm diếm không có ý nghĩa gì cả.”

Hóa ra như vậy cũng bị hiểu lầm…… Chu Luật âm thầm cười khổ. Cùng ba bà chị hàn huyên vài câu đơn giản, cậu cuối cùng cũng tìm được cơ hội cắt đứt đề tài, nhảy lên xe bus về nhà.

Nếu như nói cậu có người yêu, cũng coi như là có đi……

Chu Luật nhìn điện thoại di động mới tới hai tin nhắn. Một đến từ người bạn thân trong cuộc sống hiện thực. Cái khác đến từ cô em gái quen biết trong game.

Hồ Ly: “Tiểu Luật, tối nay công thành chiến chấm dứt cùng đi giết rồng nhá. Không được đến muộn.”

Quả Quả: “Anh, tan ca đến giúp em luyện level đi~~”

Thế giới cùng nhịp đập với cuộc sống của chính mình, tạm thời không thể rời đi…… chính là trò chơi internet bắt đầu bước chân vào hơn nửa năm trước hiện đang thịnh hành trên cả nước ── Thần Vô Online.

Chu Luật học đại học cùng trường với Hồ Ly, bắt đầu chơi Thần Vô từ hồi mới phát hành.

Hồ Ly sau khi sáng lập Cách Lãng Địch Á, liên tục dụ dỗ mua chuộc nhằm lôi kéo Chu Luật từ trò chơi khác sang đây hỗ trợ. Đồng thời vô cùng khoa trương thề phải ở Thần Vô sáng tạo một thời đại của chính mình.

Đối với tên bạn tốt từ trước tới nay chơi game còn nghiêm túc hơn so với làm chính sự, Chu Luật vẫn áp dụng thái độ buông xuôi. Ngay lúc đó, cậu cũng không cho rằng nguyện vọng của Hồ Ly có thể đạt thành.

Thần Vô Online server 2 Bi Luyến Hồ, bình quân số lượng người online mỗi ngày cao nhất. Ở một trò chơi có số lượng cao thủ nhiều như vậy tạo lập thành tích huy hoàng, nói dễ hơn làm?

Chu Luật lúc đầu mang theo tâm trạng tiêu khiển đi vào Thần Vô, sáng lập nhân vật thứ nhất của mình ── thần quan loài người áo trắng tóc trắng. Không ngờ hơn nửa năm trôi qua, cậu cùng Hồ Ly thật sự đã làm ra một phen thành tựu.

Server Bi Luyến Hồ có bốn thế lực công hội lớn nhất, Cách Lãng Địch Á, Ngân Cánh Đế Quốc, Ánh Sáng Chi Đường và Ảo Giác Liên Minh. Xem xét ra, tổng hợp lực lượng của Cách Lãng Địch Á so với ba công hội khác chiếm ưu thế hơn một chút.

Tuy rằng chưa thể nói là đã sáng tạo một thời đại mới. Nhưng mà bọn họ có thể đạt được đến trình độ này, đã ra ngoài sở liệu của Chu Luật.

Đương nhiên, hiện tại hết thảy đều đã trở thành quá khứ. Chu Luật cuối cùng đã hiểu, Cách Lãng Địch Á cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ thuộc về cậu.

Chu Luật vốn sống một mình, cha mẹ đã qua đời từ hai năm trước. Về đến nhà, gọi một suất ăn ngoài tắm rửa một cái, rồi mới nhẹ nhàng khoan khoái ngồi xuống trước máy tính.

Cô em gái Quả Quả cần có người kèm đã sớm chờ đến buồn bực. Không nói trên QQ tràn ngập một đống tin nhắn ríu ra ríu rít, cậu vừa lên mạng, đối phương lại liên tục gõ mấy lời chat riêng tư tới.

“Anh ~”

“Anh ~~”

“Anh Luật ~~~! !”

“Anh không phải lên rồi sao…… Đừng náo loạn nữa.”

Đối với cô em gái hoạt bát quá mức này, Luật luôn luôn lựa chọn nhân nhượng.

“Em chờ anh rất lâu rồi đấy. Anh đang ở đâu?”

“Thành Pháp Luân Đinh*, bên trái tượng điêu khắc ở trung tâm.”

Thành Pháp Luân Đinh là thủ đô của quốc gia loài người A Nhĩ Tắc Lâm Khắc**. Game thủ lui tới vô cùng náo nhiệt. Bên cạnh tượng điêu khắc ngựa bay giữa trung tâm rộng lớn, bao quanh có rất nhiều thương nhân buôn bán đủ loại hàng hóa.

Khi một người quá say mê trò chơi, sẽ mơ hồ cảm thấy thế giới trong game mới chính là quốc gia của mình. Chu Luật nhìn đám người qua lại, có xa lạ, có quen thuộc, còn có những tòa thành đã làm bạn với cậu hơn nửa năm, bỗng nhiên cảm thấy bùi ngùi.

Nếu có thể, cậu thật sự không muốn kết thúc hành trình ở Thần Vô nhanh như vậy.

Một lát sau, một nữ pháp sư đầu đội mũ hoa lá cành, ăn mặc cực kì chói mắt chạy về phía cậu.

“Bọn anh Hồ Ly không chịu mang em đi…… Quả nhiên chỉ có anh Luật là tốt nhất.”

Giọng điệu của Quả Quả có chút tủi thân.

Chu Luật cười cười: “Bọn họ đương nhiên không chịu mang em đi. Em cũng không thử nghĩ coi hôm nay là thứ mấy, bây giờ là mấy giờ hả.”

“Ah…… Thứ sáu…… Công thành chiến sắp bắt đầu rồi!” Cô bé khờ dại lúc này mới kịp phản ứng, “Ế, anh không tham gia sao?”

“Không.”

“Tại sao không?”

“Này…… Có rất nhiều nguyên nhân.”

Nhớ tới ngày đó Hồ Ly giải thích trong điện thoại, Chu Luật khẽ thở dài, ở trước máy tính sờ soạng tìm bao thuốc, rút ra một điếu châm.

“Thế tuần sau thì sao?”

“Tuần sau, cả sau này nữa cũng sẽ không đi. Có nhiều thời gian mang em đi luyện cấp, không thích sao?”

“Tại sao?”

Quả Quả không thể tin nổi hỏi. Cô rất rõ ràng, Luật coi trọng công việc của công hội còn hơn cô em gái trên danh nghĩa rất nhiều.

Chu Luật gảy tàn thuốc, không có đáp lại ngay.

Sau một lúc lâu, cô bé có chút kịch liệt ngắt lời: “Em hiểu rồi…… Nhất định là trong hội của Hồ Ly có người xa lánh anh! Trước đây em đã cảm thấy thái độ của những người đó kì kì…… Nói cho em biết rốt cuộc là ai muốn đuổi anh? Em đi tìm bọn họ tính sổ!”

“Em có thể tính sổ cái gì? Em cũng không phải lão đại của người ta.” Sự khờ dại của cô bé cùng tâm ý muốn bảo vệ mình khiến cho Chu Luật không khỏi nở nụ cười, “Chuyện này cũng không đơn giản có thể dùng ai đúng ai sai để mà đánh giá, rời khỏi Cách Lãng Địch Á cũng là quyết định của bản thân anh, em hiểu không?”

“Anh…… Đám chết tiệt kia ghen tị người khác thì thôi, nhưng Hồ Ly là lão đại mà! Hơn nữa còn là bạn tốt nhất của anh! Tại sao ngay cả anh ấy cũng không ngăn cản anh rời đi?” Quả Quả vẫn kích động như trước.

“Anh không muốn gây khó dễ cho Hồ Ly.” Xoa đầu Quả Quả, Chu Luật đúng lúc đổi đề tài, “Đi thôi, mang em đi đánh trâu rừng. Mười giờ còn phải giúp bọn Hồ Ly đi giết rồng.”

“Ư……” Cô bé có chút không tình nguyện phục tùng an bài.

.

“Tiểu Luật, xin lỗi.”

Cú điện thoại kia của Hồ Ly là ở ba ngày trước gọi tới. Vì một bộ phận hội viên có hành vi thất lễ nghiêm trọng mà bày tỏ xin lỗi.

Lần đó công thành chiến, đầu tiên là một hai người không tuân theo chỉ huy, cuối cùng lại biến thành sự kiện buộc tội quy mô lớn. Gần nửa số thành viên trên mạng, yêu cầu Chu Luật chuyển giao quyền lực và rời khỏi công hội. Trong tình huống hỗn loạn đó, Chu Luật vì lấy đại cục làm trọng, đành phải lập tức rời khỏi.

Có lẽ mình lúc trước đồng ý Hồ Ly gia nhập Cách Lãng Địch Á chính là sai lầm rồi. Cách Lãng Địch Á ở thời điểm đó, đã có một hệ thống vô cùng hoàn thiện, mọi người đoàn kết chặt chẽ ở chung hòa thuận, không phải “người dưng” như mình có thể tham gia vào. Kể cả thời gian này vì Cách Lãng Địch Á làm ra không ít cống hiến, cũng không thể loại bỏ sự chán ghét của những người đó đối với mình.

“Tiểu Luật, Thiên Tùng vẫn có chút khó chịu, cậu phải hiểu cho……”

Đúng vậy, mình đã thay thế chức phó hội trưởng cùng với quyền lực của người ta, người ta làm sao có thể vui vẻ được?

“Hơn nữa, yêu cầu của cậu đối với bọn họ cũng hơi quá nghiêm khắc.”

Yêu cầu nghiêm khắc. Chuyện này Hồ Ly cậu phải hiểu rõ nhất. Nếu không yêu cầu nghiêm khắc, cậu cho rằng Cách Lãng Địch Á sẽ có hôm nay?

“Tiểu Luật, cậu vẫn có thể trở về, sau này không cần xen vào việc của hội là được.”

Việc cứ thế này. Không thể vãn hồi. Thân là hội trưởng, lời đã nói ra sao có thể lật lọng?

“Một công hội lớn, điều tuyệt đối không thể thiếu chính là đoàn kết nội bộ, cậu cứ coi như đuổi đi tớ một kẻ gây mất đoàn kết. Dù sao đi nữa, chúng ta vẫn là anh em tốt.”

Chu Luật cuối cùng đã trả lời như thế.

Cách Lãng Địch Á, cứ coi như là một giấc mộng. Hiện giờ tỉnh mộng, cuối cùng phát hiện mình ở Thần Vô, hóa ra vẫn không hề có nơi trở về.