Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 27: Tâm Tư Nhỏ




Loại tình cảm giống như ba người Trương Tuệ Tuệ này, Giang Hựu Đào rất hâm mộ, ai mà không muốn có thanh mai trúc mã chứ?

Trương Tuệ Tuệ và Triệu Vĩnh Lan cùng nhau về phòng, một mình Giang Hựu Đào đi đến giếng nước, đang chuẩn bị cầm gầu nước lại bị người ta giữ lấy, Giang Hựu Đào nhìn lại, người cướp gầu nước của cô là Chu Chấn Viễn.

Anh ta cười với Giang Hựu Đào một tiếng: “Đồng chí Giang, để tôi giúp cô.”

Giang Hựu Đào nhíu mày: “Không cần, tự tôi có thể làm.”

Nụ cười của Chu Chấn Viễn cứng đờ trên mặt, Giang Hựu Đào làm như không nhìn thấy: “Đồng chí Chu, làm phiền anh nhường đường.”

Chu Chấn Viễn dịch người sang bên cạnh một bước, Giang Hựu Đào lạnh mặt rửa sạch hộp cơm, sau đó rời đi.

Từ nhỏ đến lớn dáng dấp cô đã xinh đẹp, bắt đầu từ năm cấp hai đã có vô số người xum xoe với cô, chút tâm tư nhỏ đó của Chu Chấn Viễn căn bản không lừa được cô.

Vừa rồi trong lúc ăn cơm, Chu Chấn Viễn vẫn luôn nhìn cô, bây giờ chân trước cô đi ra, chân sau anh ta theo đến, trên đời này nào có chuyện trùng hợp như vậy chứ?

Đừng nói hiện tại cô không có tâm tư tìm bạn trai, cho dù có cô cũng sẽ không tìm Chu Chấn Viễn, dáng người Chu Chấn Viễn chỉ tầm một mét bảy, dáng dấp bình thường, nhiều nhất chỉ xem như đoan chính, làn da bởi vì hàng năm xuống đất làm việc trở nên ngăm đen lại thô ráp.

Sau khi Giang Hựu Đào đi rồi, Chu Chấn Viễn hít sâu một hơi, nắm tay siết chặt lại buông lỏng, sau cùng không nói một lời đi về ký túc xá.

Trời đã hoàn toàn tối đen, trong ký túc xá đốt đèn dầu hỏa đặt ở bên trên bệ cửa sổ tường ấm, một ngọn đèn chiếu sáng cả căn phòng.

Trương Tuệ Tuệ và Triệu Vĩnh Lan ngủ chung một chăn, thỉnh thoảng Triệu Vĩnh Lan lại bảo Tuệ Tuệ giúp cô ta làm mấy chuyện.

Lý Vân Anh và Cố Niệm Vi ngồi bên mép giường đất rửa chân, Giang Hựu Đào trải chăn đệm trên chiếc giường nhỏ kia.



Giang Hựu Đào trải xong chăn đệm của mình, Cố Niệm Vi chỉ vào phích nước nóng trên bàn đối diện với cô nói.

“Phích nước nóng có hình hoa mẫu đơn không có chữ Hỉ là của tôi, bên trong còn có một ít nước nóng, cô dùng đi.”

Giang Hựu Đào nói một tiếng cảm ơn, đổ nước vào chậu rửa mặt bên ngoài lại đổ thêm ít nước giếng, sau khi rửa mặt xong, lại đổ vào trong một chiếc chậu rửa chân khác.

Sau đó cô thả tóc nằm trên giường, cô mở hệ thống ăn dưa ra, hệ thống đã load đến 99%, chỉ còn 1% cuối cùng.

Nhiệt độ ngày đêm mùa đông vùng đông bắc rất lớn, nằm trong ổ chăn rất thoải mái.

Làm liên tục không nghỉ suốt một ngày một đêm giống như đi xe mấy ngày vậy, người thật sự quá mệt mỏi.

Giang Hựu Đào buồn ngủ, ngay tại một giây trước khi cô sắp ngủ, hệ thống ăn dưa đột nhiên download xong.

Nhìn % thanh tiến độ, Giang Hựu Đào lập tức không còn buồn ngủ nữa.

Hôm nay cho dù có là ông trời đến cũng đừng hòng ngăn cô ăn dưa.

Lúc này so với trước đó, khác biệt duy nhất của hệ thống ăn dưa chính là ở bên cạnh balo có thêm một nút kệ sách.

Ấn mở kệ sách, bên trong có một quyển sách màu tím vẽ tay mỹ nhân, khẽ chạm vào mặt bìa, nội dung tiểu thuyết lập tức hiện ra trước mắt cô.

Giang Hựu Đào tốn hết nửa đêm đọc xong quyển tiểu thuyết này, sau đó tiến hành quy nạp tổng kết nó.

Nữ chính Cố Niệm Vi xuyên qua khi mới 24 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học đã thừa kế tài sản mà bà nội để lại cho cô ấy, dựa vào hai tòa nhà năm tầng nằm trong thôn Thành Trung, trở thành một bà chủ cho thuê nhà trẻ tuổi.