Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 177




Vào cuối tháng mười hai Bắc Kinh trở nên lạnh hơn, bên ngoài còn có tuyết rơi dày đặc.

Trên đường phố không có một bóng người nào, tất cả đều làm ổ trải qua ngày đông chí ở nhà.

Sáng nay, khi Giang Noãn cùng gia đình ngồi trong phòng khách ấm áp sưởi than, lăn bánh trôi.

Thẩm Gia Vĩ từ bên ngoài vào đưa cho cô một lá thư: "Từ thành phố Liêu Ninh gửi tới."

Giang Noãn ngẩn người nhận lấy, khi nhìn thấy trên phong thư có ghi người gửi là Lưu Tiểu Mỹ, cô mới chợt nhận ra.

Khi cô trở lại Bắc Kinh đã luôn bận rộn với công việc kinh doanh của cửa hàng và tiến hành thiết kế với trang trí cửa hàng mới mua.

Vào đầu tháng này, cô đã mua một nhà xưởng rộng tám mươi mét vuông trên đường phố Hiên Minh để làm cửa hàng cho “Duy Y”.

Nói ra cô cũng thật may mắn, nhà máy cô mua là một xưởng dệt nhỏ, nhưng do phía sau đường Hiên Minh phát triển thành khu thương mại, nên nó cũng trở thành trung tâm của phía Tây thành phố Bắc Kinh.

Mặc dù có rất nhiều người qua lại, nhưng rõ ràng đường phố Hiên Minh không phù hợp với mục tiêu phục vụ của nhà máy, đường phố Hiên Minh là nơi để mọi người ăn uống vui chơi và đi mua sắm, trong khi xưởng dệt là xưởng cung cấp sản phẩm cho các thương gia.

Vì vậy, người quản lý của nhà máy dệt đã quyết định bán nơi này để phát triển nhà máy và mua một nhà máy khác trong khu công nghiệp.

Đường phố Hiên Minh là khu thương mại, giá cả của nhà máy chắc chắn sẽ không thấp, lại chiếm diện tích lớn, quản lý nhà máy muốn bán với giá 1.600 đồng, không nhân nhượng chút nào.

Tại thời điểm này, 1.600 đồng có thể mua được ba bốn căn nhà thương mại cùng quy mô! Thế nên quản lý xưởng dệt vẫn chưa tìm được người mua, thậm chí thỏa hiệp một chút bỏ cả trăm đồng nhưng không ai chịu mua. Vốn dĩ ông ta định bỏ cuộc, vì nếu cứ hạ giá thì ông ta sẽ không thể mua được một nhà máy lớn hơn trong khu công nghiệp nữa.

Nhưng Giang Noãn biết giá trị của số tiền này, cô lại không thiếu tiền, sổ tiết kiệm của Hứa Yến cũng đã đưa cho cô vào đêm hai người đồng ý kết hôn. Lúc đó cô mở sổ tiết kiệm ra còn bị sợ một hồi, sổ tiết kiệm của Hứa Yến nhiều gấp mấy lần số tiền 20.000 đồng để dành của cô.

Có nghĩa là cô là một phụ nữ giàu có, kế hoạch mua nhà sắp bắt đầu được rồi!

Thế nên cô đã hào phóng mua lại nhà máy với giá 1.500 đồng và quản lý nhà máy, quản lý nhà máy còn cảm ơn cô rất nhiều. Sau khi biết Giang Noãn kinh doanh quần áo, ông ta còn gửi cho cô hai lô vải denim mới.

Sau khi hoàn thiện cửa hàng, trong giai đoạn này cô đang thiết kế và tìm đội ngũ trang trí, dự định sửa sang lại và khai trương trước năm mới, tết âm lịch là vào tháng hai, thời gian khá gấp gáp.

...

Giang Noãn mở bức thư mà Lưu Tiểu Mỹ gửi cho mình và đọc nó một cách cẩn thận.

Bức thư đề cập đến đối tượng xem mắt mà mẹ kế giới thiệu cho cô ấy là con trai của một quan chức cấp cao, người đàn ông này nói dối thành thói, có thái độ rất tệ, lần đầu tiên xem mắt đã giở trò lưu manh với cô ấy, cô ấy lập tức cầm chai thủy tinh của đồ uống lên đập vỡ, tên kia không dám báo cảnh sát nên cô ấy không sao cả.

Nhưng sau sự việc này, mọi người trong gia đình, kể cả cha cô ấy đều thay đổi thái độ với cô ấy, buộc cô ấy phải nhường công việc cho chị kế, vì bất lực nên cô ấy đã từ bỏ và cắt đứt quan hệ với gia đình. Bây giờ cô ấy đang làm việc vặt để kiếm sống, rất hoang mang về tương lai của mình, mong Giang Noãn có thể chỉ dẫn cho mình.

Giang Noãn đọc xong vô cùng tức giận, cái gia đình bán phụ nữ vì vinh hoa này chẳng phải giống mẹ kế độc ác của người cha cặn bã nhà cô sao!

Những người này nên c.h.ế.t hết đi! Giang Noãn có thể cảm nhận được sự bất lực của Lưu Tiểu Mỹ, bởi vì nguyên thân cũng đã từng giống như cô ấy, nhưng may mắn là “cô ấy” đã dũng cảm chạy trốn. Tương lai luôn tươi sáng, sắp tới kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ được khôi phục, cô ấy vẫn còn thời gian để cố gắng, để thay đổi số phận!

Giang Noãn lập tức viết thư động viên cô ấy, còn ám chỉ về kỳ thi tuyển sinh đại học, nhấn mạnh bảo cô ấy phải chăm chỉ học tập!