Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 182




Giang Noãn nghe mà tim và thân thể tê dại mềm nhũn, cô yếu ớt dựa vào cánh tay của người đàn ông khẽ “ừm” một tiếng, coi như là đồng ý.

Sau khi Hứa Yến rời đi, Giang Noãn nhìn mình trong gương có đôi mắt mềm mượt, đôi môi đỏ tươi, dưới cổ có những ngôi sao đỏ, cô che mặt thở dài bất lực, hình phạt của cô là phạt ai đây hả giời! Nếu sau này muốn trừng phạt anh, thì chắc phải mua một cái bàn giặt đồ cho anh quỳ thôi!

...

Nghe được câu trả lời của Giang Noãn, Hứa Yến không nhịn được bật cười, dịu dàng nói: "Vậy sáng mai anh sẽ gọi em dậy."

Giang Noãn gật đầu: "Vâng, được ạ."

Sau đó cô cầm cuốn sách được Hứa Yến đóng lại lên đọc một cách thích thú, Hứa Yến bế cô lên giường, nhìn cô tập trung đọc sách, sau đó anh bước vào phòng tắm.

Quần áo thay tối nay của Giang Noãn vẫn còn ở trên giá trong phòng tắm, Hứa Yến đổ đầy một chậu nước rồi cẩn thận giặt từng cái quần áo, áo lót và quần lót của cô, khi giặt đến đồ lót, anh cẩn thận vò khẽ, giặt rất thành thạo.

Vì đây không phải là lần đầu tiên anh giặt, trước đây có một lần cô ngất xỉu vì đau bụng kinh, vào buổi chiều hôm hai người đang xem phim trong rạp chiếu phim, bé con mua một chai nước lạnh, xem phim được một nửa thì cô chợt kéo tay anh, nói rằng mình đau bụng, giọng nói như muỗi kêu và rất yếu ớt.

Tim anh kêu lộp bộp, anh vội vàng ôm cô ra ngoài, bệnh viện rất gần rạp chiếu phim, anh ôm cô vào lòng rồi vội vã đến bệnh viện, trên đường đi cô toát mồ hôi lạnh, mặt tái mét và ngất đi.

Tim anh quặn thắt dữ dội, lo lắng vô cùng, sau khi đưa vào viện, bác sĩ kiểm tra và nói do cô uống quá nhiều đồ lạnh trong kỳ kinh nguyệt, dẫn đến đau bụng mà ngất xỉu nên đã truyền nước cho cô.

Nhìn thấy nước da của bé con trên giường bệnh đã trở lại bình thường, anh mới dám buông lỏng hơi thở đang kìm nén, còn cẩn thận hỏi bác sĩ về những điều cần chú ý trong kỳ kinh nguyệt của con gái, ghi nhớ kỹ những lời bác sĩ dặn.

Từ đó về sau, dù kỳ kinh nguyệt của Giang Noãn có đến hay không, ngày nào Hứa Yến cũng đến nhà Giang Noãn giặt quần áo cho cô.

Lần đầu tiên giặt quần áo lót, anh không biết cách giặt áo lót có hình hai cái bát được nối với nhau bằng dây đai mỏng, nên anh chà xát như giặt quần áo bình thường, giặt mạnh quá nên bị hỏng. Sau đó Giang Noãn dạy anh cách giặt, anh đã thành thạo kỹ năng giặt đồ lót, vò nhẹ nhàng, nếu không sẽ làm hỏng độ đàn hồi của đồ lót và gây biến dạng.

Anh giặt từng cái một, giặt sạch sẽ rồi treo lên giá phơi.

Sau khi phơi quần áo, anh bước vào phòng thì thấy bé con yêu kiều đã ngủ say trên giường.

Anh nhẹ nhàng bước tới, đi đến bên giường nhẹ nhàng xoay người cô đang nằm nghiêng lại, nhìn khuôn mặt đang say ngủ ôn hòa của cô, khóe môi anh cong lên. Một lúc sau, anh cúi đầu hôn lên trán cô rồi mới rời đi.

...

Buổi sáng ánh mặt trời sáng chói, Giang Noãn ngủ một giấc đến khi trời hửng sáng, ngủ dậy vươn vai rồi nằm dài trên giường một hồi mới đứng dậy đi đánh răng rửa mặt.

Nghĩ tới hôm nay sẽ đi đăng ký kết hôn, cô phải ăn mặc xinh đẹp gọn gàng, chẳng phải làm giấy đăng ký kết hôn phải chụp ảnh sao?

Nghĩ đến việc chụp ảnh, cô và Hứa Yến đã chụp ảnh trong phòng chụp ảnh với nhau mấy lần rồi, chụp nhiều bức ảnh chung, được cô cất giữ chúng trong album ảnh. Cô định mua một chiếc máy ảnh, cô muốn ghi lại những dáng vẻ và khoảnh khắc tươi đẹp của người thân, bạn bè, người yêu,... của mình, chắc chắn rất có ý nghĩa. Sau này khi về già cũng có thể nhớ lại những khoảng thời gian tươi đẹp khi còn trẻ.

Hứa Yến cũng có một cuốn, anh vô cùng nâng niu nó. Có một lần, một người bạn cũ của ông nội Hứa đến nhà chơi, còn mang theo cả trẻ con, đứa trẻ đó rất nghịch ngợm và đã lẻn vào phòng của Hứa Yến để lục lọi, còn ném album xuống đất. Đúng lúc Hứa Yến từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy album ảnh nằm trên mặt đất, anh lạnh lùng mắng đứa trẻ bảo nó đi ra, khuôn mặt đen ngòm và dữ tợn của Hứa Yến khiến đứa trẻ sợ hãi tè ra quần.

Sau khi Giang Noãn nghe xong cũng không có thiện cảm với đứa bé một chút nào, đứa bé hư nên phải dạy cho nó bài học để nó nhớ cho kỹ.