Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 608: Thu thập cừu địch




Đề thăng quỷ khí trong nội thể đến cực hạn, thân ảnh Âm Thi Quỷ Vương biến hóa chia thành ba quỷ ảnh khác nhau, cái nào cũng có hình dạng như hung thần ác sát, có khí tức âm trầm mà cũng có chút bất đồng, hợp thành một dãy quỷ diễm hình chữ phẩm. (1)

Hình ảnh này vừa hiện ra, lệ quỷ điên cuồng rống lên, ngàn vạn vong hồn quỷ ảnh không ngừng tranh đấu, phát ra những tiếng kêu âm trầm quái dị, cực kì kinh khiếp. Đồng thời, quỷ diễm phảng phất như một cái đầu lệ quỷ, bên trên có hai luồng nhãn thần, bên dưới một luồng như là miệng, tất cả đều được hình thành từ vô số oan hồn, khí thế điên cuồng như muốn nuốt chửng hết tất cả sinh linh.

Đối mặt với cảnh tượng này, Lục Vân chấn động trong lòng, tuy hoàn toàn không hoảng sợ, nhưng lại có một chút kinh dị. Hai tay đưa ra, động tác của Lục Vân tiêu sái thoải mái, vô hình trung lộ ra một luồng bá khí vương giả.

Xung quanh, liệt hỏa bùng phát như hoa sen đỏ bao phủ quanh thân, liệt hỏa chân nguyên mạnh mẽ to lớn được chàng thúc động bùng cháy mãnh liệt, có sức mạnh muốn thiêu hủy vạn vật, tầng tầng lớp lớp phân bố bên ngoài cơ thể chàng, ngăn cản không cho ngàn vạn oán hồn tiếp cận.

Trong không gian nhỏ hẹp, liệt hỏa chí dương chí cương cùng oán hồn chí âm chí tà gặp nhau, ma sát va chạm với nhau, hình thành lớp lớp khói xanh cùng với sấm sét chớp giật.

Bị liệt hỏa thiêu đốt, oán hồn than khóc bi ai hóa thành lớp lớp quỷ ảnh điên cuồng lao tới Lục Vân. Nhưng khi đến gần được khoảng ba xích liền bị liệt hỏa thiêu cháy, cuối cùng tiêu tan không còn chút tung tích.

Cuộc chiến lâm vào thế giằng co, quá trình vong hồn như thiêu thân lao vào bị lửa đốt cháy dần dần lặng đi. Khi Âm Thi Quỷ Vương dốc hết quỷ lực mà vẫn không cách gì gây thương tích cho Lục Vân, hắn đột nhiên thu hồi công kích, biến hóa thành một luồng lưu quang ánh lên màu đỏ sậm, đen sậm, xanh sậm ba màu kì diệu, không ngừng xoay vòng quanh thân thể Lục Vân.

Quan sát linh thể tối hậu của Âm Thi Quỷ Vương, vẻ mặt Lục Vân dần trở lại vẻ nghiêm túc, bởi vì chàng đã cảm nhận được từ trong đó một khí tức rất quen thuộc. Ý nghĩ lướt qua nhanh, Lục Vân suy tính nhanh trong đầu một lượt với tốc độ nhanh hơn cả ánh sáng, cố gắng suy nghĩ xem cảm giác tương tự như vậy đã từng phát sinh ở nơi nào?

Hồi ức giống hệt như thủy triều dâng lên hạ xuống không ngừng, sau một lúc cẩn thận suy nghĩ, Lục Vân cuối cùng cũng nhớ về ngày đó trong Sinh Tử Gian của Quỷ vực, câu chuyện khi gặp mặt Vong Linh tôn chủ. Thời khắc đó và lúc này tuy không giống nhau, nhưng chiêu tấn công liều chết của Âm Thi Quỷ Vương có khí tức vô cùng cổ quái, lại có mấy phần cảm giác quen thuộc ngày đó.

Nghĩ đến những việc đó, Lục Vân âm thầm cảnh giác, pháp quyết trong cơ thể biến chuyển, thi triển Phật gia Tâm Thiện Bất Diệt pháp quyết, toàn thân lóe lên kim quang chói lọi, đồng thời thúc động Trấn Hồn phù, biến thành một luồng quang mang sắc bạc, phân bố bên trong vầng kim quang.

Đợi sau khi hoàn tất mọi chuyện, Lục Vân nghịch chuyển thân thể, dùng Phật gia chân quyết thần thánh đánh mạnh vào quang đoàn ba sắc âm trầm tà ác, hai bên nhanh chóng xung đột, từng vòng từng vòng hoa lửa bay vọt lên không cùng với tiếng lệ quỷ điên cuồng gào rú, phảng phất như pháo hoa nửa đêm, lại có mấy phần thê lương âm trầm.

Quang mang chói mắt cho thấy cuộc chiến thảm liệt, sau khi kim quang bên ngoài thân thể Lục Vân và quang mang ba sắc của Âm Thi Quỷ Vương va chạm rồi bị chấn nát, ánh sáng màu bạc của Trấn Hồn phù đột nhiên bành trướng mạnh mẽ, sử dụng sức mạnh đoạt phách của Trấn Hồn phù lập tức vây lấy Âm Thi Quỷ Vương, hình thành một quang cầu màu bạc không ngừng thu nhỏ lại, ăn mòn dần linh thể ấn ký (2) của Âm Thi Quỷ Vương.

Dừng thân, Lục Vân chú mục vào quang đoàn ba màu đang hấp hối tranh đấu, nhãn thần lạnh như băng, tay phải hạ xuống một chưởng, chỉ thấy huyết quang lóe lên, lập tức hào quang bắn ra bốn phía. Giữa một âm thanh chấn động không gian, Âm Thi Quỷ Vương liền mang theo nỗi hận không tan rồi biến mất không còn chút tông tích.

Thu thập xong Âm Thi Quỷ Vương, tâm tình Lục Vân hơi vui vẻ thoải mái được vài phần, mục quang không nhịn được hướng về phía trời tây, nơi đó đã từng hiện diện Dịch viên. Đứng yên nhìn về nơi đó trong giây lát, Lục Vân rũ bỏ tâm tình trầm trọng, ánh mắt quét khắp bốn phương, phát hiện lúc này Sát Huyết Diêm La cùng với Tam Tài Tà Sát đã giao chiến vô số lần rồi, Tam Tài Tà Sát ai nấy đều bị trọng thương, mà khí tức Sát Huyết Diêm La cũng hỗn loạn, xem ra trong nhất thời không cách nào kết thúc trận đấu được.

Còn về phía khác, Diệp Nghi Tâm và Vô Gian Quỷ Sát đang chiến đấu kịch liệt, tình hình có lẽ thực lực tương đương. Tịch Diệt Thiện Chủ nghênh chiến Vô Hồn Âm La, pháp quyết vô cùng cao thâm của Phật gia gặp phải kì thuật của Quỷ vực, hai bên đều có sở trường. Kim Cương Thánh Phật đối trận Bất Tử Huyết Lệ, dùng tấm lòng từ bi của Phật gia đối kháng với lực huyết sát, có thể nói là tương sinh tương khắc, nhưng cũng không thắng được Huyết Lệ.

Còn lại là trận chiến giữa bốn quỷ tiên cùng với Thiên Túc đạo trưởng, Phong Lôi chân quân và Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa, ba người đã thắng lợi hoàn toàn, đã loại trừ được quỷ tiên, chỉ có Liễu Tinh Hồn lại bị trọng thương, được thay thế bằng Thiên Túc đạo trưởng. Về phía chận chiến giữa Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ và Vô Phách cũng đã sắp kết thúc, Vô Phách nếu cố tránh né cũng chỉ có thể cầm cự thêm chút thời gian mà thôi.

Trong thấy cảnh này, Lục Vân xa xa ngắm nhìn Thương Nguyệt, thấy cả năm người đều bình an vô sự, liền quét mắt đến Kiếm Vô Trần, lãnh đạm nhìn hắn. Thời khắc này, Thiên Kiếm Khách thương thế đã hồi phục được bảy tám phần, đang bàn luận khe khẽ với Kiếm Vô Trần, thấy Lục Vân đã tiêu diệt Âm Thi Quỷ Vương, còn đưa mắt nhìn lại, Thiên Kiếm Khách dựng ngược mắt lên, quát nhẹ một tiếng, cùng Kiếm Vô Trần bay lên không trung, xuất hiện tại trước mặt Lục Vân.

Ở khoảng cách ba trượng, Thiên Kiếm Khách cất giọng băng lạnh:

- Vừa rồi đúng là cảm tạ ngươi đã xuất thủ tiêu diệt Âm Thi Quỷ Vương.

Nở nụ cười bình đạm, Lục Vân phản kích:

- Bây giờ hẳn Sát Huyết Diêm La cũng giống như vậy, trong tận đáy lòng thầm cảm tạ ta đã kiềm chế hai người các ngươi.

Châm chọc lẫn nhau không chút nhượng bộ, khiến cho Thiên Kiếm Khách nổi giận hừ một tiếng, quát lên:

- Không được phép nói những lời lẽ xấc xược vừa rồi. Hôm nay ngươi muốn còn sống rời khỏi nơi đây thì chỉ có thể dựa vào bản lãnh của ngươi. Bây giờ ngươi hãy chịu chết đi.

Nhân ảnh chớp động, Thiên Kiếm Khách cùng Kiếm Vô Trần phối hợp theo kế hoạch đã bàn, một tả một hữu khóa chặt thân ảnh Lục Vân, lại còn nhanh chóng thiết lập cấm chế xung quanh, quyết tâm không cho Lục Vân cơ hội chạy thoát.

Thản nhiên bất động, ánh mắt Lục Vân lóe sáng khiến người khác cảm thấy khó hiểu, khóe miệng mờ ẩn nụ cười cổ quái. Ngẩng đầu liếc nhìn về phía chân trời, Lục Vân lãnh đạm nói:

- Hôm nay người đến góp phần nhiệt náo càng lúc càng nhiều rồi. Nếu như Tam Tài Tà Sát không vây khốn được Sát Huyết Diêm La, bọn ngươi lại bị ta kiềm chế, ngươi nói xem Chánh Đạo liên minh hôm nay có cái kết như thế nào đây?

Nói rồi thân ảnh liền mờ đi, chỉ giây lát đã không còn thấy tung tích đâu cả, biến mất ngay trước mắt hai người.

Biến hẳn sắc mặt, Kiếm Vô Trần kinh ngạc nói:

- Sư tổ, rốt cuộc pháp quyết Lục Vân thi triển là cái gì vậy, vì sao có thể lại thoát khỏi cấm chế của chúng ta lần nữa? Cứ tiếp tục thế này, có lẽ chúng ta không còn hi vọng vây khốn hắn được.

Thiên Kiếm Khách lắc đầu nói:

- Chuyện này có chút cổ quái, lần đầu gặp ở Dịch viên hắn còn chưa biết dùng loại pháp quyết này, có thể hắn mới học được gần đây, đáng tiếc không biết được hắn học từ ở đâu. Hiện tại chúng ta không cần phải kích động, cứ gia tăng thêm mức độ sử dụng linh thức thám tra, ta đoán Lục Vân vẫn còn ở trong vòng bao vây của chúng ta, chỉ là ẩn tàng thân thể và khí tức mà thôi.

Giữa không trung, Lục Vân nghe tất cả những lời đối thoại, bất giác bội phục phán đoán của Thiên Kiếm Khách. Tự mình thi triển pháp quyết "Hư Vô Không Ngân" để ẩn thân, chính là vì để bảo tồn thực lực, cố gắng tránh giao phong trực diện với bọn họ, tránh việc cuối cùng không còn cơ hội tìm kiếm Trương Ngạo Tuyết, ngược lại tự mình còn nằm trong hoàn cảnh bị vây khốn, như vậy thì thật không hay.

Lần này đến đây, tâm nguyện lớn nhất của Lục Vân không phải là kết thúc ân oán với Kiếm Vô Trần, mà là làm sao giải cứu được Trương Ngạo Tuyết, lại nhân cơ hội để giáo huấn Chánh Đạo liên minh, khiến cho bọn họ tự mình ăn phải quả đắng. Đó cũng là nguyên nhân từ đầu Lục Vân cứ một mực lẩn trốn.

Thời gian từ từ trôi qua trong sự giằng co giữa ba người. Lúc này, Quỷ vực Vô Phách đã chết trong tay của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ, Thiên Túc đạo trưởng cũng thu thập được các quỷ tiên, chỉ còn lại Vô Gian Quỷ Sát, Bất Tử Huyết Lệ cùng Vô Hồn Âm La đang khổ sở tranh đấu.

Như vậy, trận đại chiến thứ nhất, Chánh Đạo liên minh đã vững vàng chiếm được thượng phong. Thấy thế, Thiên Kiếm Khách cùng Kiếm Vô Trần đều cảm thấy hân hoan, cuối cùng hôm nay đã làm được tất cả, dĩ nhiên cũng đã có thu hoạch rất lớn, đó chính là thành quả. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đánh giá một loạt, thực tế không giống như tính toán, Kiếm Vô Trần giận dữ nói:

- Tính kỹ, không bằng trước tiên thu thập các cao thủ Quỷ vực rồi mới nói.

Nói rồi không chờ cho Thiên Kiếm Khách đồng ý, bên ngoài thân hắn hào quang lóe lên liền xuất hiện bên cạnh Diệp Tâm Nghi.

Nhìn thấy hắn xuất hiện, trong ánh mắt Diệp Nghi Tâm bộc lộ sự cao hứng, còn Vô Gian Quỷ Sát thì chấn động mạnh mẽ trong lòng, thoáng phát hiện được khí tức vô cùng nguy hiểm trên người của Kiếm Vô Trần. Cảm giác thấy không ổn, Vô Gian Quỷ Sát lợi dụng lúc Diệp Nghi Tâm phân tâm lập tức quỷ ảnh lóe lên, thân thể đột ngột biến hóa phân thành trăm ngàn quỷ ảnh, trong khi đang mê hoặc thị tuyến địch nhân, liền xuất hiện giữa không trung, bên cạnh Thiên Tà Sát Khô Lâu hòa thượng.

Liếc nhìn thấy Sát Huyết Diêm La đang bị kiềm chế chặt chẽ, Vô Gian Quỷ Sát rống lên một tiếng, toàn thân hắc mang phát tán ra xung quanh, hình thành một luồng mây đen nhanh chóng vây phủ bên trên Thiên Tà Sát, khiến cho lão hết sức kinh hãi.

Cảm giác thấy nguy hiểm đến gần, Thiên Tà Sát quát lên một tiếng cuồng bạo, toàn thân kim quang như điện, vô số ấn ký của Phật pháp hợp thành một kết giới Phật quang, ngăn cách với quỷ khí âm trầm lạnh lẽo của Vô Gian Quỷ Sát. Lực chánh tà tiếp xúc nhau, tương sinh tương khắc, bộc phát tiếng sấm động trời và quang mang bắn lên.

Luận về tu vi, một bên là Địa Linh tán tiên, một bên là Quỷ vực có tấm thân bất tử, có thể nói bên nào cũng đã ngàn năm. Nhưng lại có bất đồng, đó là Thiên Tà Sát để vây khốn Sát Huyết Diêm La nên thân đã bị trọng thương, mà Vô Gian Quỷ Sát và Diệp Nghi Tâm tuy giao chiến khá lâu, nhưng chỉ tiêu hao một phần chân nguyên, vì thế trong lần giao phong này, hắn lại chiếm được không ít tiện nghi. Như vậy, xem ra cuộc giao chiến chỉ duy trì ở thế cân bằng trong giây lát, sau đó Vô Gian Quỷ Sát sẽ giành thắng lợi mà kết thúc.

Thiên Tà Sát gặp phải biến cố bất ngờ, Địa Tà Sát và Nhân Tà Sát cũng bị kinh hãi rất lớn, còn Sát Huyết Diêm La lại nắm lấy cơ hội đánh ra một chiêu chấn bay hai người, cuối cùng cũng thoát khỏi khốn cảnh. Ngẩng đầu, Sát Huyết Diêm La giận dữ quát to đến trời cao, toàn thân khí huyết sát như mây cuồn cuộn, tầng tầng lớp lớp như sóng vỗ từ thân tản ra bên ngoài, chỉ nửa ngày đã hình thành nên một đám huyết vân, bao phủ không gian phương viên vài dặm.

Phát hiện được Sát Huyết Diêm La đã thoát khỏi vòng vây, Thiên Kiếm Khách trong lòng chấn động mạnh mẽ, không để ý đến chuyện Lục Vân nữa, xoay người bay vụt đi đến cùng Địa Tà Sát, Nhân Tà Sát để thương nghị đối phó như thế nào. Trong lúc đó, Diệp Nghi Tâm đã an bài Thiên Túc đạo trưởng tiếp chiến Vô Gian Quỷ Sát, Kiếm Vô trần một mực lưu ý Sát Huyết Diêm La, còn những người khác ai nấy tự giới bị, bắt đầu toàn lực phát động.

Giữa không trung, Lục Vân nhìn xuống tình hình dưới mặt đất, trong lòng thầm suy nghĩ đối sách. Tình huống trước mắt Quỷ vực vô cùng bất lợi, Sát Huyết Diêm La bị mấy đại cao thủ liên thủ hợp công, hiển nhiên nhất thời dù nửa cơ hội đào thoát cũng là khó có. Như vậy, Chánh Đạo liên minh lại có thời gian để thu thập địch nhân là mấy người Bất Tử Huyết Lệ, đợi cuối cùng chỉ còn một mình Sát Huyết Diêm La, Quỷ vực tựa hồ sắp kết thúc rồi.

Ghi chú:

(1) chữ phẩm là ba dấu chấm thành hình tam giác đều.

(2) Linh thể ấn ký : tạm giải thích là thân thể linh thiêng được mang một dấu ấn.