Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 626: Cự thú chi chiến (Cuộc chiến giữa những con thú to lớn)




Cảnh giác chăm chú nhìn Tứ Linh thần thú lớn khoảng trên dưới ba trượng, Ngũ Thải Đại Bàng có thân thể to lớn vô cùng nhưng đối với con vật nhỏ bé kia lại cảm thấy vô cùng sợ hãi. Luồng khí thế vương giả phát ra rừ Tứ Linh thần thú phảng phất như vua của loài thú, cho dù có to lớn và mạnh mẽ như nó vẫn cảm thấy run sợ, sự khiếp sợ đó không cách nào xóa bỏ được.

Vào thời khắc ấy, Thiên Kiếm Khách trên mặt đất vẫn cứ thôi thúc nó, thế nhưng Ngũ Thải Đại Bàng lại tuyệt nhiên không thèm để ý đến lão, bởi vì bản năng của nó đã phát giác được Tứ Linh thần thú đang có ý thức khóa chặt bản thân mình, một luồng sức mạnh to lớn khiến cho trời đất chấn động đang trói chặt lấy từng hành động của nó.

Ở phía đối diện, Tứ Linh thần thú rống to một tiếng, âm thanh của nó mãnh liệt đến mức xé trời rẽ mây, âm ba to lớn chớp mắt đã khiến đỉnh núi thần kì rung chuyển lắc lư, phảng phất như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, thật sự là kinh thế hãi tục.

Tiếng rống đó kéo dài trong khoảnh khắc, Tứ Linh thần thú phảng phất như đang phô diễn sự uy nghiêm của bậc đế vương, ép buộc Ngũ Thải Đại Bàng thần phục. Ngũ Thải Đại Bàng mặc dù kinh khủng, nhưng cũng là kì thú của trời đất, bản tính cao ngạo vô cùng, tự nhiên không dễ dàng hàng phục.

Hai con thần thú âm thầm so bì, nhưng lại khiến những người đang giao chiến trên mặt đất phải cảm thấy khổ sở. Tiếng rống của Tứ Linh thần thú mặc dù hướng lên trời cao, nhưng âm ba mạnh mẽ đã khiến những người đang giao chiến vốn đã có thương tích nay lại càng nặng hơn bởi âm luật thần kỳ gây nên.

Trên mặt đất, đá vụn loạn bay. Ngoại trừ bốn thạch đài tròn nhờ có linh khí mạnh mẽ bảo hộ nên chỉ hơi bị chấn động bên ngoài, còn lại các nơi khác trước phong ba bão táp đáng sợ đó đều bị vùi lấp. Chỉ trong giây lát, toàn bộ ngọn núi đều bị thổi lún xuống ba trượng, khiến cho những người ở đó ai nấy đều kinh hãi.

Kinh khủng nhìn Tứ Linh thần thú, Thiên Mục Phong thở dài nói:

- Lục Vân đã có thần thú như thế này, vì sao lại phải cùng Kiếm Vô Trần đối chọi liều mạng nhỉ, trực tiếp tiêu diệt hắn đơn giản hơn mà.

Trần Ngọc Loan nhẹ nhàng nói:

- Lục đại ca ngoài mềm trong rắn, hoàn toàn chẳng phô trương bản thân. Huynh ấy nhất quyết không sử dụng Tứ Linh thần thú, đó là bởi vì huynh ấy muốn dùng chính thực lực của mình làm hết tất cả mà không cần nhờ vào ngoại lực trợ giúp. Chỉ tiếc lần này, Lục đại ca có lẽ không ngờ đến kết quả lại như thế. Ài...

Cửu Âm Thánh Mẫu vỗ nhẹ lên vai nàng, an ủi nói:

- Nha đầu, có những sự việc đã được định sẵn rồi. Sự tình lần này kì thật không nên trách Lục Vân, mà phải trách mình có lòng tốt nhưng lại cản trở người khác.

Trần Ngọc Loan nhè nhẹ thở dài, thấp giọng nói:

- Tiền bối…

Cửu Âm Thánh Mẫu nghe ra ý tứ của nàng, cảm thán ngước nhìn trời xanh, nhẹ giọng nói:

- Thế sự vô thường, Lục Vân từ trước đến nay đã gặp khá nhiều may mắn, ai có thể khẳng định đây không phải là khảo nghiệm của trời cao đối với hắn chứ?

Trần Ngọc Loan gật đầu nói:

- Đúng vậy, cuộc đời Lục đại ca đầy sắc màu truyền kì, ai có thể chân chính nhìn thấu vận mệnh của huynh ấy chứ? Nhớ lại ngày hôm đó, lúc gặp Vạn Tượng Huyền Tôn Lục đại ca đã nói, huynh ấy là người duy nhất mà Vạn Tượng Huyền Tôn nhìn không thấu được. Có lẽ…

Giữa trường, ba bên đang hỗn chiến nhưng vì sức mạnh do Tứ Linh thần thú rống lên mà bị hất văng đi hết, thế tấn công và phòng ngự hoàn toàn tan rã.

Chờ cho phong ba lắng xuống, Bạch Quang nhanh chóng triệu tập mọi người tạo thành một khối, thần sắc lo lắng buồn rầu nói:

- Trước mắt tình thế bất lợi, tất cả cần phải đoàn kết nhất trí, cùng nhau tiến thối, để vượt qua cửa ải khó khăn này.

Lạnh lùng nhìn cao thủ liên minh, Vô Tâm lạnh giọng nói:

- Hoa Sơn đã không còn nữa rồi, hiện tại nơi đây cũng nên kết thúc đi thôi. Từ nay về sau, Chánh Đạo liên minh sẽ mãi mãi biến mất khỏi nhân gian, các ngươi hãy chịu chết đi.

Phất tay lên, ở phía sau, Huyền Phong môn cao thủ dưới sự chỉ huy của Lý Trường Xuân liền nhanh chóng phát động công kích. Thế công sắc bén tàn bạo đánh phá chiến tuyến phòng ngự của cao thủ liên minh, bắt đầu từng cặp đấu thẳng với nhau, tàn nhẫn chém giết.

Trông thấy tình cảnh này, Quỷ vực ba đại hung tà âm trầm cười một tiếng, sau khi cùng nhau trao đổi ý kiến liền chọn lựa Tam Tài Tà Sát, bắt đầu điên cuồng tấn công.

Như vậy, chín cao thủ Chánh Đạo liên minh bao gồm cả Thiên Kiếm Khách, thì có ba người bị Quỷ vực tam hung khống chế. Còn lại Bạch Quang nghênh chiến Vô Tâm, Diệp Tâm Nghi nghênh chiến Huyết Vu Nhị Sát, Thái Phượng tiên tử đối trận Nam Hoang Mãng Long Cửu Khuyết lão quái, Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ tiếp Lý Trường Xuân, Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa đối mặt với Thanh Vu Nhị Thánh, Thiên Kiếm Khách gặp Thiên Cổ môn Thiên Nhất và vu sư Kim Thạch của Nam Hoang.

Luận về tu vi, ngoại trừ Vô Tâm cao thâm khó dò, còn lại tất cả Huyền Phong môn cao thủ đều không phải là đối thủ của cao thủ liên minh. Nhưng vào lúc này, liên minh cao thủ ai nấy cũng đều bị trọng thương, tình thế vì vậy mà xoay chuyển ngược lại, một trường tranh đấu sinh tử bắt đầu triển khai trên ngọn núi thần kì đó. Nguồn truyện: Truyện FULL

Giữa không trung, Tứ Linh thần thú thấy Ngũ Thải Đại Bàng không chịu thần phục, trong hai mắt đỏ máu có ánh sáng kỳ lạ lóe lên, miệng gầm lên một tiếng, đôi cánh trắng đen trên lưng vụt mở ra giữa không trung, chỉ thấy giữa trời hai vầng quang vân đột nhiên xuất hiện, kèm với uy lực phá thiên diệt địa bắn thẳng lên trời, chớp mắt đã đến trước mặt Ngũ Thải Đại Bàng.

Nhìn một chiêu công kích uy mãnh đó, Ngũ Thải Đại Bàng điên cuồng kêu lên tàn bạo, hai cánh dài phủ kín trời đất mau chóng múa lên kịch liệt, gió to cuồn cuộn hùng dũng phóng tới nghênh đón hai vầng quang vân của Tứ Linh thần thú.

Trên trời, hai con thú thần kỳ giao chiến kinh thiên động địa. Quang vân chói mắt gặp cuồng phong kinh thiên, lần lượt ma sát xung đột, sức mạnh không gì chống được đối chọi thẳng thắn mạnh bạo, khoảnh khắc đã sinh ra tiếng nổ vang cả trăm tầng trời, khiến cho chu vi trăm dặm quanh đó bị một lực lượng hủy diệt bao trùm.

Trong lúc sấm gió giao nhau, chớp điện không ngừng, dưới tầng mây xám xịt là đất trời u ám, cảnh sắc lạnh lẽo, các cao thủ trên mặt đất sắc mặt xám như tro, trong tâm sinh ra một nỗi sợ hãi sâu sắc.

Gầm lên một tiếng, âm thanh vang tới tận trời cao, phong ba cuồng loạn với tiếng rống của Tứ Linh thần thú chớp mắt đã lắng xuống. Hai cánh vỗ lên, Tứ Linh thần thú khống chế khí trường trong không gian phương viên cả trăm dặm quanh đấy, ngẩng đầu lạnh lùng tàn khốc nhìn Ngũ Thải Đại Bàng, cảm thấy cực kì tức giận đối với sự phản kháng của nó.

Cảm giác thấy sự phẫn nộ từ Tứ Linh thần thú, Ngũ Thải Đại Bàng giới bị cao độ, thân thể to lớn năm màu lấp lánh, một tầng khí tức kì dị tràn ngập không trung.

Rống nhẹ một tiếng, Tứ Linh thần thú phát xuất thông điệp cuối cùng, khiến cho Ngũ Thải Đại Bàng hoảng sợ đến toàn thân run rẩy, miệng kêu thảm liên hồi nhưng thế nào cũng nhất quyết không chịu thần phục. Thấy vậy, Tứ Linh thần thú toàn thân hào quang đột ngột bành trướng, chằm chằm nhìn vào Ngũ Thải Đại Bàng, hai mắt bộc phát ra quang mang âm lạnh vô cùng, miệng phát ra tiếng kêu tàn bạo, một luồng quang diễm bảy màu vọt thẳng lên trời, nhắm tới thân thể Ngũ Thải Đại Bàng.

Đồng thời, hai cánh Ngũ Thải Đại Bàng dựng đứng sau lưng, mãnh liệt vỗ cánh hai ba lần, liền thấy ba luồng quang vân năm màu từ trên trời giáng xuống, nhằm thẳng hướng tới Tứ Linh thần thú.

Ngạo nghễ đứng yên, Tứ Linh thần thú toàn thân phát ra khí tức vương giả uy hiếp trời đất, đối với sự phản kích của Ngũ Thải Đại Bàng, hiển nhiên coi thường vô cùng. Khi quang vân năm màu đến gần, Tứ Linh thần thú gần như chỉ vỗ nhẹ đôi cánh, lực lượng to lớn mạnh mẽ dưới sự khống chế của nó dễ dàng chặn đứng thế công của địch nhân ở giữa không trung.

Phía còn lại, quang diễm bảy màu cùng quang vân năm màu gặp nhau, màu sắc tuy đều chói mắt vô cùng, nhưng lực lượng thật sự chênh lệch rất lớn. Tứ Linh thần thú dễ dàng phá hủy phòng ngự của Ngũ Thải Đại Bàng, quang trụ hủy diệt ấy đồng thời tạo ra một lỗ lớn trên thân thể vĩ đại của Ngũ Thải Đại Bàng.

Một tiếng rên rỉ bi thương kinh trời từ miệng Ngũ Thải Đại Bàng truyền ra. Sau một kích đó, nó cuối cùng đã nhận ra sự đáng sợ của Tứ Linh thần thú, trong ánh mắt ảm đạm lại có một chút than thở.

Cảnh giác quan sát thân thể hoàn toàn không to lớn lắm của Tứ Linh thần thú, Ngũ Thải Đại Bàng toàn lực phòng bị, hai trảo co lại đợi chờ phát ra, không dám khinh cử vọng động. Phía dưới, Tứ Linh thần thú đắc ý rống lên, âm ba chấn động trời đất hội tụ thành một luồng phong trụ, có khí thế nuốt chửng vạn vật vây lấy thân thể Ngũ Thải Đại Bàng.

Nguy hiểm đến gần, Ngũ Thải Đại Bàng hai trảo múa lên, kình phong sắc bén tàn bạo hóa thành hai ưng trảo khổng lồ, lấp lánh quang mang năm màu, hệt như quang trảo đột nhiên hiện ra chống lại công kích của Tứ Linh thần thú.

Gầm lên một tiếng, Tứ Linh thần thú thân thể xoay tròn tại chỗ, giữa lúc cấp tốc chuyển động sinh ra một luồng phong ba năm màu, nháy mắt đã nối liền trời và đất, đánh vào thân thể Ngũ Thải Đại Bàng.

Bởi vì Ngũ Thải Đại Bàng thân hình quá to lớn, Tứ Linh Thần Thú tùy ý có thể đánh vào thân nó một cách dễ dàng. Ngũ Thải Đại Bàng muốn phòng ngự, cơ thể lại quá to so với đòn tấn công của Tứ Linh thần thú, thế nên lại càng khốn khổ cật lực.

Nhận ra điều đó, Ngũ Thải Đại Bàng do dự, cuối cùng thân thể rung động rồi nhanh chóng thu nhỏ lại, chỉ nửa khắc thời gian đã thu nhỏ lại còn trên dưới trăm trượng, nghiêng mình tránh khỏi sự công kích của Tứ Linh thần thú.

Thân thể hóa nhỏ khiến nó linh hoạt hơn nhiều. Nhưng Ngũ Thải Đại Bàng vẫn không thể so với Tứ Linh thần thú, cùng với việc thân thể của nó khi thu nhỏ lại, sức mạnh cũng bị áp chế theo, đây chính là nguyên nhân khiến nó do dự.

Xa xa nhìn lại, Tứ Linh thần thú liên tục gầm rống, nhãn thần uy vũ mà lãnh đạm tàn khốc. Thấy vậy, Ngũ Thải Đại Bàng tâm thần bất an, có cảm giác muốn bỏ trốn. Phát hiện ra nhãn thần của nó có sự biến hóa, Tứ Linh thần thú nhớ tới nhiệm vụ Lục Vân giao cho mình, không nhịn được rống lên một tiếng, trong khi đôi cánh vỗ lên, một cỗ sức mạnh to lớn mạnh mẽ đủ làm phá nát không gian nhanh chóng hình thành một kết giới phong bế, ngưng đọng toàn bộ không gian, mạnh mẽ khóa chặt thân thể Ngũ Thải Đại Bàng.

Thấy toàn bộ cảnh này, mấy người Trần Ngọc Loan đều cảm thấy kinh hãi đối với sự mạnh mẽ đến khủng khiếp của Tứ Linh thần thú, lại hoàn toàn không biết được, với sức mạnh của nó muốn tiêu diệt Ngũ Thải Đại Bàng cố nhiên không khó. Nhưng bởi Ngũ Thái Đại Bàng quá ư to lớn, muốn thu thập nó trong một giờ ba khắc thì việc đó cũng hao tổn rất nhiều.