Thất Thất Tôi Yêu Em

Chương 17: 17: Vì Em




5 ngày sau

Tập đoàn FT

Hình Thất Thất hối hả chạy tới văn phòng làm việc của Phong Diệc Thần

"Anh Diệc Thần, anh hợp tác với Chu Thị sao?"

"Ừ"

"Lí do? Chúng ta có thể tự lập được mà"

"Ờ!.



Lí do là vì bà Cotillard hai ngày nữa sẽ từ Pháp trở về tổ chức hôn lễ cho cháu gái bà ấy, hai tập đoàn Chu Thị và FT không ngoại trừ khả năng lựa chọn của bà ấy, nếu hợp tác với Chu Thị ắt hẳn sẽ thu được lợi lớn!.



.



nhưng Chu Thị lớn hơn chúng ta nhiều lần mà lại đồng ý hợp tác với chúng ta chắc là do! "

"Anh Diệc Thần, em!.



Em ra ngoài xử lý vài việc đây!" Hình Thất Thất hiểu ý của Phong Diệc Thần nên cố biện lý do để tránh mặt.



Vài giờ sau khi công việc đã xong, Hình Thất Thất rời khỏi FT, cô đi dạo trên phố vừa ngắm cảnh vừa suy nghĩ lại chuyện của Chu Tước Minh, hai má cô lại đỏ ửng, ôm mặt lắc đầu lia lịa.





"Phịch" Cô vô tình đụng phải một người đàn ông, không may bị ngã xuống đất, cô ngước nhìn người ấy trong đầu cô lại thoát lên một vài suy nghĩ "Ôi mẹ ơi! Nhìn vóc dáng người người đàn ông này nếu xếp vào top nam thần thì ngoài Chu Tước Minh và Phong Diệc Thần ra không ai dám dành vị trí thứ nhất với người đàn ông này đầu, mà sao ăn mặc như ninja vậy?Mà nhìn quen quen thì phải"

"Cô có sao không?" Người đàn ông kia từ từ đỡ cô đứng lên.



"A! Xin lỗi cậu"

"Không sao!" Vừa nói xong hắn lập tức quay lưng đi nhanh về phía trước.





"Hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải" Cô sờ cằm suy nghĩ thì giật mình

"Bíp! bíp" Một chiếc xe Rolls-Royce dừng lại sát lề đường ngay bên cạnh cô, cánh cửa kính dần dần mở xuống, người ngồi trong là Chu Tước Minh, anh nhìn cô mỉm cười dịu dàng "Lên xe đi"

Cô vờ như không nghe thấy, cứ đi thẳng về phía trước, thấy vậy anh cũng lái xe chần chậm đi theo cô.



Bực quá! Anh mới dừng xe lại, bước xuống xe, đi nhanh tới bế thóc cô lên đặt vào trong xe, nhẹ nhàng thoắt đây ăn toàn cho cô, không quên hôn cô một cái, hai má cô lại đỏ ửng lên, cô nép mặt đi hướng khác, Chu Tước Minh lại nở nụ cười đắc ý "Phạt em vì không ngoan"

Chu Tước Minh bước tới ghế lái, rồi nhìn về phía cô nhỏ nhẹ nói "Anh sẽ đưa em đến một nơi"

Xe cũng dần dần khởi động, rồi bắt đầu đi chuyển về phía trước.




Suốt chặng đường đi cô không rời mắt khỏi Chu Tước Minh, anh khẽ đầu nhìn về phía cô nở nụ cười nhu mị "Em nhìn nãy giờ không chán sao? Anh đẹp trai đẹp mức vậy sao?"

"Xì!.



ảo tưởng" Hình Thất Thất mỉm cười rồi quay mặt đi hướng khác.



"kizzzz" chiếc xe dừng lại trước một căn biệt thự lớn "căn biệt thự phía Nam" mà Chu Tước Minh đã dành 300 tỷ để mua lại

"Em vào đi" Chu Tước Minh nắm lấy tay cô kéo cô vào nhà.



Hình Thất Thất rất thích căn biệt thự này, nó đẹp và sang trọng, bước vào trong thì cô không khỏi bất ngờ, trong.



nhà toàn là hình ảnh của cô cả mấy tấm anh chụp lén cô lúc say, lúc ngủ, lúc ăn, lúc giận!.



"Trời ơi xấu quá đi!" Hình Thất Thất nhíu mày chỉ vào mấy tấm hình kia

"Anh thấy đẹp mà"

Chu Tước Minh nắm chặt lấy hai tay cô quay người cô về phía mình.




"Thất Thất, anh mua lại căn biệt thự này là vì em!"

"Vì em?" Hình Thất Thất với đôi mắt long lanh tròn vo, mái tóc óng ả phất phơ nhìn Chu Tước Minh, nó dễ thương đến lạ khiến cho Chu Tước Minh không thể cưỡng lại

"Đúng, anh mua nó là vì em, vì em thích"



Chu Tước Minh vuốt nhẹ mái tóc cô, vén ra sau tại, định hôn cô thì bị Chu Tử Hạ ngán đường

"Ba! Ba ơi" Chu Tử Hạ từ trên lầu chạy nhanh xuống ôm chặt lấy ba mình

Hình Thất Thất nhìn thấy con bé thì cũng đoán được đó là con gái của anh và Mộ Vân, nên không nói gì chỉ mỉm cười.



"Ba ơi!.



đây có phải là mẹ ba tìm cho con không?"

"Đúng rồi" Chu Tước Minh trả lời dứt khoát nhanh nhẹn

Hình Thất Thất giật mình, trong đầu vương vấn "Mẹ! ! ,vợ"

Hình Thất Thất nhìn con bé nhỏ nhẹ nói "Không phải đâu"

Chu Tước Minh nghe Thất Thất nói không phải anh liền mở miệng


"Sớm thôi em cũng sẽ là vợ anh"

"Suốt đời này,em chỉ được yêu mỗi mình anh thôi"

"Em biết chưa?"

"Chu Tước Minh anh đúng thật là ấu trĩ" cô mỉm cười đánh vào ngực anh một cái.



Chu Tước Minh nhìn cô nghẻo đầu "Anh chỉ ấu trĩ với mình em thôi"

Tối đến!.



.



Chu Tước Minh tự tay xuống bếp nấu đồ ăn tối cho hai người họ.



Còn Hình Thất Thất và Chu Tử Hạ thì đang ở trên phòng khách xem tivi và vui đùa nói chuyện.





Chu Tước Minh nhìn thấy họ nói chuyện ăn ý vui vẻ trong lòng anh cũng cảm thấy nhẹ hơn.



"Xong rồi vợ ơi,xuống đây đi nào" Giọng Chu Tước Minh từ dưới bếp vọng lên.



Hình Thất Thất mới bế con bé xuống nhoẻn miệng nói "Ai là vợ anh chứ!"

Cô đặt nhẹ con bé xuống bàn ăn, gắp đồ ăn đút cho con bé.



"Này con ăn cái này đi!"

"Hưm!.



cái Này cũng ngoan này, ăn nhiều vào cho mau lớn"

"Vâng ạ"

Chu Tước Minh ngồi chống cằm nhìn hai người họ nói cười anh có cảm giác bị bỏ rơi cực kỳ lớn, anh lấp nấp nói "Hừ!.



.



Chu Tử Hạ con được lắm"