Thay Cho Ngàn Lời Hẹn Ước!

Chương 43: Nghi Ngờ




Diệp Hàn Phong vừa đến nơi liền chạy một mạch vào bên trong tìm kiếm hình bóng quen thuộc.

Nhìn thấy cô một tay lắc lắc ly café, một tay cầm chiếc điện thoại. Cô mang một bộ đồ cá tính, chiếc áo croptop màu trắng phối với một chiếc quần ống rộng.

Trông cô vô cùng cá tính.

Diệp Hàn Phong bước đến, ngồi đối diện cô. Anh nở nụ cười ôn nhu rồi dùng giọng nói dịu dàng bắt chuyện với cô:

“Thật trùng hợp!”

Lúc này, Mạc Giai Nhi mới ngẩng đầu lên. Nhìn thấy anh, tim cô bỗng đập loạn nhịp.

Chuyện gì đây? Đây là lần thứ 3 rồi. Càng ngày cô càng thấy bản thân kì lạ. Chưa bao giờ cô có cảm giác này với những người khác. Thậm chí cô còn vô cùng, vô cùng ghét đàn ông.
Loading...

“Ồ, lại gặp anh rồi!”

Diệp Hàn Phong nhanh chóng tìm chủ đề để nói chuyện với cô. Anh nhớ tất cả, từng chi tiết từng chi tiết mà cô đã nói với anh.

Bây giờ, anh kể lại những thứ đó để mong cô nhớ lại.

Anh biết rằng mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy nhưng anh vẫn muốn cố gắng để cô tìm lại được kí ức, kỉ niệm của anh và cô.

Nghe Diệp Hàn Phong bày trò, khêu gợi những trò vui khiến cô bật cười. Không ngờ lại có một người hợp sở thích với cô đến như vậy.

Trong đầu cô lóe lên suy nghĩ:

“Anh cũng không tồi!”

Sau đó, Diệp Hàn Phong bỗng dưng đứng lên, kéo Mạc Giai Nhi đi lên xe anh làm cô sững người.

“Ơ? Xe tôi?”

Mạc Giai Nhi ngẫn ra rồi hỏi.

Diệp Hàn Phong nở nụ cười quyến rũ đậm chất mỹ nam kế rồi dùng giọng ôn nhu nói với cô:

“Yên tâm, người của tôi sẽ đem xe của em về!”

Nghe anh nói vậy thì cô cũng chẳng cần bận tâm nữa.

Giờ đây, cô càng băn khoăn và tỏ ra tò mò. Tại sao bản thân mình lại chấp nhận người con trai này? Tại sao người ngồi bên cô lại hiểu cô đến như vậy?


Bởi “forever” vừa là nhà hàng vừa là café nên có người phục vụ đã tặng cô và anh một dĩa tôm và cua vì nhận ra cô chính là Jessi.

Diệp Hàn Phong liền biết cô bị dị ứng và trả lại.

Điều này cô chưa từng nói với ai mà tại sao anh lại biết? Có gì đó sai sai ở chỗ này! Cô cần phải tìm hiểu rõ. Đặc biệt là cái tên nam nhân tự xưng là Henry kia.

Mạc Giai Nhi vừa nhìn đã nhận ra điểm khác thường rồi.

Lúc này, Diệp Hàn Phong đưa cô đến một khu vui chơi, nhìn rất trẻ con nhưng cô rất thích.

Anh đưa cô xuống xe rồi dắt cô đến một khu rừng nhỏ gần đó. Anh mon men theo con đường thân thuộc và đến một căn nhà gỗ gần đấy.

Nhìn anh đi một cách thông thạo khiến cô ngây người.

Chuyện gì đang xảy ra thế này? Lại một lần nữa, cô đặt một dấu chấm hỏi to đùng ở trên đầu.

Đây là bí mật của riêng cô. Căn nhà đó được coi là căn cứ của cô hồi nhỏ. Khi giận hờn ba mẹ thì cô sẽ đến đây.

Về sau, khi gia đình cô mất thì cô không còn đến nơi này nữa. Cô đã cho người phong tỏa, không cho ai vào trong.

Dù sao thì mảnh đất này cũng đứng tên cô nên cô thích làm gì thì tùy. Nhưng tại sao Diệp Hàn Phong lại biết đến nơi này?

Mạc Giai Nhi đánh ánh mắt ưu phiền nhìn anh, trong lòng dấy lên sự băn khoăn không thể nào tả nỗi

“Người con trai này là ai? Diệp Hàn Phong anh là ai?”