Thiên La

Chương 122: Vòng cuối




Yêu nữ lại phát động tấn công, Lâm Phong dùng bộ pháp né tránh, hắn vừa hiện ra thì ăn ngay một cước của yêu nữ vào mặt.

- Ta nói đánh người không đánh mặt…

Lại thêm một cước vào bụng, sao đó là vô số đòn đánh vào tất cả các bộ vị trên cơ thể hắn.

- Đánh chết ngươi… ẦM…

Linh Mộng quay trở lại trên giường, nhìn tên nam tử nằm im trên mặt đất.

- Ngươi cứ từ từ mà suy nghĩ, tài nguyên của thánh nữ phủ không phải thứ mà ngươi có thể tưởng tượng, có thể giúp ngươi đột phá, giúp ngươi bảo mạng cũng có thể giúp ngươi tìm một nữ tử nào đó.

- Ta…

- Cút.

Lâm Phong chưa kịp nói thì cảm giác cơ thể nhẹ bổng, bên tay nghe thấy tiếng vù vù của gió, cảm giác như đang phi hành.

Ở một nơi cách đó không xa, Phong Viêm đang vui mừng vì nhận được một mối làm ăn mới thì cảm thấy hàn khí từ khắp nơi tràn tới, sắc mặt đại biến.

- Lãnh sư tỷ không biết tìm đệ có chuyện gì ?

- Chuyện của Lâm Phong tự ta sẽ giải quyết, ngươi tốt nhất đừng xen vào.

- Nhưng ta đã hứa với Lâm sư đệ.

Phong Viêm vừa nói xong thì nhìn thấy một cái túi trữ vật bay đến, bên trong có 5 vạn trung phẩm linh thạch.

- Đệ hiểu rồi.

- Nếu ngươi còn xen vào thì đừng trách ta. — QUẢNG CÁO —

- Sư tỷ yên tâm, Phong Viêm đệ nói được làm được.

Lãnh Hàn Băng lạnh lùng nhìn đối phương rồi rời đi, nhìn thân ảnh như tiên nữ bay giữa trời đêm, khóe miệng Phong Viêm nhếch lên nụ cười mờ ám.

- Lâm sư đệ đúng là lợi hại, khối băng lạnh như vậy cũng ôm ngủ được.

Sao ba ngày nghỉ ngơi thì vòng thi đấu cuối cùng của thánh cung tranh tài đã quay trở lại, trận đấu mở màn vẫn là do đệ tử Chiến cung đảm nhận.

16 đệ tử bước vào vòng cuối cùng sẽ chia là 8 cặp đấu theo quy tắc loại trực tiếp, một nữa số đệ tử chiến thắng sẽ chắc chắn nhận được danh ngạch tiến vào đại thiên bí cảnh và một suất tham gia ngũ cung đại hội, số đệ tử thua trận phải tham gia vòng đấu bát tinh nhị châu.

Toàn bộ đệ tử tham gia đã bước vào vị trí, 8 chiến đài đã sẵn sàng, lão đầu ngẩn mặt nhìn trời, thời gian đã điểm, giờ ngọ tam khắc đã tới.

- Bắt đầu… keng…

Ngạo Minh bước lên chiến đài số 1, đối thủ của hắn là lục y thanh niên đứng thứ 16 tên là Lục Hoành, cả hai đều sử dụng trường kiếm, cùng luyện thiên ảnh kiếm thức, tu vi ngang nhau, chỉ có thể dựa vào thiên phú để phân thắng bại.

- Mau nhìn, chiến đài số 2 đã động thủ rồi.

- Tốc độ nhanh thật, không nhìn thấy gì hết.

- Ta cũng vậy.

Lãnh Phi Dao nhìn một lúc lại ngáp một cái, bên dưới đang chiến đấu vô cùng kịch tính chỉ vì tu vi của nàng không đủ nên không nhìn thấy gì.

- Tiểu Phong tử hay là chúng ta đi thôi, dù sao sư phụ chỉ nói chúng ta đến để cổ vũ không nói chúng ta ở lại đến hết trận.

Lãnh Hàn Băng ngồi bên cạnh liếc nhìn tiểu muội.

- Nếu muội cảm thấy nhàm chán ta sẽ đưa muội trở về tu luyện.

- Không cần, muội cảm thấy trận đấu này rất hấp dẫn. — QUẢNG CÁO —

Luyện đan bên cạnh một khối băng như tỷ tỷ thì lửa nào cháy nổi, nàng lại phải ngồi nhìn mấy cái chiến đài bên dưới, cảm giác cuộc đời thật nhàm chán.

Lâm Phong chăm chú quan sát, vừa xem vừa nhờ lão đầu phân tích trận đấu, nhờ đó tăng thêm chút kinh nghiệm thực chiến.

Bên trên chiến đài số 1, trận chiến giữa Ngạo Minh và Lục Hoành đã bước vào giai đoạn cao trào, từ lúc bắt đầu giao chiến Ngạo Minh luôn chiếm thế thượng phong nhưng không cách nào đánh bại được Lục Hoành.

- Thiên ảnh lục thức.

Ngạo Minh dồn ép đối phương vào một gốc của chiến đài sao đó tung ra tuyệt chiêu, lục đạo kiếm ảnh từ trên trời giáng xuống.

- Thiên ảnh lục thức.

Lục Hoành dùng toàn lực ngăn cẳn, lục đạo kiếm ảnh như từ dưới đất chui lên cản lại kiếm ảnh của đối phương.

- Keng…

Liên tiếp là thanh âm kiếm ảnh va chạm vang lên, uy lực khiến cho trận pháp phòng ngự rung động, chấp sự giữ đài phải lập tức chạy đến điểu khiển trận pháp.

Hào quang tan biến, kiếm ảnh thất tung, Ngạo Minh vẫn đứng sừng sững trên chiến đài còn Lục Hoành một chân quỳ trên đất dùng kiếm ổn định cơ thể, khóe miệng xuất hiện tia máu, thắng thua đã rõ.

Đệ nhất chiến đài vừa kết thúc thì đệ nhị chiến đài cũng kết thúc, Bạch Tinh là người giành được chiến thắng, càng về sao thực lực hai bên chênh lệch càng nhỏ nên thời gian chiến đấu càng dài.

Một canh giờ trôi qua 8 đệ tử chiến thắng đã được chọn ra, số đệ tử thua cuộc có 1 giờ để nghĩ ngơi sao đó tham gia bát tinh nhị châu.

Chấp sự thánh cung sẽ bài ra một cái cấm trận rồi lấy hai viên linh châu đặt vào đó, 8 đệ tử thua cuộc phải tiến vào cấm trận để tranh giành, hai người lấy được linh châu ra bên ngoài sẽ đoạt lấy hai danh ngạch cuối cùng tham gia ngũ cung đại hội.

Một giờ sao cấm trận mở ra, đệ tử tham gia bát tinh nhị châu lần lượt tiến vào, nhìn từ xa cấm trận giống như một cái tháp, nhị châu nằm ở đỉnh tháp, hai người đầu tiên lấy được linh châu sẽ thắng trận.

- Keng…

Toàn bộ đệ tử cùng lúc xuất thủ, chân đạp bộ pháp bay tới chỗ nhị châu, hai đạo lam quang xuất hiện bao trùm lên hai tên đệ tử dẫn đầu khiến bọn chúng rơi tự do.

Hào quang liên tục lóe lên, thế trận dần biến thành hỗn chiến, gặp là đập, không cần biết là đồng môn hay nam nữ. — QUẢNG CÁO —

- Tình nghĩa anh em chắc có bền lâu.

Lâm Phong nhìn đám nam nữ kia hỗn chiến thầm nghĩ không biết mấy thanh niên trong đó có sơ múi được gì không, lần đầu tiên hắn cảm giác làm chiến sư tốt hơn đan sư.

- Tới rồi.

- Có người lấy được linh châu.

Từ bên trong đám hỗn chiến một tên đệ tử bay thẳng đến chỗ linh châu, khi hắn vừa chạm tay vào thì bị một luồn kình phong đánh bay, hai đầu yêu cầm xuất hiện ngậm lấy linh châu bay đi.

- Lại là chiêu này.

Một tên bay tới chắn trước yêu cầm, trường kiếm trong tay chém ra lục đạo kiếm khí, yêu cầm chưa kịp quay đầu thì đã bị chém thành lục đoạn, cả linh châu cũng bị chém nát nhưng sao đó lại khôi phục lại hình dáng ban đầu.

Trong lúc một đám thanh niên còn đang ngơ ngác thì một tên đệ tử đã bay tới đoạt lấy linh châu.

Phong Viêm nhìn thấy liền mỉm cười khoái trá.

- Không biết là vị nào đã nghĩ ra chiêu này.

- Nếu là lão tử sẽ thay linh châu bằng bạo châu.

Lâm Phong thầm nói, nếu thật sự thay linh châu bằng bạo châu thì khi yêu cầm bị tấn công sẽ làm cho yêu đơn nổ tung chẳng khác gì yêu thú tự bạo, như vậy sẽ náo nhiệt hơn rất nhiều.

Sao khi thanh niên đầu tiên đạt được linh châu thì viên linh châu còn lại cũng đã có chủ, đáng tiếc là hai đệ tử giành được linh châu đều là nam như vậy trong số 10 đệ tử suất sắc nhất của Chiến cung chỉ có duy nhất một nữ tử.

Bát tinh nhị châu kết thúc, tiếp theo sẽ là phần tranh tài của 8 đệ tử xuất sắc nhất Chiến cung, lần này chỉ có một cái chiến đài mở ra mỗi lần sẽ có hai đệ tử tiến vào.

Hai trận chiến đầu tiên Ngạo Minh và Bạch Tinh vẫn dễ dàng giành được chiến thắng, hai trận chiến kết tiếp chiến đấu vô cùng ác liệt, gần như lưỡng bại câu thương nên hai đệ tử vừa giành chiến thắng đã từ bỏ quyền thi đấu vòng bán kết.