Thiên La

Chương 141






Lâm Phong nhìn nữ tử trước mặt, hắn cũng không biết phải làm sao để chứng minh nàng là hàng thật hay hàng phách.

- Tiểu tử thúi lão phu có cách nè, có muốn thử không ?

- Tiền bối có cao kiến gì sao ?

- Lão phu nói gì thì tiểu tử ngươi nói theo là được.

- Tốt.

Lãnh Hàn Băng nhìn lưu manh đứng im một lúc không có phản ứng, nàng tiến lại quan sát thì bị hắn ngăn lại.

Lâm Phong dùng ánh mắt đắt ý nhìn nàng.

- Trên người của Hàn Băng sư tỷ có một cái chấm đỏ… ầm…

Hắn chưa kịp nói hết câu thì cảm giác cơ thể bị một đạo lực đánh trúng, cả người bay thẳng vào vách núi gần đó.

- Lão đầu có phải lão chơi ta không ?

- Nói nhảm.

- Chấm đỏ đó không phải nằm ở lòng bàn chân đúng không ?

Lão đầu im lặng một lúc lại lên tiếng.

- Chắc là lão phu nhớ nhầm, chấm đỏ nhìn như nằm trên ngực, hài già rồi nên hồ đồ.

- Ta hận.

Lúc Lâm Phong bò dậy đã không thấy băng nữ ở đâu, lần này thì hay rồi có nhảy xuống hoàng hà cũng không rửa sạch vết dơ ngày hôm nay.

Chuyện rửa nhục để sao này tính, trước tiên phải đi tìm tiểu sư tỷ để hỏi xem là cái quái gì đang xảy ra bên trong thánh cung trong lúc hắn không có mặt ở đây.

- Lâm Phong?

Vừa đi đến chỗ đệ tử chân truyền thì nghe được có người gọi, trùng hợp người xuất hiện lại là một trong số ít người quen của hắn.

- Tuệ Vân sư tỷ.

- Lâm sư đệ muốn đến chỗ Phi Dao sư muội sao ?

- Đúng vậy.

Tuệ Vân nhìn đối phương gật đầu, khẽ nở nụ cười.

- Đúng lúc ta đang đi đến chỗ của sư muội, chúng ta cùng đi được không ?

- Tốt.

Trên đường đi Lâm Phong thuận miệng hỏi luôn mấy chuyện đã xảy ra ở thánh cung, thì ra lúc hắn vừa rời đi thì yêu nữ đã luyện chế thành công giải dược, rõ ràng là nàng ta muốn tìm cớ chơi hắn.

- Đợi lão tử tu thánh chín quả sẽ dạy cho yêu nữ biết thế nào là lễ độ.

Chuyện tiếp theo có liên quan đến Lãnh Phi Dao, từ khi trở về nàng liên tục bế quan, ngày đêm tu luyện có lẽ nàng vẫn còn tự trách bản thân đã liên lụy tỷ tỷ.

- Nhờ đi theo lão tử mà tiểu sư tỷ càng ngày càng trưởng thành.

Hai người đi đến trước phòng của Phi Dao, Tuệ Vân đẩy cửa bước vào, dáng vẻ tự nhiên như vào phòng của nàng.

Bên trong căn phòng vẫn còn hơi ấm của hỏa khí có thể là vừa luyện đan xong, Lâm Phong đảo mắt nhìn một vòng phát hiện chủ nhân căn phòng đang nằm thẳng cẳng trên giường, ngoài ra còn có một đống lớn nữ y và nữ trang.

Tuệ Vân nhìn thấy cảnh tượng thế này cũng phải biến sắc, gò má ửng đỏ, cách đó vài giây nàng vẫn đang khen tiểu sư muội vậy mà bây giờ…

- Phi Dao.

Lãnh Phi Dao nhíu mày, giọng nói bất mãn.

- Đừng làm phiền, muội đang ngủ mà.

- Muội còn không tỉnh tỷ sẽ trở về.

- Không tiễn.

- Muội...

Tuệ Vân khẽ cắn môi, nha đầu này một khi đã ngủ thì sẽ không xem ai ra gì.

- Sư tỷ để đệ thử xem.

Lâm Phong đi đến bên cạnh giường, hắn lấy ra một khối băng thạch sao đó vận linh lực thổi hàn khí vào người Phi Dao.

Lãnh Phi Dao đang say giấc đột nhiên mở to mắt, nàng lập tức ngồi dậy.

- Muội chỉ nằm nghĩ một chút, tỷ tỷ đừng giận a.

Đôi mắt to tròn của nàng nhìn khắp căn phòng vẫn không thấy hình bóng của tỷ tỷ ở đâu.

- Kỳ lạ, chẳng lẽ ta gặp ác mộng ?

Lâm Phong vội thu lại băng thạch, vẻ mặt tươi cười nhìn Lãnh Phi Dao.

- Lãnh sư tỷ lâu rồi không gặp.

- Tiểu Phong tử, đệ trở về khi nào vậy ?

- Đệ…

- Bỏ đi, túi trữ vật của ta đâu ?

Lãnh Phi Dao phóng tới bên cạnh Lâm Phong, trên người hắn có hai cái túi trữ vật nàng vừa nhìn liền nhận ra thứ cần tìm.

Sao khi kiểm tra một lúc phát hiện những thứ bên trong vẫn còn nguyên, Phi Dao thở phào.

- Tiểu Phong tử lần này đệ ra ngoài lâu như vậy có thu hoạch được gì không ?

- Chỉ là vài thứ lung tung, sư tỷ không cần phải để ý.

- Không nói thì thôi, ủa Tuệ Vân sư tỷ đến khi nào vậy ?

Lý Tuệ Vân nhìn bộ mặt kinh ngạc của sư muội, thì ra từ nãy đến giờ nha đầu này hoàn toàn không nhận ra sự có mặt của nàng.

- Hôm qua muội nói có vài vấn đề không hiểu, ta đến để giúp muội giải quyết.

- Đúng rồi, chút nữa thì muội quên mất.

Lãnh Phi Dao dứt lời liền kéo Tuệ Vân ngồi xuống, nàng lấy ra một quyển thư tịch đưa cho sư tỷ xem.

- Bên trong có vài chỗ muội xem không hiểu…

Lâm Phong nhàm chán đứng bên cạnh, dù sao thì chuyện của băng nữ đã được giải quyết, linh dược trong tay hắn chắc là không cần nữa rồi.

- Tiểu tử thúi có thể giúp lão phu một chuyện không ?

- Không rãnh.

- Tiểu tử ngươi có muốn phát tài không ?

- Tiền bối có cao kiến gì, xin chỉ giáo.

Lão đầu thở dài, đúng là ném xương thì chó mới chịu gặm.

- Lão phu vừa phát hiện ra một vấn đề, tiếp tục luyện đan kiếm linh thạch sẽ làm cho tiến độ tu luyện của tiểu tử ngươi chậm đi rất nhiều.

- Cũng đúng nhưng không luyện đan thì lấy đâu ra linh thạch?

- Trên đại lục này đâu phải chỉ có tiểu tử ngươi biết cách luyện đan.

Lâm Phong nghe đến đây liền hiểu ra vấn đề.

- Ý của tiền bối là nhờ người luyện giúp sao ?

- Gần đúng như vậy, tiểu tử ngươi có muốn thu vài tên thiên tài làm tiểu đệ không ?

- Thu thiên tài làm đệ tử ?

Chuyện này hắn chưa từng nghĩ qua, bản thân hắn lo còn chưa xong thì làm sao chỉ dạy cho người khác.

- Nếu lão tử thu một đám đệ tử sao đó nhờ bọn chúng luyện đan thì đúng là tuyệt vời nhưng mà đi đâu để tìm thiên tài đây ?

- Trước mặt tiểu tử ngươi chẳng phải có hai nha đầu sao ?

Nếu không phải có chuyện cần tiểu tử này đi làm thì còn lâu lão mới chịu bỏ thời gian ra để giúp hắn.

Lâm Phong nhìn hai vị sư tỷ trước mặt, thiên phú luyện đan của hai vị sư tỷ thì khỏi bàn chỉ là hắn không biết làm sao mở lời.

- Nếu lão tử nói muốn thu hai người làm đồ đệ không biết có bị đánh không nhỉ ?

- Chuyện này để lão phu lo.

Tuệ Vân giải đáp vấn đề cho sư muội thì cảm giác có người bước tới gần, nàng xoay người thì thấy Lâm Phong đang chăm chú nhìn thư tịch.

Phi Dao đang tiếp thu đan đạo thì bị cắt ngang, vẻ mặt bất mãng nhìn Lâm Phong.

- Tiểu Phong tử muốn nghe thì ngồi xuống, đừng làm phiền sư tỷ.

- Hắc hắc… ngại quá chỉ là đệ cảm giác quyển thư tịch này có chút vấn đề.

- Thư tịch này là ta lấy từ bên trong tàn thư các, làm sao lại có vấn đề.

- Thật sự là có vấn đề.

Lâm Phong bắt đầu chỉ ra những điểm thiếu sót của thư tịch, chính xác là lão đầu giản đạo, một tên phiên dịch, hai tên lắng nghe.

Cả ba đều có thiên phú đan đạo cực cao chỉ nghe vài câu đã hiểu ra được không ít vấn đề, một lúc sao hai nàng dùng ánh mắt khó tin nhìn tên nam nhân đối diện.

- Lâm sư đệ thật không đơn giản.

- Quá lợi hại.

Lãnh Phi Dao đứng lên vỗ vai Lâm Phong.

- Ta quyết định rồi, từ nay về sao gặp phải vấn đề sẽ tìm đệ giải quyết.

- Không thành vấn đề.

Bước đầu tiên của kế hoạch xem như đã hoàn thành, tiếp theo là chuẩn bị một số linh dược để tiểu sư tỷ giúp hắn luyện đan, cuối cùng linh thạch sẽ tự động chạy tới chỗ của hắn.

- Phi Dao sư tỷ có nhìn thấy Phong Viêm sư huynh ở đâu không ?

Tuệ Vân đột nhiên xen vào.

- Ta có chuyện cần giải quyết, ở đây có Lâm sư đệ giúp muội có lẽ ta không cần phải ở lại.

- Để muội tiễn tỷ về.