Thiên La

Chương 73: Cấm trận




Xung quanh Thương Vân thành nơi an toàn nhất đối với Lâm Phong chắc chắn là Lạc Nhạn cốc, trong người hắn vẫn còn giữ mấy viên độc tinh có thể lợi dụng thứ này để ẩn thân.

Nhưng người tính không bằng trời tính, hắn không biết rằng bên trong Lạc Nhạn cốc đang diễn ra một trận chiến kinh thiên động địa đã kéo dài suốt mấy canh giờ.

Bên ngoài Lạc Nhạn cốc, hai đám người đang đứng nhìn nhau, mỗi tên đều cầm trên tay binh khí, xung quanh còn có vài chục bộ thi thể, huyết ma lẫn lộn. Hai đám người này chính là hắc y nhân và huyết nhân, nhìn sơ qua thế trận thì đám hắc y nhân đang cố phòng ngự lối vào sơn cốc.

Bên trong Lạc Nhạn cốc, hai thân ảnh vẫn đang tiếp tục giao chiến, hắc khí kinh thiên bao trùm cả thiên địa, hồng hỏa ngập trời bùng cháy giữa đêm đen.

- Hắc hắc… đường đường là Cửu Huyền thánh nữ không ngờ lại rời vào tay ta.

- Tiểu nhân đắt chí.

Hồng hỏa hóa thành một đầu hỏa điêu bay tới đối phương nhưng bị một tấm lưới đen chặn lại, hai bên giằng co giữa không trung.

Sao lưng hắc y nhân hiện lên cửu ảnh yêu nhân như ma thần hàng lâm không ngừng há miệng rầm thét.

- Cửu chuyển thiên ma.

Toàn bộ hắc ảnh bay tới bao vây hỏa điêu sao đó há miệng cắn nuốt, hỏa ảnh không ngừng bị hắc ảnh thôn phệ.

Linh Mộng lui về phía sao, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt ngưng trọng nhìn đối thủ.

- Nam nhân đều là loại vô sỉ, chỉ biết dùng âm mưu quỷ kế.

- Đối phó với đệ nhất thiên tài Nam Hoang tất nhiên không thể không chuẩn bị.

Hai bên đánh nhau suốt mấy canh giờ, tuy hắc ảnh luôn chiếm thế thượng phong nhưng vẫn không làm gì được Linh Mộng, ngoài trừ hai tên yêu nghiệt bên trong Ma giáo thì nữ tử trước mặt là người có thiên phú cao nhất hắn từng gặp.

- Ma chủ ngưỡng mộ tài năng của thánh nữ đã lâu đáng tiết vẫn chưa có cơ hội gặp mặt, hi vọng thánh nữ có thể theo ta đến Ma điện một chuyến.

- Ảo tưởng.

- Vậy ta đành phải thất lễ, ám ngục vĩnh hằng, khóa.

- Lại là chiêu này.

Linh Mộng bay lên, hỏa ảnh cuốn lấy thân thể nàng tạo thành một quả cẩu lửa lơ lửng giữa trời đêm.

Hắc khí hóa thành một chiếc lồng lớn nhốt nàng vào trong, thời gian dần trôi hắc ngục càng thu nhỏ, hỏa cầu bị ép đến chỉ còn một nữa kích thước ban đầu.

- Phá.

Hỏa cầu nổ tung phá tan hắc ngục, hỏa ảnh rực sáng trời đêm, Linh Mộng lui về phía sao, sắc mặt thêm tái nhợt, khóe miệng rỉ máu.

Chiêu này của đối thủ vô cùng lợi hại, chỉ cần để hắc khí chạm vào thân thể thì tu vi sẽ lập tức bị phong ấn, lần trước Lãnh Hàn Băng chính là bị chiêu này đánh bại.

Ánh mắt nàng liếc nhìn xung quanh, hắc vụ vẫn không suy giảm hơn nữa càng ngày càng tăng, tiếp tục như thế này thì nàng không thể cầm cự được bao lâu.

Hắc ảnh từ từ bước tới gần nàng.

- Đừng phí công vô ít, nơi này đã bị ta bày cấm trận, trong vòng ba ngày không ai có thể tiến vào, trừ khi thánh nhân xuất hiện.

- Vô sỉ.

Nếu không phải chênh lệch về tu vi cùng với đại trận áp chế thì cho dù chục tên hắc ảnh nàng cũng không ngán, chỉ là đời không như mơ, tình thế đã vô cùng bất lợi, pháp chỉ cũng không thể sử dụng.

- Cho dù có chết cũng phải đồng quy vô tận.

Hồng hỏa lần nữa cuống lấy cơ thể nàng, khí tức Linh Mộng không ngừng tăng lên, từ thất cấp sơ kỳ tiến thẳng một mạch lên đến thất cấp hậu kỳ.

- Cấm thuật thật lợi hại.

Hắc ảnh lướt tới trước mặt nàng, hắc thủ giơ lên, một bàn tay màu đen khổng lồ từ trên cao vỗ xuống.

Linh Mộng tung chưởng đáp trả, hồng hỏa va vào hắc thủ làm cho linh lực bạo động, đẩy lùi hai người về phía sao.

- ẦM…

Một mảnh núi lớn bên trong sơn cốc bị đánh sập xuống, nếu không có cấm trận thì Lạc Nhạn cốc đã bị sang bằng.

- Chuyện gì vậy ? chẳng lẽ lại là thú triều ?

Lâm Phong đang đi thì cảm giác mặt đất chấn động nhưng lão đầu lại không cảm nhận được linh lực dao động cho nên cơn địa chấn này chắc chắn do yêu thú tạo ra.

- Ở phía Lạc Nhạn cốc.

- Có khi nào ở đó có bảo vật xuất thế dẫn đến đám yêu thú tranh giành không ?

- Ngươi muốn biết thì tự đi mà xem.

Giọng của lão đầu vẫn thờ ơ không quan tâm, ở cái nơi khỉ ho cò gáy này thì làm gì có bảo vật lọt vào mắt của lão.

Lâm Phong thì khác, chỉ cần là thứ có thể đổi ra linh thạch thì cứ thu trước rồi tính sao, hắn lấy một cặp âm dương ma trận ra sử dụng để đề phòng vạn nhất.

Chỗ hắn đứng chỉ cách Lạc Nhạn cốc vài dặm đường, đi thêm một lúc là tới nơi, hắn tìm một chỗ cao trèo lên nhìn qua phía cửa sơn cốc, nơi đó làm gì có con yêu thú nào, chỉ có hai đám người đang giằng co với nhau.

- Là bọn chúng.

Một bên là huyết y nhân bên còn lại là hắc y nhân, xung quanh còn có vài chục bộ thi thể, có lẽ là vừa mới đánh nhau.

- Tiểu tử hình như nơi này có biến lớn.

Giọng của lão đầu đột nhiên vang lên còn mang theo chút hưng phấn.

- Phía trước có một cái cấm trận, ít nhất cũng đạt đến thiên cấp, mau vào xem.

- Đã biết có cấm trận còn bắt ta chui vào, lão muốn chơi ta có phải không ?

- Yên tâm, loại trận pháp này rất đặt biệt đảm bảo không động tới một sợi tóc của tiểu tử ngươi.

- Có trận pháp vô dụng vậy sao ?

Lâm Phong có chút không tin tưởng, thiên trận thuộc hàng đỉnh cấp của trận đạo, nghe nói tu sĩ bên dưới thánh nhân một khi bị vây khốn cũng khó mà thoát thân.

Nhưng càng như vậy thì Lâm Phong lại càng tò mò, cuối cùng bên trong Lạc Nhạn cốc xảy ra chuyện gì mà phải dùng đến cấm trận.

Lão đầu nhìn vẻ mặt do dự của hắn liền thả thêm thính.

- Kỳ ngộ luôn đi cùng với nguy hiểm, không phải lúc nào cũng gặp được, tiểu tử ngươi phải biết trân trọng.

- Ta biết rồi.

Dù sao hắn cũng đã đặt một cái âm dương ma trận cách đó vài dặm, cho dù gặp phải nguy hiểm vẫn có cơ hội thoát thân.

Từ bên ngoài nhìn vào thì Lạc Nhạn cốc chỉ có một lối đi nhưng Lâm Phong biết bên cạnh còn có vài con đường bí mật dẫn vào bên trong.

Lâm Phong đi đến bên ngoài sơn cốc thì bị một áp lực vô hình ép lên người làm cho hắn không cách nào bước tiếp.

- Lão đầu ta đã cố hết sức rồi.

- Đừng dùng linh lực, ngươi càng phản kháng sẽ càng bị áp chế.

- Nơi này toàn là độc vụ không dùng linh lực lỡ trúng độc thì sao ?

- Lấy độc tinh ra.

Lâm Phong làm theo lời lão đầu dùng thủ pháp luyện chế độc tinh sao đó bỏ vào miệng ngậm.

- Lão đầu thật sự là không sao chứ ?

- Đây gọi là lấy độc trị độc.

- Độc càng thêm độc, đúng không?

Đi đến bước này rồi hắn cũng không muốn trở lại, Lâm Phong tiếp tục bước đi theo chỉ dẫn của lão đầu, một lúc sao thì vượt qua được cấm trận tiến vào bên trong.

Hắn chưa kịp nghỉ ngơi thì bị một luồn hỏa khí thổi tới, cảm giác nóng rát cứ như cơ thể hắn đang bị luộc chín.

- Mau trở vào cấm trận.

Lâm Phong lập tức chui trở lại, nhờ có cấm trận che trở mà hắn cảm giác sinh mạng đã quay trở lại.

Lúc này hắn mới nhìn thấy bên trong sơn cốc có hai thân ảnh đang giao chiến, một trong số đó còn là người quen, không đúng phải nói là kẻ thù.

- Sao yêu nữ lại ở đây ?

Giao chiến với yêu nữ là một tên hắc y nhân đen thui từ đầu đến chân, toàn thân liên tục bốc khói, nhìn vào cứ như một luồn hắc vụ đang di chuyển giữa không trung.

- Tên này sao nhìn quen thế nhỉ ?

- Hắn chính là tên đã phá vỡ truyền tống trận ở Thương Vân thành.

Khí tức của tên này lão đầu vẫn còn nhớ, liếc qua một cái là lập tức nhận ra.