Edit: Nacapuu
————
Mọi người ấn theo dõi mình để cập nhật được chương mới một cách nhanh chóng nhất nha!!
Một ngày mình đăng ít nhất 3c, khung giờ không cụ thể,tùy tâm trạng có thể 6c/1ngay...
Mình chuẩn bị đào thêm vài hố mới khá chất lượng! nhớ ấn theo dõi mình để cập nhật nha....
⭐ ⭐ ⭐ ⭐ ⭐ ⭐ đừng quên bình chọn để mình có động lực viết tiếp.....thank mn.....
————
Bạch Thanh ngốc lăng tại chỗ nhìn Tô Tịch Nhan rời đi, thẳng đến kia cánh cửa bị đóng lại, hắn mới lấy lại tinh thần.
Trên lưng đổ một tầng mồ hôi, sự tình xảy ra hôm nay hắn căn bản là không dám ra bên ngoài nói bừa.
Nếu là tra tấn vậy khác.
Tô Tịch Nhan nguyên bản còn tưởng đây là một cái kỹ nữ có việc làm ăn tốt, kết quả đẩy cửa vào thấy đối phương là cái lão già, tức khắc không có hứng thú.
Tuy rằng cô rất muốn làm đỉnh đầu Lục Sính xanh ngắt, nhưng đối phương ít nhất cũng không kém một hai, chứ một phen tuổi như thế cô thiệt tình chịu không nổi.
Đợi một hồi cũng không thấy ai chiêu kỹ nữa, thời gian không còn sớm, Tô Tịch Nhan trở về thay quần áo rồi hồi phủ thiếu soái.
Tô Tịch Nhan mới vừa xuống xe kéo, Lục Sính một thân trang phục thiếu soái từ trong cửa đi ra ngoài.
Trang phục thiếu soái.....soái quá mé ơi!!!!
"Sớm một chút nghỉ ngơi, tôi đi công tác, trước ngày hôn lễ có thể trở về gấp."
Tô Tịch Nhan nhìn theo hắn rời đi, chép chép miệng, suy đoán hẳn là nơi nào xảy ra chiến sự, bằng không hắn sẽ không hơn nửa đêm mà ra cửa.
Trở lại phòng ngủ, ghé vào trên giường lớn, Tô Tịch Nhan nói thầm: "Ngươi liền chết ở bên ngoài đi, đừng có quay trở lại nữa."
Tô Tịch Nhan quyết định ngày mai đi chùa miếu bái phật cầu nguyện!!
Cầu cho Lục Sính chết ở bên ngoài, hơn nữa còn là cái loại không được chết tử tế.
Ngày kế Tô Tịch Nhan thật sự đi, không ngờ gặp được thê tử của Bạch Thanh tới thắp hương.
Hôm qua trang điểm mỹ diễm còn hôm nay lại khôi phục nguyên bản diện mạo thanh thuần vô hại làm Bạch Thanh không nhận ra là cô.
"Bạch tiên sinh, chúng ta trùng hợp thật nha, ngày hôm qua gặp được một lần, hôm nay lại gặp được một lần."
Bạch Thanh cười đến có chút mất tự nhiên, thê tử hắn đem cô trở thành người mê muội giọng hát của trượng phu mình.
Còn cười khanh khách cùng Tô Tịch Nhan bắt chuyện, mời cô ngày mai đi nghe Bạch Thanh xướng diễn.
Tô Tịch Nhan nguyên bản là không nghĩ đi, không biết nghĩ tới cái gì rồi nhận cái vé từ cô ấy đưa qua.
Thê tử của Bạch Thanh đi thắp hương, Tô Tịch Nhan cùng hắn sóng vai mà đứng đó: "Ngươi có thể thỏa mãn thê tử của ngươi sao?"
Hắn không nói một lời.
Tô Tịch Nhan nhún vai: "Nếu không chúng ta thử xem? Ta không chê dương v*t ngươi nhỏ đâu."
Bạch Thanh thần sắc hoảng loạn lên,cô cũng nhận ra.
"Buổi tối ta ở Bách Nhạc Môn chờ, ngươi không tới một cái thử xem, ta nhất định sẽ cho thê tử ngươi biết chuyện ngươi đi Bách Nhạc Môn chiêu kỹ."