Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thời Đại Mới: Biến Động

Chương 50: Võ giả




Chương 50: Võ giả

“Là ở đây đúng không? Chúng ta cũng đi tìm xung quanh hơn hai giờ đồng hồ rồi.”

“Không còn chỗ nào khác trên đỉnh núi này nữa đâu, tìm thêm cũng chỉ tổ phí sức. Chúng ta có thể xác định được là hệ thống hang động này ẩn chứa nơi yên nghỉ cuối cùng của một vị Tông Sư”

“Tốt thôi, vào đi, nhớ mang theo đầy đủ dụng cụ đấy - c·hết trong đấy thì không ai nhặt xác cho đâu đấy”

Đám đông bàn tán rôm rả trước cổng vào hang động - nơi đã có kha khá nhiều người dựng lều trại. Dù sao không phải ai cũng có can đảm thám hiểm một mình; có người đợi đồng bạn của mình, có người đứng đó tìm kiếm cơ hội phát tài, cũng như có những tên dự định không làm mà hưởng. "Nơi nào có người là có giang hồ" là một câu ngạn ngữ diễn tả rất chính xác tình hình tại đây.

Cái thông tin về ngôi mộ Tông Sư này thu hút khá nhiều võ giả mạnh mẽ từ khắp nơi tới - một dịp mà không phải lúc nào cũng có. Tụ tập đông người như thế cũng có nghĩa là sẽ có xung đột cá nhân hoặc xung đột lợi ích; với tầm nhìn của bọn họ, thì nắm đấm càng lớn, đạo lý càng với. Không có xung đột mới là lạ, thiếu tôn trọng cũng như thái độ tử tế lẫn nhau thì muốn hòa giải quan hệ đôi bên cũng không dễ gì.

Không rõ từ lúc nào mà đây là tình trạng phổ biến của võ lâm Trung Hoa, có lẽ từ khi mà những môn phái, thế gia hoành hành chiếm núi làm vua rồi. Thiếu hợp tác, đoàn kết không đủ cũng như kém về mặt tinh thần. Bên ngoài nạm vàng nhưng bên trong thối rữa - không hề sai lầm gì khi mà nói võ lâm Trung Hoa là một con hổ giấy, thùng rỗng kêu to.

Đương nhiên, chín phần mười võ giả Trung Quốc không nhận được ra điều đó - việc họ ít được ra ngoài cũng góp phần cống hiến cho tầm nhìn hạn hẹp của họ. Họ tự cho chính mìn là cái rốn của vũ trụ, rằng võ thuật truyền thống Trung Hoa là vô địch thiên hạ.

Họ chưa từng nghĩ tới tại sao Nhật Bản lại dễ dàng đạp nát tất cả các phòng tuyến của họ, cũng như tại sao không võ giả nào có thể chính diện đối đầu với những người "đồng cấp" của Nhật. Cái "bốn ngàn năm văn hiến" đó có được bao nhiêu là thật, bao nhiêu là lấy từ những văn hóa khác? Thứ duy nhất giữ cho võ đạo Trung Hoa ở trong tầm mắt quốc tế là cái hệ thống "đột phá" khá là giống hệ thống lên level của một game RPG.

Thứ đặc thù như vậy thì đúng thật là rất khó quên - nhưng cũng chỉ dừng ở đó; những môn võ đối kháng khác đều đã vượt qua võ cổ truyền rồi; trừ khi cải thiện bắt kịp thời đại, nếu không thì chắc chắn sẽ lạc hậu. Không phải là càng cổ càng tốt - con người không có phát triển như vậy; cố bám lấy đồ cổ thì chỉ có tự rước lấy nhục.

Đương nhiên, điều này không có liên quan gì tới những con người ở đây cả - không biết cũng là một điều may mắn. Những võ giả ở đây chia làm hai thể loại chính: muốn xuống hang mạo hiểm thử vận may, hoặc ở trước cổng tìm các trục lợi.

Cả hai đều có nguy hiểm nhất định, nhưng thế này cũng đủ để phân chia lớp người thành hai phe khác biệt

Hầu hết đều là võ giả - dù sao võ giả là "sản phẩm đặc thù" của vùng đất này mà, nhưng thỉnh thoảng vẫn có những kẻ thức tỉnh siêu năng lực lẫn vào trong đội ngũ. Không phải ai cũng có thực lực như Giang Thiên Vũ, nhưng mà số lượng cũng là một loại sức mạnh - đấy là trong trường hợp họ biết hợp tác.

"Được rồi, những người nào muốn xuống tầm bảo thì chuẩn bị đi đi, nếu không thì cặn cũng chẳng còn đâu mà vét. Ta Ngô Đạo Kỳ không nói nhảm, ai muốn đạt được bảo vật thì xuống đi; nhưng mà nói trước, cản trở ta thì cũng đừng tránh ta Ngô Đồ Phu độc ác" một người đàn ông trun niên cao lớn - có hơn 1.8 mét lên giọng; sau lưng ông ta còn đeo một thanh đao.

"Hắn chính là Ngô Đồ Phu, kẻ đã g·iết tới tận hơn một trăm người ngăn cản hắn tại hải ngoại sao?"

"Là hắn, ta nhận ra thanh đao hắn mang theo kia - nghe đồn hắn còn từng dùng nó để xé thịt róc xương ngưỡi nữa đấy" một người buôn bán thông tin lên tiếng

Năng lực nghị luận của quần chúng đúng thật là một loại lực lượng kỳ diệu, khi mà thân phận của người này bị "moi ra" triệt để. Nào là chiến công hào hùng, nào là hung danh vạn dặm, .... Có bao nhiêu cái đó là thật thì chắc chỉ có mỗi Ngô Đạo Kỳ biết.

Thế mới biết rằng "ánh mắt quần chúng sáng như sao" là câu nói ngu xuẩn - thời đại này rồi ai dám tin những tên nhà báo như vây? Nguồn tin tức không tử tế, lại còn bị khống chế nội dung. Bảo dùng Google tra cứu mọi thứ, nhưng mà có biết tra, có biết chọn lọc thông tin không mà nói. Bởi thế, dắt mũi đám đông rất dễ dàng; đến thời đại công nghệ số như thế này thì khiến mọi người nghi ngờ tất cả các bằng chứng về sự tồn tại của sự kiện siêu tự nhiên là đơn giản

Đương nhiên, người đàn ông trung niên này từ chối trả lời đám đông mà mang theo một chiếc đèn pin cao áp cùng một sợi dây thừng rồi nhảy xuống hang động. Chiếm được tiên cơ cũng có nghĩa là hắn có thể đạt được nhiều bảo vật hơn - đương nhiên cũng có nghĩa là sẽ gặp phải nguy hiểm trước người khác.

Nhưng đã có người tới trước bọn họ rồi, nên nếu không đi xuống thì cạn cũng không còn để mà húp đâu

"Xuống đi, xuống đi" thấy thế, đoàn người mới bừng tỉnh, và bắt đầu có thêm võ giả hạ xuống từ miệng hang động. Đương nhiên, lẫn vào trong đám võ giả, có bao nhiêu siêu năng lực giả thì không ai rõ ràng lắm. Dù sao thì ngạo khí ăn sâu vào trong máu cũng, nên không tên võ giả nào lại coi trọng đám "biến dị " đó cả

Một người xuống thì cũng sẽ có nhiều người hơn nữa – hệ thống hang động nhanh chóng bị chiếu rọi bằng vô số đèn pin công suất cao. Từng ngóc nghách được khám phá đầy đủ, khi mà một số người mang sơn phản quang để đánh dấu hệ thống đường đi, hay sử dụng những mồi lửa nhỏ để kiểm tra xem chỗ nào có khí CO2 tụ tập. Dù họ có là võ sư đi nữa thì họ cũng không thể ứng phó với tất cả các loại trường hợp, nên sử dụng dụng cụ được thì dùng.

Mặc dù không tin tưởng lẫn nhau, nhưng không "bão đoàn sưởi ấm" thì họ cũng chỉ có thể c·hết trong cái hệ thống hang động phát triển như mê cung này. Đông người cũng là một loại sức mạnh - điều này những người Trung Quốc ở đây chắc chắn phải rõ ràng.

Lại thêm sự tồn tại của hàn độc trong hệ thống hang động, cũng có nghĩa là từng tốp người cũng phải thay phiên nhau thám hiểm. Dù sao, nội lực hay chân khí có thể chống chọi hàn độc, nhưng không có nghĩa là tốc độ hồi phục của họ theo kịp. Nếu không muốn bị hàn khí xâm nhập sâu trong thân thể thì họ bắt buộc phải thay phiên vận động.

Từng tốp người nhanh chóng di chuyển trong hang động khổng lồ này, đánh cược mạng sống của mình để tìm kiếm bảo vật.

Trên đỉnh ngọn núi bên cạnh, một bóng người cao to mặc bộ áo giáp chiến đấu bước ra khỏi container đã bị tuyết che phủ gần hết. Nhiệt lượng tỏa ra từ động cơ cũng đủ khiến những bông tuyết rơi vào lưng anh tan chảy

Bên cạnh Andrew, có những con robot chiến đấu hiện đại lao ra từ chiếc container còn lại - tất cả mang theo vũ trang đầy đủ: t·ên l·ửa chống tăng, pháo tự động, ... Tất cả những v·ũ k·hí hạng nặng được đặt trong những con robot chiến đấu nhìn như một chiếc xe tăng mini - với hệ thống kiểm soát hỏa lực thì chúng đúng thật là rất nguy hiểm.

Chúng nhanh chóng lao xuống dưới sườn núi; bộ xích đặc thù giúp chúng tránh được lún và lao thẳng xuống sườn núi để thiết lập địa điểm mai phục.

Trên không thình lình có một số drone mang theo một vài quả lên lửa nhỏ - lẩn trong màn bão tuyết.

“Tất cả mục tiêu đã vào vị trí” khẩu súng bắn tỉa điện từ dài gần 2 mét được đặt trước mặt Andrew. "Chuẩn bị"