Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thời Đại Mới: Biến Động

Chương 91: Cản trở




Chương 91: Cản trở

"Tại sao lại không được?" Andrew nhíu mày khi nghe được cô bé Dedei ngăn cản chính mình làm việc. Nhờ vào thanh thực phẩm chức năng anh cung cấp, cô bé đã hồi phục hoàn toàn và bây giờ có thể đi lại tử tế cũng như tiếp tục gia cố hệ thống phòng thủ của ngôi làng nhỏ. "Chẳng lẽ khu vực này có kiêng kỵ gì với việc sử dụng siêu năng lực?"

"Không, không phải vậy" cô bé mười hai tuổi ấp a ấp úng trả lời anh, bộ quần áo trên người Dededei chỉ khiến cô bé trông như một ông cụ non chứ không phải một thầy Vu quan trọng. Nhưng hiện tại, Andrew cũng chỉ tập trung phần nào vào giọng nói cô bé, bởi anh đã bắt đầu mở rộng giác quan thứ sáu của chính mình và quét hình khu vực này.

Phải nói rằng, từ lúc anh vượt qua được ranh giới siêu phàm, Andrew đang không ngừng mạnh lên; cũng như những người khác - thế nên hiện tại anh mới có thể đi làm nhiệm vụ một mình. Dù sao hệ thống niệm lực của anh khá đơn giản và cũng có tính chất biến hóa rất cao, có nhiều ứng dụng của những năng lượng này mà anh được cử đi ứng phó với mối nguy cơ bí ẩn này.

Tính cơ động cũng như năng lực phản ứng của anh vẫn rất tốt, có thể đối phó với hầu hết những trường họp có thể xảy ra. Đương nhiên, điều này cũng có nghĩa rằng anh hoàn toàn có thể sử dụng năng lực của chính mình để giúp đỡ người dân ở đây cải thiện cuộc sống.

Dù sao với tình hình hiện tại, toàn dân sở hữu siêu năng lực chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi - nếu không có ứng dụng chúng vào cải thiện đời sống thì có siêu năng để làm gì? Tài sản không được sử dụng là tài sản vô giá trị - nếu mà ngân khố của một quốc gia tích trữ nhiều tiền hơn cần thiết thì chín phần mười là chính phủ quốc gia đó đang gặp vấn đề về tài chính.

Siêu năng được sử dụng để hỗ trợ mọi người, chứ không phải ngược lại - bây giờ là thế kỷ 21, không phải thời đại mà "mạnh ai người nấy làm" nữa rồi. Giáo dục, phát triển tư tưởng đều tiến bộ hơn so với tổ tiên chúng ta, nên lựa chọn điều "đúng đắn" không phải quá khó khăn nữa.

"Thế rốt cục vấn đề là ở đâu, không thể là do sự xuất hiện của anh chứ?" Andrew cúi người xuống - kể cả khi ngồi xổm thì anh cũng cao hơn Dedei Yamoah, nên anh cần cúi xuống nếu muốn nói chuyện tử tế.

"Tại sao? Có phải là việc cải tạo nông nghiệp sẽ gây vấn đề với những tinh linh của vùng đất này; hay can thiệp vào hệ thống phòng thủ mà em đang dựng nên? Nếu là vế sau thì không cần quan tâm lắm, bởi anh có thể tìm được những chỗ mà không ảnh hưởng tới pháp trận phòng ngự"

Anh cũng khá tự tin vào năng lực của mình, dù sao thì với mỗi ngày, giác quan thứ sáu cùng tốc độ tư duy của anh càng được mở rộng, khi mà

"Không, cả hai đều không phải, chỉ là... " cô bé vẫn ngại ngùng không trả lời - chẳng lẽ là cô bé có ấn tượng xấu về việc này. Chỉ có việc đó mới có thể có được ảnh hưởng như thế này "Sẽ có nhiều truyện không tốt xảy ra nếu mà anh can thiệp vào cuộc sống thường ngày của mọi người bằng thần thuật."

"Những điệu nhảy cầu mưa thì được nhưng đào giếng và cải tạo mặt đất thì không thể? Logic ở đâu đấy? Lại nói, đám thực phẩm kia thì làm sao?" Andrew nhíu mày; anh cũng không phải là mù tịt về văn hóa châu Phi. "Không quá rõ ràng" khác hẳn với "mù tịt" - anh cũng biết rằng những điệu nhảy cầu mưa là một phần không thể thiếu của phong tục tập quán nơi này.

"Nếu mà có vấn đề thì cứ hướng bọn họ tới nơi này, chứ để cho mọi n·gười c·hết đói

Chẳng lẽ chuyện anh làm sẽ động vào cái "phong ấn" nào đó trên mảnh đất này? Có thể người bình thường sẽ nghĩ đây là phong kiến me tín, nhưng Andrew có đủ kiến thức về thế giới siêu phàm để mà không bỏ ngoài tai cái khả năng này.

Những tài liệu trong kho dữ liệu của CORE cũng đã ghi chép về một số trường hợp mà những con quái vật cổ đại bị phong ấn tại dưới đất, và việc đào móc đánh thức chúng và đánh vỡ phong ấn. Hy lạp những năm 2000 là một ví dụ của trường hợp này, khi mà một đội thi công đào móc nền của một ngôi đền cổ, tình cờ phá hủy phong ấn và thả ra một đám quái vật trong thần toại.

Lúc đó thế giới nhận được một loạt những phóng sự cũng như phỏng đoán về tình hình khủng bố tại Hy Lạp và một số quốc gia gần đó; nhưng thực chất thì hầu hết t·hương v·ong đều là do một đám quái vật cổ đại b·ị đ·ánh thức. Lúc sau q·uân đ·ội Hy Lạp cũng được điều ra để xử lý vấn đề mà - lùm xùm như vậy kéo nhiều người vào lắm.

Tổng cộng tốn chính phủ Hy Lạp và chi nhánh CORE tại đó hai tuần để xử lý tất cả những con quái vật chạy thoát; tốn thêm hai tháng khắc phục hậu quả cũng như thao túng dư luận để đem chuyện này ỉm đi hoặc đổ lỗi cho các tổ chức khủng bố cực đoan.

Từ đó, hầu hết những quá trình thi công gần những kiến trúc tôn giáo cổ đều sẽ được rà soát kỹ lưỡng - nó được viết vào một số luật bảo vệ di sản văn hóa công bố trong năm 2002; với mục đích ngầm là ngăn chặn những trường hợp này.

Vậy nên nếu mà ngôi làng này nằm trên một con quái vật bị phong ấn như vậy thì anh cũng không quá ngạc nhiên. Đương nhiên, cũng có thể là do cái "phong thủy" hoặc là một lời nguyền bị yểm lên vùng đất - nói chung, thế giới rất rộng lớn, không có gì là không thể xảy ra cả.

Chỉ là, dù sao thì Andrew cũng đã đột phá khỏi cái giới hạn mà tất cả sinh vật siêu phàm phải gánh chịu trong hơn mấy ngàn năm qua - thực lực của anh cũng đã ở một tầm hoàn toàn khác so với một "con quái bị phong ấn". Nếu mà đúng thật là có quái vật thì anh cũng khá chắc chắn rằng mình có thể ứng phó được; dù sao thì con thủy quái cấp bậc bá chủ cũng đều bị anh xử lý trong tích tắc.

"Không, chỉ là, mọi người không muốn chuyện đó xảy ra" cô bé vẫn trả lời một cách lập lờ nước đôi như vậy . Nếu mà lảng tránh vấn đề như vậy thì anh cũng không muốn phải ép buộc cô bé nói ra, dù sao anh cũng là người trưởng thành, có thể chấp nhận được.

"Được rồi, vậy thì anh đi hỏi người khác vậy, không thể để chuyện này tiếp diễn được. Có năng lực mà lại không thể dùng thì có nghĩa lý gì nữa - dù sao thì đây cũng không phải là lao động thay bọn họ; chỉ là giúp đỡ tạo công ăn việc làm mà thôi."

Với cái tư tưởng mà anh được giáo dục từ nhỏ thì điều này đúng thật là không thể chịu đựng được. Nếu mà có thể hỗ trợ vươn lên thì tại sao lại không cơ chứ; thậm chí những cái tổ chức ma thuật cổ xưa như Order of Hermes cũng không gặp vấn đề như thế này.

Nếu phát triển không đi kèm với cải thiện chất lượng cuộc sống thì nó có thực sự là phát triển không? Mọi thứ là để phục vụ con người, cho người dân - nơi này thậm chí còn không thể cung cấp đủ lương thực, chứ đừng nói là các thứ khác.

Sau nửa giờ phân phát thêm nhu yếu phẩm cũng thuận tiện tra hỏi xung quanh, thì anh cũng có thể đoán được câu trả lời từ những ánh mắt cũng như giọng điệu của những người dân bị anh hỏi. Thái độ thân thiện của anh cũng như là thân phận "người vừa gửi tặng đồ viện trợ" đúng thật là rất tiện lợi; bởi ở nơi này thì anh được chiêu đã rất nồng hậu.

Không phải là về mặt đồ ăn, nhưng ít nhất mọi người cũng không quá kiêng kỵ khi nói chuyện ở gần anh - đương nhiên là vẫn có những thứ họ không muốn nói ra. Nhưng sau khi bị Andrew nhẹ nhàng "thuyết phục" thì tất cả đều rất sẵn lòng trả lời những câu hỏi của anh.

Đây cũng có thể tính là một loại năng lượng đặc thù đi - bởi anh đã sử dụng niệm lực để mô phỏng thể loại sóng âm thôi miên cường độ thấp mà các tổ chức tình báo thường sử dụng.

Rất tiện lợi mà lại khó bị phát hiện; thứ này được các tổ chức tình báo cũng như các tổ chức cảnh sát mật sử dụng khá nhiều trong quá trình thẩm vấn. Anh chỉ đang tạo ra một phiên bản hiệu quả hơn thôi; nhưng mà bù lại, thứ này chỉ có tác dụng ngắn hạn.

Thế cũng đã khá đủ cho quá trình tìm hiều thông tin rồi. Và kết quả Andrew đạt được cũng làm anh cực kỳ khó chịu.