Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 862




Nhưng mà Hướng Dương vẫn cung kính đứng dậy như trước.

“Đúng vậy, quận chúa.” 

Vân Thiên Vũ càng có thiện cảm với người này hơn, có can đảm thừa nhận mình thích, nam nhân này không tệ...

“Nhưng ngươi cho rằng ngươi xứng đôi với Hoa Mi nhà chúng ta sao? Tuy trên danh nghĩ nàng ấy là nha hoàn, nhưng trên thực tế ta đã xem nàng ấy là tỷ tỷ ruột thịt, vì vậy ta sẽ nhận nàng ấy làm tỷ tỷ, như vậy Hướng thị vệ cho rằng còn xứng đôi với Họa Minh nhà chúng ta sao?”

Vân Thiên Vũ thật sự định nhận Họa Mi làm tỷ tỷ. 

Cho nên nàng mới hỏi câu hỏi như thế.

Họa Mi nghe lời Vân Thiên Vũ nói... trong lòng tràn đầy cảm động, đôi mắt không kiềm chế được mà ngấn nước mắt.

Trước tới giờ nàng ta vẫn lẻ loi một mình, chỉ có một mình tiểu thư. 

Nhưng trong mắt nàng ta tiểu thư vẫn là chủ tử, bây giờ lại nghe tiểu thư nói muốn nhận nàng ta làm tỷ tỷ.

Nàng thực sự cảm thấy cho dù chết cũng cam tâm rồi.

Cho nên không đợi Hướng Dương nói, Họa Mi mở miệng nói trước. 

“Tiểu thư, ta sẽ không rời xa người, người không cho, ta sẽ không gả.”

Lời này rõ ràng là Vân Thiên Vũ không đồng ý, nàng ta sẽ không gả cho Hướng Dương.

Trong lòng Hướng Dương chợt lạnh, nhanh chóng nhìn về phía Vân Thiên Vũ. 

Vân Thiên Vũ im lặng nhìn Họa Mi, đây là hôn sự của ngươi, ngươi phải giành lấy nó.

Nhưng Họa Mi chính là người như vậy, chỉ cần tiểu thư không đồng ý, nàng ta sẽ không gả.

Vân Thiên Vũ có một biện pháp vời Họa Mi, quay đầu nhìn Hướng Dương: “Ngươi nói ngươi lấy cái gì cưới nàng ấy, Hướng thị vệ tuy là đội trưởng nhưng rốt cuộc cũng là hạ nhân, nếu như ta nhận Họa Mi làm tỷ tỷ, nàng ta chính là tỷ tỷ của Ly thân vương phi tương lai, đừng nói là đội trưởng thị vệ, ngay cả làm phu nhân của quan viên đương triểu cũng có thể.” 

“Vậy ngươi lấy cái gì cưới nàng ấy?”

Hướng Dương nghiêm sắc mặt, hoàn toàn không lùi bước trước Vân Thiên Vũ, ngược lại lại kiên định nói rằng.

“Quận chúa nói thế sai rồi, mặc ta không có tiền chó thế như những quan viên kia, nhưng ta có một trái tim yêu thương nàng ấy, cả đời này ta sẽ đối tốt với nàng ấy.” 

“Những quan viên trong triều kia, tuy có vài người nguyện ý cưới nàng, nhưng trong lòng vẫn không thích nàng ấy, tuy là nể mặt quận chúa không dám đắc tội nàng ấy, nhưng điều đó không có khả năng bảo vệ nàng ấy cả đời.”

Hướng Dương không khiêm tốn và nói.

Nhưng mắt Vân Thiên Vũ sáng rực lên một cái, nói: 

“Nếu như ta bắt ngươi cả đời chỉ cưới một mình Họa Min, ngươi có đồng ý không?”

“Ta đồng ý.”

Hắn chưa từng nghĩ tới cưới nhiều hơn một người, chỉ một nữ nhân là đủ, nhiều hơn nữa thì gia đình sẽ không yên. 

Hướng gia bọn họ chưa từng có ai xảy ra chuyện cưới hai vợ.

Tất nhiên hắn cũng không ngoại lệ.

Lời mà Hướng Dương nói lại khiến cho mắt Vân Thiên Vũ sáng rực lên, cuộc sống của hai người, như vậy Họa Mi cũng sẽ không chịu khổ. 

Vân Thiên Vũ nhìn về phía Họa Mi, khẽ cười, sau đó mở miệng: “Hướng thị vệ, Họa Mi, các ngươi quỳ xuống.”

Hai người họ không hiểu rõ vì sao, nhưng không dám chống lại, nhanh chóng quỳ xuống.

Vân Thiên Vũ nhìn Hướng Dương và Họa Mi nói: “Nếu hai người các ngươi thích lẫn nhau, quận chúa ta cũng không phải kẽ chia rẽ uyên ương, hôm nay sẽ thành toàn cho các ngươi, Hướng thị vệ, ta đồng ý gả Họa Mi cho ngươi, sau này tốt nhất đối xử với nàng ấy như từng lời ngươi nói với ta, cả đời chỉ cưới mình nàng ấy, sẽ vịnh viễn yêu thương bảo vệ nàng ấy.” 

Trong sảnh phòng khách, hai người Hướng Dương và Họa Mi cũng ngẩn người ra, sau đó kịp phản ứng.

Hướng Dương thì mừng rỡ vui vẻ.

Họa Mi thì khóc. 

Tiểu thư đối với nàng ta thật tốt.

Cả đời này, có chết nàng cũng cảm thấy hài lòng...

“Đa tạ tiểu thư.” 

“Đa tạ ta làm gì? Mau đứng dậy đi.” Vân Thiên Vũ kéo Họa Mi, nhìn Hướng Dương nói: “Đi thôi, trở về nói với cha ngươi có thể chuẩn bị hôn sự, chờ sau khi ta và Vương gia thành thân liền để cho hai người các ngươi thành thân.”

“Mấy ngày nay hai người các ngươi cứ yên tâm chờ.”

“Tạ ơn quận chúa.”