May mà học kỳ mới đã tới mang đến một luồng gió hoàn toàn mới, cũng mang tới những đối tượng bát quái mới, mà những học sinh mới lại hoàn toàn không hiểu được sự hiểm ác của vườn trường nên rất nhanh liền cuốn vào một đợt bát quái mới, khắp chốn đều là tân sinh, chẳng ai có hiểu được những học sinh cũ, Phong Phiêu Phiêu cùng Vệ Sở cũng nhanh chóng bị quên đi.
Đền mức đứng trước phong ba, Vệ Sở lấy một câu “ Đang dạy Phong Phiêu Phiêu học võ”, đuổi đám người Trần Băng đi. Trần Băng biết thân phận của Vệ Sở, cho rằng là phương pháp huấn luyện đặc thù của Vệ gia, liền không hỏi nhiều.
Chẳng qua bọn họ không biết, Phong Phiêu Phiêu cũng không phải người mới như bọn họ tưởng tượng là một người mới học Thái Cực mà là một cao thủ ở quyền thuật của Thái Cực đã có một trình độ nhất định, thậm chí là người mà bọn họ luôn muốn tìm.
Từ nơi này của Vệ Sở, Phong Phiêu Phiêu mới biết được Bạch Hải Dương mới tới kia là một truyền nhân Thái Cực một mạch xuất sắc khác, đã từng được phụ thân của Vệ Sở dạy dỗ, hai nhà bọn họ quan hệ tương đối gần gũi, mà thực lực của Bạch Hải Dương cùng cách đối nhân xử thế đều không phải người mà Trần Băng và Dương Ngưng Tuyết có thể so sánh.
Biết được Phong Phiêu Phiêu nhìn biển tới mức nôn ra, Vệ Sở liền bỏ kiểu tra tấn này đi, không phải anh đột nhiên lương tâm trỗi dậy mà bởi vì mục đích của anh đã đạt được rồi.
Dùng khí thế dữ dằn của sóng biển đánh vào ý chí không kiên định của Phong Phiêu Phiêu, đánh tan tâm chí hiện có của cô, sau đó lại đắp nặn lại lần nữa.
Phá rồi mới lập, chính là như vậy.
Mà thiếu sót trong quyền pháp của cô có thể tạm thời phong ấn lại, chờ đến ngày tâm cô bị đánh tan, quyền pháp cùng vì mấy ngày không luyện mà sinh ra một chút cảm giác mới lạ, sau lại được vực thẳng dậy.
Chỉ là nơi Vệ Sở để Phong Phiêu Phiêu luyện quyền như cũ vẫn là bờ biển.
Không phải đối mặt với bờ biển, mà là khu rừng rộng lớn cùng với mặt biển tĩnh lặng, ở bờ biển tìm một nơi khá kín đáo, ít có người tới, lấy ra tư thái thập phần nhàn nhã mà thư lỏng, canh chừng Phong Phiêu Phiêu luyện tập đem mọi thiếu sót đều sửa lại.
Lấy nơi này, là muốn lợi dụng hoàn cảnh trống trải, đem Phong Phiêu Phiêu trước giờ chỉ luyện quyền trong một không gian hoàn toàn nhỏ hẹp mà sinh ra xúc cảm muốn được giải phóng hoàn toàn, càng muốn mượn không gian nhìn không tới cùng trời cuối đất này mà mở ra một loại ý cảnh dung nhập quyền thuật vào bên trong.
Đồng thời cũng là, chậm rãi không dấu vết chữa trị phần bị tổn thương bởi sóng biển sâu trong tâm hồn của Phong Phiêu Phiêu.
Mỗi một tư thế, mỗi một động tác, tay đặt nơi nào, chân di chuyển ra sao, Vệ Sở đều vô cùng kiên nhẫn mà dạy bảo, không nề phiền cho cô tự cao tự đại, động tác rất thong thả, cho dù có người nhìn đến cũng chỉ cho rằng Phong Phiêu Phiêu Phiêu đang luyện chỉ là một vài quyền cước Thái Cực chỉ có cái mã ở bên ngoài.
Nhưng mà không phải.
Chỉ có Phong Phiêu Phiêu mới biết, Vệ Sở chỉ đạo mỗi một động tác cho mình đến tột cùng có bao nhiêu kỳ diệu, cô luyện quyền cho tới nay chưa từng có cảm thụ thoải mái như vậy, tay chân thậm chí mỗi một khớp xương từ trên xuống dưới đều ở một vị trí vô cùng tự nhiên, có thể nhanh có thể chậm, có thể rút có thể phát, mặc kệ là gì đều là chuyện dễ như trở bàn tay.
Mà ở bờ biển luyện quyền, nhìn những gợn sóng nhu hòa, tâm tình cũng phá lệ bình tĩnh.
Sau khai giảng, hai người đều bận hơn rất nhiều, vì có thể đảm bảo thừa ra thời gian tập luyện, Vệ Sở trốn học hai phần ba chương trình học, mà Phong Phiêu Phiêu cũng trốn các bài chuyên ngành, cùng với những chương trình học cô có thể tự học.
Nếu là ở thời kỳ thiếu bát quái. tin tức hai người đồng thời trốn học khẳng định sẽ bị mọi người chú ý, nhưng là bát quái của học kỳ mới thực sự rất nhiều:
Ví dụ như được phong là vương tử của tennis hệ Long Nhất Phong nhanh chóng cùng học muội phấn nộn kết thành bằng hữu.
Hay như nổi tiếng toàn bộ Học Viện thiếu niên thiên tài hệ cưỡi ngựa Trác Ngạn lại có một cái JJ bỏ túi xinh xắn
Hay như cao thủ hệ bóng chày đứng đầu đường vui cùng tân học sinh shota cộng phổ luyến khúc BL.
Mà theo sau đó lại là Long Nhất Phong sau lại làm bẩn Phương học trưởng bơi lội hệ, cùng với một tay đánh bóng bàn cực tốt, gần đây lập chí thành lập hệ bóng bàn cùng vương tử Vương Tử Hiên…(tui xin phép lược nốt vài chữ về các tin tức bát quái để có thêm thời gian cho đôi bạn trẻ của chúng ta)
Bát quái hàng năm đều có nhưng không biết vì sao năm nay lại nhiều tới đáng sợ.
So sánh với phía dưới. chuyện Phong Phiêu Phiêu cũng Vệ Sở tài tử giai nhân công tử thục nữ bản SM quả thực bình thường tới mức làm người ta giận sôi gan.
Giờ này khắc này, hai người đã kết thúc luyện tập, trở lại biệt thự của Vệ Sở thả lỏng thân thể, cũng gọi là nghỉ ngơi, bọn họ cùng đang chuyên tâm đọc bát quái báo chí.
Xem xong đại sự gần đây của Học Viện, Phong Phiêu ngẩng đầu lên cảm khái: “Tôi cảm thấy việc lạ ở đâu cũng có, mảnh đất này thật thần kỳ, cư nhiên lại dưỡng ra nhiều sự việc khó có thể tưởng tượng ra như vậy”. Lại nhìn tin tức một lần nữa, Phong Phiêu phát hiện những tin tức này có điểm giống nhau , là vai chính đều lâm vào một loại quan hệ nam nam không thuần khiết, quang minh chính đại là như vậy thì không cần nhiều lời, thân thể có bộ phận bỏ túi hay shota hay thân sĩ gì đó đều là bởi vì điều kiện bản thân mà bị cho rằng bản thân có chút dục vọng không thuần khiết.
Báo bát quái là cái thứ gì, Phong Phiêu Phiêu đã sớm trải nghiệm qua, có ít sương sớm cũng viết tới tràn lan, bắt gió bắt bóng là sở trường của bọn họ, bởi vậy lý tính cô nghi ngờ tới chín thành tính chân thật của bản báo, lại không nhịn được cười cười với Vệ Sở: “Anh xem , so sánh với phía dưới, anh xem như gặp may rồi, bởi vì người cùng lên bát quái với anh là tôi nên không ai nghĩ ngờ tính hướng của anh cả”.
Vệ Sở chôn mặt ở báo chí một lúc, sau truyền tới âm thanh không chút để ý: “Không tồi. Như vậy vất vả em, tiếp tục cùng tôi bị bát quái đi, thế thì tôi cũng sẽ không bị cuốn vào những sự kiện kỳ quái đó nữa”.
Theo sau, đó là một mảnh tĩnh mịch trầm mặc, cũng không biết qua bao lâu, Vệ Sở mới nghe thấy một tiếng nói rất nhỏ rất nhỏ. giống hệt như muỗi kêu, lại thấp hơn so với vậy: “Ừm… được”.
Lại đọc báo thêm một lúc, Vệ Sở mới đột nhiên phản ứng lại, vừa rồi tại lúc anh không chú ý, nói ra câu nói như vậy, đến tột cùng ngầm có ý tứ gì.
Anh chậm rãi đem báo buông xuống một góc nhỏ, vừa lúc có thể nhìn thấy Phong Phiêu thì thấy thiếu nữ đang cúi đầu, như là đang đọc báo, mái tóc cô dài như chiếc màn che màu đen buông xuống, che đi gương mặt trắng non, chỉ lộ ra một vành tai đỏ hồng như chuẩn bị bốc lửa.
Ừm… được.
Vệ Sở không quá tự nhiên nhấp nhấp môi, cầm lấy ly nước uống một ngụm nước lạnh.
Trong phòng rõ ràng có điều hòa điều chỉnh độ ấm trong phòng, nhưng xung quanh như thể lập tức trở nên nóng hơn bao giờ hết
Lời của tác giả: Trong chương đề cập tới các nhân vật cùng các sự kiện bát quái liên quan tới hệ liệt bốn, năm quyển tiểu thuyết khác.