Ầm ầm.
Mây đen ngập đầu.
Thiên binh thiên tướng đứng trong mây đen, bao trùm bầu trời.
"Tô Đình ở đâu?"
Một vị thần tướng dẫn đầu, cúi nhìn xuống phía dưới, ánh mắt băng lãnh, tràn đầy sát cơ.
Nhưng nơi đây chỉ có hơn một trăm con bạch hạc, nhưng không thấy bóng dáng của Tô Đình.
Nghe được thiên binh thần tướng hỏi thăm, lập tức có bạch hạc ngẩng đầu, đáp lại một tiếng.
"Lúc trước Tô Đình đến tận đây, đánh nát tiên bảo của bản tộc, bắt lấy chúng ta, ý muốn hỏi thăm lai lịch chí bảo của bản tộc."
"Tộc nhân chúng ta đều là thẳng thắn cương nghị, thà chết chứ không chịu khuất phục, không mở miệng trả lời."
"Hắn vốn muốn tru diệt tộc ta, nhưng dường như phát giác tôn thần sắp tới, ở năm hơi trước, đã đi về phía phương tây."
——
Đông Hải.
Tô Đình khoan thai đi đường.
Hắn đầu tiên là đi về hướng tây, lại chợt đi về phía nam, lại trở về phía đông.
"Đám ngốc hạc kia, một lòng tu kiếm, tu đến ngốc hả?"
Tô Đình lầu bầu hai tiếng.
Nhưng con bạch hạc vừa rồi kia chưa chắc là ngốc, có lẽ là quá thông minh.
Dù sao Tô Đình đã biết đến đáp án, cũng lười giết đám bạch hạc này.
Hơn nữa lưu lại đám bạch hạc này, có thể để bọn chúng hấp dẫn đi ánh mắt của chư thiên tiên thần.
"Huyền Không Cốc."
Tô Đình nhớ tới bạch hạc nói, trong lòng thở dài, thầm nghĩ: "Nghe nói vị cốc chủ Huyền Không Cốc kia chính là đại năng giả bồi dưỡng ra Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, mà còn đưa lão Bạch hạc đến Thủ Chính Đạo Môn, đi cảm ngộ ba thức pháp kiếm kia. . . Kẻ này rõ ràng là cùng một bọn với Thủ Chính Đạo Môn."
Tô Đình vốn còn cảm thấy nếu tìm được một món tiên bảo tương tự khác, sẽ có tác dụng không nhỏ đối với hắn.
Đương nhiên, không có tác dụng bằng Thanh Hư cảnh, nhưng lại có tác dụng khác.
Bây giờ xem ra, hi vọng không lớn.
Bởi vì hắn nhớ tới lai lịch của cốc chủ Huyền Không Cốc này.
——
Thiên giới.
Thanh Đế bảo điện.
Hồng Y rời xa phàm trần tục thế, đi tới Thiên giới, bái kiến Thanh Đế tổ sư của bản môn.
Thanh Đế tuy rằng đã là Chân Tiên, nhưng cũng không dám khinh thường vị hậu bối từ Thanh Liên dựng dục ra này.
Dù sao vị thần sông ở sông lớn Cảnh Tú kia cũng là từ Thanh Liên thai nghén ra, bây giờ bản lĩnh cao cường, trong hàng ngũ Chân Tiên cũng là nhân vật thâm bất khả trắc.
Tiềm lực của Hồng Y cũng thâm bất khả trắc.
"Ngươi đến là vì Tô Đình?"
Thanh Đế thở dài một cái, nói ra: "Bây giờ Tô Đình có bản lĩnh rất cao, còn cao hơn cả bản tọa, rất nhiều chuyện bản tọa cũng không biết rõ."
Hồng Y hiển nhiên không ngờ ngay cả Thanh Đế tổ sư sáng lập bản môn cũng không biết nhiều, trong ánh mắt thoáng ảm đạm.
"Tô Đình trộm lấy binh phù, mưu phản Thiên Đình, ở phương tây Thiên giới lại có ma liên trợ giúp hắn, quả thực khó giải thích rõ."
Thanh Đế nói ra: " Sau chuyện này, hắn lại phạm phải rất nhiều tội lớn, trước đây không lâu, mặt trời không ánh sáng, cũng là do hắn, cũng là phạm vào thiên điều."
Hồng Y nhẹ nói: "Tính tình hắn tuy rằng nhảy thoát, nhưng làm việc cũng có chút cẩn thận ổn trọng, việc mưu phản Thiên Đình này chưa hẳn đã đơn giản."
Thanh Đế nói ra: "Dù là có ẩn tình gì, dù sao hắn mưu phản Thiên Đình, bản tọa biết được, ngươi cùng hắn có quan hệ không tệ, nhưng bây giờ tốt nhất nên yên lặng theo dõi kỳ biến. . . Không chỉ vì phủi sạch quan hệ, khỏi bị liên luỵ, mà còn là phòng ngừa vì chúng ta không rõ mọi chuyện mà ảnh hưởng tới mưu đồ của hắn."
Vẻ mặt Hồng Y khẽ biến, hiển nhiên câu nói sau cùng càng có tác dụng.
Thanh Đế tiếp tục nói: " Trước đây không lâu, một lần cuối cùng hắn hiện thân là ở phía bắc thuộc phương bắc, trong động thiên phúc địa, phạm phải thiên điều."
Hồng Y nhẹ nói: "Chỗ đó là nơi Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn ở?"
Thanh Đế gật đầu nói: "Chính là vị trí Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn, ngày hôm trước phạm phải thiên điều, chưa chắc là Tô Đình, nhưng chuyện này là vì Tô Đình, cho nên phải gang chịu trọng tội này chính là Tô Đình, cũng không tính oan uổng hắn.
Hồng Y nghe vậy, muốn nói lại thôi.
Thanh Đế phất tay nói ra: "Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn không giết hắn, tất nhiên sẽ ban thưởng cho hắn cơ duyên. Ngươi cũng không cần lo lắng, chư thiên tiên thần, cơ bản đều nhận được phúc phận của lão nhân gia, bao gồm cả phụ thân ngươi, cùng Thanh Liên này của ngươi, đều là thủ bút của Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn, có lẽ Tô Đình dựa vào cơ duyên này để đột phá Chân Tiên thượng tầng, còn cao hơn bản tọa."
Hồng Y đang muốn nói chuyện.
Nhưng Thanh Đế lại thở dài một tiếng.
"So với chuyện Thiên Đình truy nã Tô Đình, lúc này bản tọa càng sầu lo hơn là cốc chủ Huyền Không Cốc."
Thanh Đế chậm rãi nói ra: "Cốc chủ Huyền Không Cốc , trước đó không lâu tu vi đã tiến thêm một bước, cũng vượt qua bản tọa, có lẽ hắn sắp tham ngộ ra đầy đủ sự huyền bí của Huyền Không Cốc. . . Trong tam giới, muốn giết chết Tô Đình nhất, chưa chắc đã là Đạo Nguyên Tiên Tôn của Thủ Chính Đạo Môn, mà có lẽ là vị cốc chủ Huyền Không Cốc này."
Hồng Y nghe vậy, chần chờ nói: "Hắn ta có bản lĩnh thắng được Tô Đình?"
Thanh Đế bình tĩnh nói ra: "Ở bên ngoài thì chưa hẳn không có, nhưng ở bên trong Huyền Không Cốc, Chân Tiên đỉnh phong cũng chưa chắc có thể thủ thắng."
Hồng Y lập tức cả kinh nói: "Như thế, chúng ta nên tìm kiếm Tô Đình để nói rõ việc này, cho hắn rời xa Huyền Không Cốc mới phải."
Thanh Đế bình tĩnh nói ra: "Huyền Không Cốc cực kì huyền diệu, không phải nói tránh đi là có thể tránh thoát."
Hồng Y chần chờ nói: "Vị cốc chủ Huyền Không Cốc này. . ."
Thanh Đế buông tiếng thở dài, nói ra: "Bàn về bối phận, bản tọa còn phải gọi hắn ta một tiếng sư bá."
——
Cốc chủ Huyền Không Cốc, tên là Thanh Phong, chính là đạo đồng trong môn hạ của Tử Tiêu đại tiên.
Đạo Tổ duy nhất hiện này đã từng nghe Tử Tiêu đại tiên giảng pháp.
Bàn về bối phận thì vị Thanh Phong cốc chủ này từng là môn hạ của Tử Tiêu đại tiên, còn trước cả Thanh Nguyên tổ sư.
Trước khi Tử Tiêu đại tiên siêu thoát, từng dùng tiên pháp ở nhân gian sáng lập ra một phương động thiên phúc địa, sau này trở thành Huyền Không Cốc.
Mà vị Thanh Phong cốc chủ này chính vào Huyền Không Cốc ở.
Chỉ là Tô Đình từ điển tịch của Nguyên Phong Sơn biết được, năm đó vị Thanh Phong cốc chủ này không ưa gì Thanh Nguyên tổ sư.
Tuy rằng đồng xuất một môn, chưa hẳn đã có bao nhiêu tình nghĩa đồng môn.
"Vị Thanh Phong cốc chủ này có nội tình, có lẽ không bằng Đạo Nguyên Tiên Tôn, nhưng dù sao cũng là thân truyền của Tử Tiêu đại tiên, cũng là môn hạ Đạo Tổ, sở học rất rộng, cực kì bất phàm. . ."
Tô Đình lầu bầu nói: "Hắn ta chưa chắc là Chân Tiên đỉnh phong, nhưng có bản lĩnh chừng Chân Tiên tầng bốn, mà lại thành tựu tầng bốn, không đủ trăm năm. . . Năm đó ta tiến đánh Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, Thanh Đế của Nguyên Phong Sơn cũng giằng co qua một trận cùng hắn ta."
Trong nháy mắt này, trong đầu Tô Đình hiện lên vô số điển tịch ghi chép.
Nhưng Tô Đình cũng không khinh thường vị Cốc chủ Huyền Không Cốc này.
Nghe đồn ở trong Huyền Không Cốc, cho dù là Chân Tiên đỉnh phong, cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.
"Nếu là vị Cốc chủ Huyền Không Cốc là chân truyền Đạo Tổ này cùng Thanh Nguyên tổ sư là đồng môn, thì đúng thật sự là có năng lực luyện thành bảo vật như vậy, cho Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc một nơi cư trú."
"Đáng tiếc người này là địch không phải bạn, không thể mời hắn tương trợ, thậm chí không thể bị hắn nhìn thấy, nếu không thì chắc là không thể dễ dàng thoát thân, cùng hắn đánh một trận là chuyện nhỏ, chỉ sợ chư thiên tiên thần đến trợ."
Tô Đình nghĩ như vậy, trong lòng lẩm bẩm hai tiếng, quyết định ở Đông Hải tìm một chỗ bí ẩn để ẩn thân tu hành.
Mà lại phải rời xa vị trí Huyền Không Cốc!
"A?"
Tô Đình kinh ngạc nói: "Đây là nơi nào?"