Tiên Ngạo

Chương 104: Ngũ Hành Long kiếm




Bạch Hà Tích kêu một ít rượu và thức ăn, bốn món ăn một món canh, một bình rượu lâu năm. Bốn món ăn bao gồm thịt hồ ly nướng giòn, Lộ Thần thảo rang khô, thịt kho Long Tiên, rau trộn môi vượn. Canh là canh ba ba, rượu là Linh Quả tửu, đây đều là rượu và thức ăn chuẩn bị cho người tu tiên, sau khi ăn có thể luyện tinh hóa khí, tăng tiến tu vi, giá cả tự nhiên vô cùng đắt đỏ.

Dư Tắc Thành cũng không khách sáo, tiểu đệ gặp Đại ca tự nhiên Đại ca phải mời khách. Hai người ngồi với nhau uống Linh Quả tửu, bắt đầu nói chuyện phiếm, lập tức cảm thấy hòa hợp.

Dư Tắc Thành hỏi:

- Tu vi của Bạch Đại ca hiện tại ra sao? Có thể Trúc Cơ hay không?

Bạch Hà Tích đáp lại:

- Ta hiện tại đã là cảnh giới Luyện Khí kỳ đỉnh phong. Lần đại hội Thăng Tiên này chấm dứt, sư phụ sẽ ban thưởng Trúc Cơ đan cho ta, ta cũng mua được một viên, hai viên Trúc Cơ đan hẳn là có thể Trúc Cơ thành công.

Du Tắc Thành nói:

- Thật tốt quá, Bạch Đại ca như vậy thật tốt quá, chúc mừng.

Bạch Hà Tích nói:

- Vốn ta còn nghĩ rằng sau khi Trúc Cơ thành công, sẽ thu đệ làm đệ tử. Không ngờ tiểu tử ngươi đã đạt đến mức này, có thể tự mình đến đây. Đệ có thể có được thành tích như ngày nay, e rằng đã chịu không ít cực khổ.

Dư Tắc Thành nói:

- Bạch Đại ca, cảm ơn hỏa phù lúc trước của Đại ca, cũng nhờ có sự giúp đỡ của huynh, hừ hừ, tiểu đệ mới có được như ngày hòm nay. Những lời vô nghĩa không cần nói, Đại ca, về sau đệ đi theo huynh, có việc gì cần tiểu đệ sẽ xông lên trước.

Bạch Hà Tích nghe xong, lắc đầu nói:

- Đáng tiếc, đệ không có khả năng ở lại Thủy Vân tông. Huynh đệ chúng ta không lâu sẽ phải chia tay!

Dư Tắc Thành giật mình hỏi:

- Vì sao vậy? Chẳng lẽ có liên quan với Lưu Thi Vận hay sao?

Bạch Hà Tích giải thích:

- Đúng vậy, Lưu Thi Vận là tiên chủng mà Thủy Vân tông ta coi trọng nhất. Ngoại trừ nàng có Thủy Linh Căn ra, trên người nàng còn có Tiên cốt kích hoạt. Theo như sư tôn ta nói, không thu nàng làm đồ đệ là sai lầm lớn nhất của người. Tương lai nàng Kim Đan đại thành là không thành vấn đề, thậm chí còn có khả năng luyện thành Nguyên Anh.

- Nếu không phải sáu phái chúng ta chú trọng chuyện nam nữ tự do luyến ái, nếu không phải năm nay bất ngờ loại người có tiên chủng như Lưu Thi Vận đạt tới năm người, hiện tại Lưu Thi Vận đã sớm bị đem giấu đi rồi, làm sao có thể nắm tay đệ cùng nhau đi dạo trên phố như vậy được?

Dư Tắc Thành nghe, nói:

- Chuyện của đệ e rằng còn có liên quan tới tên Thủy Tiệm Sinh gì đó...

Bạch Hà Tích đập bàn đánh rầm nói:

- Nói rất đúng, có liên quan rất lớn với tên ngụy quân tử kia, để ta nói cho đệ nghe một chút về phân bố thế lực của Thủy Vân tông ta. Thủy Vân tông sở hữu bốn vị cao nhân Kim Đan kỳ, trong đó một vị đang bế quan tu luyện, mọi người cũng không biết vị đó là ai. Một vị chính là Tùng Tuyền chân nhân, tuổi lão cao nhất, đối nhân xử thế hòa ái, không nghiêng bên này ngã bên kia, thuộc phái trung gian. Một vị chính là ân sư của ta Vân Tức Lai, Vân Phàm chân nhân. Vị còn lại chính là chưởng môn Thủy Vân tông, phụ thân của Thủy Tiệm Sinh, Mộ Thủy chân nhân Thủy Nhược Hoành.

- Sư phụ ta và Thủy Nhược Hoành không hợp nhau, địa vị chưởng môn của lão chính là đoạt của sư phụ ta, con của lão Thủy Tiệm Sinh là một tên ngụy quân tử. Này đệ đệ. đệ phải hết sức cẩn thận mới được. Tên này tâm độc thủ lạt, y đang âm thầm theo đuôi Lưu Thi Vận, vì muốn lôi kéo Lưu Thi Vận tương lai Kim Đan, chuyện gì y cùng dám làm. Thậm chí ta còn nghi ngờ rằng, có khả năng y sẽ ám toán đệ. Cho đệ lá phi phù này, nếu có việc đệ phải lập tức khởi động, Đại ca ta đến ngay tức khắc.

- Tuy rằng ta đánh không lại Thủy Tiệm Sinh, nhưng ta cũng có sư huynh. Cho dù y không động thủ, đợi cho Đại Hội Thăng Tiên chấm dứt, khẳng định y sẽ động chút tay chân, lúc ấy đệ sẽ bị phái khác lựa chọn, tuyệt đối sẽ không được gia nhập Thủy Vân tông ta. Tránh cho đệ và Lưu Thi Vận ở cùng nhau trong thời gian dài làm hỏng hảo sự của y.

Dư Tắc Thành nghe xong âm thầm thở dài, thật là nơi nào có người, nơi đó sẽ có giang hồ. Nhân tại giang hồ thân bất do kỷ, những môn phái tu tiên này cũng không phải thống nhất êm xuôi, mà cũng tranh đấu nội bộ không ngừng.

Hai người vừa uống vừa tán gẫu. Dư Tắc Thành hỏi:

- Bạch Đại ca. huynh vừa mới nói tiên chủng giống như Lưu Thi Vận có tất cả năm người, trên đường đi đệ lại nghe nói thiên địa có đại kiếp nạn gì đó cho nên bọn họ ứng kiếp mà sinh, đây là chuvện gì vậy?

Bạch Hà Tích đáp lại:

- Trong hai mươi năm vừa qua không biết vì lý do gì, trong phạm vi ngàn dặm miền Tây địa vực Côn châu này, nguyên khí thường xuyên biến dị. Đặc biệt mấy năm gần đây, số phàm nhân có được Linh Căn càng ngày càng nhiều, lần đại hội Thăng Tiên này tổng cộng tìm được tám tiên chủng có thể chất tu tiên tốt nhất. Đáng tiếc lại để cho đại phái đoạt đi mất ba người, cuối cùng đến đây chỉ có năm người, trong đó Lưu Thi Vận chính là một.

- Hai năm trước đây, Càn Ma Linh Tôn giáo buông lời tiên đoán, nói rằng đây là dấu hiệu thiên địa có đại kiếp nạn. Bọn họ còn nói qua vài năm sau sẽ trời sụp đất nứt, vạn vật diệt sạch. Bọn họ chính là như thế, mỗi cách trăm năm lại đưa ra lời tiên đoán kinh khủng như vậy, năm xưa cũng chính vì vậy suýt nữa bọn họ bị người diệt môn, chút tàn dư còn sót lại chạy sang bên này thoi thóp hơi tàn, không cần để ý tới bọn họ.

Dư Tắc Thành nghe xong thoáng động trong lòng, liên tưởng đến chuyện Tử Lĩnh Tam Hùng cướp bóc, phát giác ra chuyện này không hề đơn giản chút nào. Nhưng vì người của mình thế cô sức yếu cũng không phải chuyện của mình, lập tức gác qua một bên.

Hai người ăn uống chấm dứt, sau đó ở trong nhã gian mạnh ai nấy vận khí hóa nguyên, quả nhiên rượu và thức ăn này là thứ tốt Huyết cương chân nguyên của Dư Tắc Thành lập tức gia tăng nửa thành, lần này so với mình cực khổ tu luyện còn nhanh hơn gấp trăm lần.

Bạch Hà Tích tính tiền, hai người chia tay. Dư Tắc Thành trở về nơi ở của mình, suy nghĩ ngổn ngang trăm mối, rất lâu vẫn chưa thể bình tĩnh.

Dư Tắc Thành đứng lên múa một bài quyền cước, sau đó bình tâm tĩnh khí, bắt đầu tu luyện, vừa đi vào trạng thái tu luyện lập tức toàn bộ phiền não không còn.

Dư Tắc Thành chậm rãi vận chuyển chân nguyên, Huyết Cương chân nguvên lực lưu động tuần hoàn, bắt đầu vận chuvển chu thiên, tiến hành tu luyện Huyết Cương Hợp Nhất.

Tu luyện tầng Huyết Cương quyết này cần phải không ngừng cố gắng, ngưng tụ Huyết Cương chân nguyên lực sau đó tiến hành thuần hóa ngưng kết chúng. Lúc đạt tới một trình độ nhất định, khi đó Huyết Cương lực sẽ hiện ra đặc tính chí cương chí dương của nó. Sau đó tiến thêm một bước nữa, Huyết Yểm Chi Tâm cũng sẽ tự động sinh ra một loại thần thông lực khiến cho thần thông này hóa thành Tuệ Căn dung nhập huyết mạch. Khi đó tầng công pháp này đại thành, tự nhiên sẽ tiến vào cảnh giới Thai Tức trung cấp

Lần này linh lực do Dư Tắc Thành uống Ngân Diệp trà, rượu và thức ăn hoàn toàn chính là đại bổ, có ích cho tu luyện, tốc độ tu luyện so với trước kia cũng nhanh hơn.

Bất chợt Dư Tắc Thành đình chỉ tu luyện, hắn nhớ tới Bổ Tủy ích Nguyên Thần đan, thứ đan dược này Lưu Thi Vận xem như bảo bối, xem ra nhất định là thứ tốt, mình ăn một viên thử xem.

Vì thế Dư Tắc Thành lấy trong túi trữ vật ra Bổ Tủy ích Nguyên Thần đan, lấy ra một viên chậm rãi nuốt, sau đó tiếp tục tu luyện. Quả nhiên thần đan này kỳ diệu vô cùng. Dư Tắc Thành cảm giác chân nguyên toàn thân mênh mông, huyết cương chân nguyên đại chấn, bắt đầu điên cuồng tăng trưởng. Lần này tăng trưởng khoảng chừng trên dưới một thành, không nên coi thường một thành chân nguyên gia tăng này, nó tương đương với hiệu quả mà Dư Tắc Thành dùng linh thạch bổ sung chân nguyên, cực khổ tu luyện trong ba tháng.

Dư Tắc Thành vận chuyển Huyết Cương quyết hết vòng nàv tới vòng khác, hấp thu một thành chân nguyên vừa mới sinh ra. Lần này cũng đã đạt đến cực hạn, thế nhưng dược tính gia tăng chân nguyên vẫn chưa tiêu tan hết. Với tốc độ tăng trưởng như vậy, không lâu sau Dư Tắc Thành có thể đột phá cảnh giới Thai Tức sơ cấp nhưng với điều kiện bắt buộc là thần đan phải được cung cấp đầy đủ. Đây quả thật chỉ là năm mơ, Lưu Thi Vận bất quá cũng chỉ được ba viên thần đan mà thôi.

Dư Tắc Thành chậm rãi phỏng đoán, khi dược tính của thần đan biến mất, dưới trạng thái tu luyện bình thường, thêm vào linh thạch vô hạn phụ trợ, cần mười năm mới có thể đạt tới cảnh giới Thai Tức trung cấp.

Hắn liền vận khởi Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật, dược tính của thần đan vẫn còn, lập tức thần thức tổn hại bắt đầu khôi phục. Chẳng những khôi phục đến trạng thái trước kia, hơn nữa còn tăng trưởng không ít. Vạn Vật Lưu Thần lần trước vẫn chưa tu luvện hoàn thành lập tức thuận lợi hoàn thành, hơn nữa còn đạt được ba hạt giống Lưu Thần.

Dư Tắc Thành chấm dứt tu luyện Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật. Bây giờ là lúc nên luyện hóa linh hồn của thiếu nữ bên trong Bích Thúy Chi Sâm.

Dư Tắc Thành tiến vào trong Đô Thiên Thần Giới, nhìn hồn phách của thiếu nữ kia. Ký ức của nàng còn đang không ngừng lưu chuyển, thông qua ký ức của nàng, Dư Tắc Thành dần dần hiểu biết thêm về cuộc sống của nàng. Nàng là Công chúa gia tộc, sống sung sướng mà chất phác ngây thơ nhưng tất cả hy vọng đã bị mình dập tắt, chỉ còn lại thù hận với mình.

Dư Tắc Thành than một tiếng, lập tức bạch quang khẽ chuyển, thiếu nữ bị ném vào bên trong hồn lô, bị hồn hóa tế luvện, Dư Tắc Thành nói:

- Không cần biết nàng ngây thơ đến mức nào, không cần biết nàng xinh đẹp đến mức nào, không cần biết nàng là người nào, đã xem ta như thù địch, ta chỉ có thể làm như vậy, thật là xin lỗi.

Lập tức toàn bộ ký ức, hồn phách, nhân quả của thiếu nữ bị hồn hỏa luyện hóa, nguyên hồn màu lục luyện thành. Bất chợt một tiếng giòn tan vang lên, thiêu đốt hoàn thành, nháy mắt bị di chuyển đến Hóa Si điện.

Hóa Si điện nở rộ vô hạn hào quang, lập tức sáng lên đồ án ba mươi bảy lộ Ưu Bà Tắc, một trăm lẻ tám Bà Sa La, Tam Thiên A Nan Đà trong điện, toàn bộ toát ra hào quang, chiếu rọi vào luồng lục quang. Bọn chúng đang tiến hành lựa chọn, xem ai thích hợp dung hợp luồng lục quang.

Lập tức những luồng hào quang chậm rãi biến mất, cuối cùng còn lại hai đạo ánh sáng, tất cả đều là Bà Sa La. Hai đạo ánh sáng này đều phát ra từ Bà Sa La giống như Hoa Tiên Tử. Các nàng là hình người sáu tai bốn mắt, hẳn là thuộc tính dò xét, toàn thân toát ra khí tức của Hồi Xuân thuật.

Dư Tắc Thành nhìn hai Bà Sa La này, Dò xét mình đã có Chư Kiền Hồn Si Thú, không cần nữa. Trấn Hồn Cương Mộc kiếm đã thăng cấp thành Đấu Long Thiên Cương kiếm, hệ Mộc hết sạch không còn. Hồi Xuân thuật tám phần biến mất hay là chọn thứ này đi.

Dư Tắc Thành lựa chọn Bà Sa La có được Hồi Xuân thuật, lập tức đồ án kia bắt đầu biến hóa, từ đồ án hóa thành pho tượng, chiếm cứ một góc trên thượng tầng không gian, dần dần thực thể hóa.

Theo quá trình thực thể hóa của nó lục quang phía dưới cũng bắt đầu thực thể hóa, giống như có một tầng hào quang chiểu vào trên người nó. Lục quang này theo hào quang bắt đầu biến hóa, dần dần sinh ra hình thái mới, hóa thành một Bà Sa La nho nhỏ.

Hình thái lục quang biến hóa dần dần ổn định, Dư Tắc Thành cẩn thận quan sát, tuy rằng không lớn, nhưng hình thể đã hiện rõ. Chỉ thấy Hồn Si này có hình thái là một Tinh Linh Tiên Tử, diện mạo vẫn là gương mặt thiếu nữ trước kia. Phía sau có thêm một đôi cánh lơ lửng trên không trung, cả người tràn ngập khí tức vạn vật khôi phục.

Biến hóa chấm dứt, từ hình thái Bà Sa La nàv xuất hiện một cỗ thần thức, đây là giới thiệu về bản thân nó:

"Tinh Linh Tiên Tử thuộc một trăm lẻ tám Bà Sa La. Hoa khai quả hiện, nguồn gốc sản sinh từ Thế Giới Thụ. Bất Lão Tuyên ở Tuy Viễn địa vực, là tiểu Tinh Linh hệ Mộc có thê phi hành, khôi phục sinh khí, có thần thông Hồi Xuân thuật, Ẩn Thân thuật, Phân Linh thuật, Cảnh Giới thuật..

Trong cảm nhận của Dư Tắc Thành về thần thức này. Hoa Tiên Tử này bắt đầu vận động. Nó có thể phi hành trên không, còn có thể ẩn thân tránh né kẻ thù, tác dụng lớn nhất chính là có thể chữa khỏi thương tật, an ủi tâm linh. Mặt khác vì là Hồn Si của Đô Thiên, trời sinh còn có năng lực thực hồn, bộ hồn, chuyên khắc ác quỷ, ma đầu. Bất quá nàng gần như không có năng lực chiến đấu, chuyện này cũng không cần hy vọng.

Tác dụng của Hồn Si nàyy chính là trị liệu, Du Tắc Thành vô cùng hài lòng, đưa nó ra bên ngoài, xây dựng chỗ gởi hồn cho nó. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Mỗi lần luyện hóa Hồn Si, lúc Dư Tắc Thành nghe giới thiệu về nguồn gốc của chúng, đều đặc biệt lưu ý ghi nhớ. Nguồn gốc của Tinh Linh Tiên Tử là Thế Giới Thụ, Bất Lão tuyền ở Tuy Viễn địa vực, Chư Kiền Hồn Si thú là Bồng Lai tiên sơn ở Thập Phương Ngoại Vực. Mà Bồng Lai tiên sơn ở Thập Phương Ngoại Vực là chỗ nào, trong sách cũng không có ghi lại, có lẽ chính là địa vực của tiên nhân năm xưa đã thất lạc.

Song Đầu Phong Lang đến từ Huyền Không đảo ở Miêu Cương địa vực. Lục Tý Bạo Viên và Lợi Trảo Thổ cẩu thật ra cũng không có nguồn gốc. Những Thế Giới Thụ, Bất Lão tuyền, Bồng Lai tiên sơn, Huyền Không đảo này hẳn đều là địa danh, nghe đến mấy địa danh này biết ngay là chúng không đơn giản, chúng có bộ dáng gì, có điểm gì thần kỳ, mới có thể nuôi dưỡng những kỳ thú này, chúng nó bị ai thống trị, có đặc điểm gì... Dư Tắc Thành lập tức chìm đắm vào trong trạng thái mơ màng không ngừng, ý niệm muốn du ngoạn một chuyến tới những nơi thần kỳ này càng thêm kiên định trong đầu.

Hồn Si đã luyện thành, hắn phải xây dựng chỗ gởi hồn cho nó. Lần này Dư Tắc Thành lựa chọn Thanh Long Nguyệt Hoa Kiếm làm chỗ cư trú cho Hồn Si.

Thanh Long Nguyệt Hoa Kiếm này chính là phi kiếm hệ Mộc, Tử Giao Liệt Diễm kiếm là phi kiếm hệ Hỏa. Tử cẩu Phiên Giang kiếm là phi kiếm hệ Thuỷ, Đấu Long Thiên Cương kiếm đã biến thành phi kiếm hệ Kim, nếu như tìm được một phi kiếm hệ Thổ Long tính tam giai, chẳng phải là mình có thể dùng Luyện Kiếm thuật luyện chúng thành phi kiếm Ngũ Hành Long tính, kết hợp bọn chúng thành một thể hay sao? Đây chính là Ngũ Hành hóa hợp, vừa khéo phối hợp với Ngũ Hành Linh Căn của mình, Dư Tắc Thành lại bắt đầu chìm trong mơ màng.

Đúng rồi, sau khi Trấn Hồn Cương Mộc kiếm của mình thăng bậc, lúc ấy nhiều người phức tạp còn chưa có thử nghiệm xem thế nào, bây giờ phải xem thử ra sao.

Mắt trái Dư Tắc Thành thoáng động, lập tức trong mắt kim mang chợt lóe. Đấu Long Thiên Cương kiếm bay ra. Hiện tại kiếm này đã hoàn toàn không còn hình dáng như trước kia nữa, hiện tại thân kiếm có hình giọt nước, kiếm thể màu bạch kim, toát ra ý chí chiến đấu bất khuất, vĩnh viễn không chịu bại.

Dư Tắc Thành khẽ quát một tiếng:

- Chư Kiền ở đâu?

Lập tức Chư Kiền thú hiện thân, nó lại tiến hóa một lần nữa, da lông toàn thân như được kim loại đúc thành, cứng cáp vô cùng, đồng thời có được sát khí vô biên.

Dư Tắc Thành cảm nhận được thần thông của nó phát sinh biến hóa. Vĩ Độc thuật biến dị thành Xuyên Kim Phá, có lực xuyên thấu, hơn nữa có thể dễ dàng xuyên thấu bất cứ phòng ngự hệ Kim nào. Lại thêm còn có một chiêu tiểu thần thông Thiết Kim Đao, gai xương trên hai tay nó hoàn toàn hóa thành hai lưỡi dao kim loại sắc bén, có thể xuất ra hai đạo cương khí tấn công đối phương.

Dư Tắc Thành vô cùng hài lòng, không biết phi kiếm có biến hóa gì. Dư Tắc Thành bèn tập trung thần thức vào trong phi kiếm, quả nhiên phi kiếm mạnh mẽ hơn không ít so với trước kia, hơn nữa có thêm được một loại tiên thuật. Dao động của Hồi Xuân thuật trước kia đã biến mất, xem ra thuộc tính Mộc của phi kiếm tiêu vong, tiên thuật này cũng không còn.

Cảm giác mơ hồ như vậy là không được, không thể hiểu biết phi kiếm của mình một cách hoàn mỹ, vậy làm sao có thể ứng dụng giết địch?

Dư Tắc Thành lấy phù triện Tiên Thiên Nhất Khí Minh Chiếu thuật ra, dùng chân nguyên kích hoạt, sau đó sử dụng trên thân Đấu Long Thiên Cương kiếm, lập tức phi kiếm sinh ra một luồng thần thức. Dư Tắc Thành tiếp nhận thần thức này, một tin tức xuất hiện trong đầu Dư Tắc Thành, dường như mình chính là thanh phi kiếm này, hết thảy tư liệu của phi kiếm tự nhiên xuất hiện.

Thanh kiếm này dài bảy tấc ba phân, hoàn toàn do một loại hợp kim không biết tên tạo thành, hơn nữa bên trong phi kiếm một nửa đã chuyển hóa thành thể năng lượng. Thể năng lượng này có cảm giác tựa như nước thép nóng chảy có thể hòa tan sắt thép, chúng xây dựng thông lộ pháp lực hoàn mỹ bên trong phi kiếm, có thể năng lượng hóa phi kiếm hoàn toàn khi chiến đấu, đây là phi kiếm chuyển hóa.

Hạch tâm phi kiếm đã ổn định, trong đó ẩn chứa bốn loại pháp thuật dao động, nhiều hơn một pháp thuật so với những phi kiếm tam giai khác.

Phi kiếm này có thể phi hành cao nhất khoảng hơn ngàn thước, xa nhất có thể liên tục phi hành một ngàn ba trăm dặm, thời gian chỉ được một canh giờ.

Kiếm này thân kiếm hoàn mỹ, điểm chịu lực ở nơi cao nhất có thể chịu đựng áp lực lớn đến mức nào, tốc độ phi hành khi nhanh nhất có thể đạt tới mức độ nào, có thể phá hủy dạng vật chất nào, có thể làm ra động tác gì trong khi phi hành, có thể chịu đựng được áp lực dạng nào, có thể chịu tải vật thể có trọng lượng tối đa bao nhiêu, tốc độ tối đa tiêu hao bao nhiêu chân nguyên, sau khi kiếm thể chuyển hóa sẽ biến ra hình thức gì, hiệu quả công kích ra sao, nếu kích hoạt bốn loại pháp lực kia có thể sinh ra tác dụng gì... Những tư liệu này Dư Tắc Thành hiểu rất rõ ràng trong lòng, hoàn toàn nắm giữ.

Tiên Thiên Nhất Khí Minh Chiếu thuật này còn cao minh hơn nhiều so với Thủy Vân Thiên Giám thuật của Thủy Vân tông, Dư Tắc Thành cũng đồng thời hiểu được tác dụng của bốn pháp thuật kia.

Hồi Xuân thuật đã biến mất. Phá Thuần thuật cũng thay đổi biến thành Thiên Cương Đấu Long Toán, phi kiếm có thể tiến hành xoay tròn vô hạn để gia tăng lực xuyên thấu, khoan thủng đối thủ, hơn nữa còn gia tăng hiệu quả phá hoại đối phương sử dụng pháp khí phòng ngự hệ Kim.

Trấn Hồn thuật cũng có biến hóa, hóa thành Thiên Cương Chấn Phấn thuật. Đúng vậy, chính là chữ Chấn. Thuật này sử dụng khi đối địch có thể chấn nhiếp đối phương, sử dụng đối với mình có thể khiến ý chí chiến đấu của mình hưng phấn lên mạnh mẽ, tuyệt không buông tha, hơn nữa trong sự hưng phấn này vẫn còn có thể giữ được bình tĩnh.

Pháp thuật thứ ba là Đấu Long Hóa Hình, có thể tiến hành biến hóa toàn bộ phi kiếm giống như Tử Giao Liệt Diễm kiếm, biến thành một con Đấu Long hệ Kim tiến hành công kích mang tính hủy diệt với một địch nhân duy nhất.

Pháp thuật thứ tư là Thiên Cương Chính Khí, ý chí bất khuất. Kiếm này giống như bản thân Đấu Long, có được ý chí bất khuất, cho dù bị thương cũng sẽ chậm rãi tự mình khôi phục, hơn nữa chịu áp lực càng lớn lại càng dẻo dai.