Tiểu Bảo Bối Của Tổng Tài Lạnh Lùng Ác Ma

Chương 20




Tại phòng của Erik...

-Được rồi, bây giờ ra dáng đàn ông chút đi.-Erik nói.

-Như Anna đã nói, cô ấy không phải là một món đồ, chúng ta không thể cứ tranh giành cô ấy được.-Devill nêu ra ý kiến.

-Vậy chúng ta phải làm sao?.-Noris đưa ra câu hỏi.

-Làm cho cô ấy yêu mình.-Cả Devill và Erik đều đồng thanh.

Họ đều nhất trí với ý kiến này.Nhưng, liệu có ai thực sự yêu nó không?Hay họ chỉ muốn đoạt được lòng Trần Băng Di mục đích cho bang phái của họ thôi?

Devill, một tên sát thủ, một tên máu lạnh, tàn nhẫn, là tổng giám đốc công ty Hàn Đế danh tiếng lẫy lừng, là bang chủ bang Dead.Liệu hắn có thực sự yêu Trần Băng Di không?

Erik, một tên giết người không ghê tay, mua chuộc công lý, thiếu gia tập đoàn cao viễn, nhị công tử Cao gia, bang chủInvisble.Liệu Anna có yêu hắn?

Noris, bang chủ Dark, máu lạnh, thủ đoạn, không có tình nghĩa, liệu hắn có chiếm được tấm lòng Anna?

Anna, tinh nghịch, máu lạnh, tàn nhẫn, thiên tài sáng tạo, liệu, NÓ CÓ XỨNG ĐÁNG NHẬN ĐƯỢC TÌNH YÊU?

Sau khi từ Cao gia trở về, Hàn Phong lại quay trở lại thân phận Hàn thiếu gia.Anh mệt mỏi đi vào phòng mình.Giác quan sát thủ nói cho anh biết, trong phòng có người.Anh cảnh giác rút khẩu súng từ trong áo ra, tay chuẩn bị bật đèn lên và bắn.

"Tạch!"

Anh chuẩn bị bắn súng thì ngẩn người khi thấy nó đang nằm trên sofa trong phòng.Thầm nghĩ"Chắc là Jack đã đưa cô ấy vào đây".Anh lặng lẽ tiến về sofa, bế nó lên rồi đặt trên giường.Ngồi xuống dưới sàn nhà ngắm nó.

Nó thực sự rất đẹp.Đẹp nhưng tàn nhẫn.Tựa như bông hoa hồng, đẹp nhưng có gai.

Điện thoại trong phòng chợt vang lên, anh đứng dậy nhấc máy:

-Alo?

-.....

-Tôi biết rồi.

Anh ngoảnh đầu lại nhìn nó lần cuối.Anh thấy anh với nó có một sự liên quan hết sức đặc biệt, nhưng lại chẳng biết mối liên quan ấy là gì.Anh luôn cảm thấy, mỗi khi nhìn thấy nó, anh cảm thấy rất vui, trong đầu luôn luôn nghĩ về nó.Là do Trần Băng Di là Thánh Nữ Anna, hay, còn một lí do nào khác nữa?

Anh đứng dậy, rời khỏi phòng.Trước khi đi lại ngắm nó một lần thỏa thích, rồi mới tắt đèn ra khỏi nhà.

++++++++++++++++++++++++++++++++

Nó tỉnh lại, Oáp, đã hơn 5 giờ rồi.Haiz, mấy ngày nay không đến công ty, chắc bị ăn mắng tiếp mất.Nó dứng dậy ra khỏi giường.Cảm thấy có gì đó sai sai.Đây không phải là phòng nó.

Nó đi ra khỏi phòng.Ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức bay đến.Bụng nó lại kêu ọc ọc.Phải rồi, từ chỗ Hạ Minh Thư quay về đã cho gì vào bụng đâu.

Nó bước tới phòng ăn.Một người bộ dáng cao lớn đang nấu ăn.

-Ủa, Minh, sao em lại ở đây?Mà khoan, đây là nhà em hả?

-Gần giống như vậy.

-Oa, mùi thơm quá, ai dạy em nấu ăn vậy?

-Anh Hàn Phong.

-Chị ăn thử nha.

Nói xong nó nhanh tay vơ lấy đôi đũa gắp một miếng lên.Cứ từ từ thổi và thưởng thức nó.Thật sự là rất ngon nga~. 

-Thôi, em cũng nấu xong rồi, chị ngồi vào bàn ăn đi.

Jack nói rồi ấn nó xuống ghế.Tự mình dọn thức ăn lên.Một cậu bé 14 tuổi lại như tiểu mỹ nam còn biết nấu ăn là em trai nó, thực sự rất tự hào.

Ăn xong nó rời khỏi nhà của Jack và về nhà mình.Bước qua cánh cổng.Nó cảm thấy ngôi nhà của nó như bị bỏ hoang ấy.Mới đi có 1,2 tuần thôi mà.Nó xắn tay áo bắt đầu dọn dẹp.Xong thì cũng là 7 giờ 30.Nó thay quần áo chuẩn bị đến công ty.

Bỗng, tiéng chuông cửa vang lên.Lại là ai đến nữa đây, dạo này tỉ lệ số người tìm nó tăng vọt à nghen.

Nó mở cửa, trợn mắt há hốc mồm...