Chương 65: Đế Nguyên Quân, vẫn?
Đế Nguyên Quân toàn thân bị ma khí bao bọc rồi lao lên, vẻ mặt hắn nhìn đám người lộ ra vẻ ngưng trọng, ánh mắt không vui không buồn nhưng ẩn sâu ở trong đó là sự cẩn thận vô cùng.
Vì hắn biết thực lực của hai mươi người này rất mạnh, họ còn mạnh hơn đám người lúc trước đuổi g·iết hắn, mặc dù không mạnh bằng Chúc Dung Anh nhưng thực lực của họ rất đồng đều nên rất khó đối phó, toàn bộ đều là Ngưng Hải cảnh tầng hai, tầng ba, và tên dẫn đầu là tầng thứ tư.
Tên dẫn đầu nhìn Đế Nguyên một thân ma khí nên ánh mắt để lộ ra chút kinh ngạc. Hắn không ngờ ở một khu vực hẻo lánh như nơi này lại xuất hiện một tên đến từ ma tộc.
Nam tử nhìn thấy ma khí dày đặc mờ ảo ở trên người Đế Nguyên Quân thì lạnh giọng nói. “Ma tộc thiên kiêu sao?”.
“Ta không biết ngươi ở trong ma tộc có cấp bậc như thế nào?”.
“Nhưng đây là Tây Vực, ngươi nếu như đến đây rồi thì đừng hòng toàn mạng rời đi”.
“Toàn lực g·iết ma tộc, trừ hại cho dân”.
Lời nói của nam tử kết thúc, những người xung quanh nở một nụ cười khoái chí, ánh mắt khinh miệt nhìn Đế Nguyên Quân giống như nhìn n·gười c·hết.
“Thanh Liêm sư huynh yên tâm, chỉ một tên ma tộc nhỏ bé mà thôi”.
“Đối mặt với đệ tử của Lạc Huyền Cung thì chỉ có một kết quả, đó là c·ái c·hết”.
“Xông lên, g·iết hắn”.
“Giết”.
Mười chín người đồng thời thúc dục cảnh giới lên đến đỉnh điểm rồi lao lên, trong tay họ là từng thanh trường kiếm sắc bén vô cùng.
Oanh oanh oanh oanh!
Đế Nguyên Quân liên tiếp đánh ra năm chưởng nhưng đều bị đám người phá vỡ một cách dễ dàng. Không dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân vận lực rồi nhảy lên cao, hướng về phía trung tâm của đám người rồi rống lớn một tiếng.
Grào!
Chỉ thấy ma khí trên người hắn bắt đầu dung nhập vào trong cơ thể rồi khiến cơ thể hắn đột nhiên bùng lên một tiếng động lớn, khí tức thình lình tăng lên gấp mấy lần.
Ta có một đạo!
Dẫn ma nhập thể, tẫn thương sinh!
Chỉ trong nháy mắt, ma khí đã hoàn toàn nhập vào trong người. Đế Nguyên Quân lúc này đã hóa thành ma, toàn thân nổi lên từng đạo ma văn cuốn quanh cơ thể, và nhất là ở trên mi tâm hắn. Một đạo ấn ký hình hắc hỏa hiện lên, đó là Thiên Ma Thần Hỏa ấn ký.
Đế Nguyên Quân muốn mượn một đạo linh hỏa để tăng cường thực lực lên trong một thời gian ngắn, nhưng đổi lại, hắn sẽ bị Thiên Ma Thần Hỏa cắn trả, nếu như hắn không điều tiết được thì rất có thể sẽ bị nó thôn phệ triệt để.
Mỗi một giây qua đi, Đế Nguyên Quân cảm nhận trong cơ thể dường như đã hao hụt một thứ gì đó, nhưng hắn đã không còn thời gian để suy nghĩ nữa, bởi vì mỗi một giây qua đi đều đang thiêu đốt tính mạng của hắn.
Thanh Liêm nhìn Đế Nguyên Quân ở dạng hắc hóa liền lộ ra vẻ kinh hãi, hắn không ngờ Đế Nguyên Quân có thể gia tăng lực lượng lên gấp mấy lần. Nhưng rất nhanh, hắn liền nở một nụ cười rồi quát lớn. “Ma tộc thiên kiêu, dù cho ngươi có đề thăng thực lực lên gấp mấy lần thì đã sao?”.
“Bọn ta có hai mươi mươi người, ai ai cũng có thực lực mạnh mẽ”.
“Chỉ dựa vào một mình ngươi có thể làm được gì?”.
“Chịu c·hết đi”.
Bị hai mươi người vây quanh, bọn chúng tưởng chừng Đế Nguyên Quân đã lâm vào tuyệt cảnh. Nhưng họ không ngờ được, hắn thế mà nở một nụ cười lạnh rồi nói với giọng điệu ma mị vô cùng. “Chỉ dựa vào hai mươi con kiến mà muốn g·iết ta?”.
“Tự cho bản thân là đúng”.
Nói xong, Đế Nguyên Quân điên cuồng vận chuyển hai loại lực lượng ở trong cơ thể lên đến đỉnh điểm. Hỗn độn chân nguyên được ma khí giá trì nên cảnh giới của hắn bây giờ có thể sánh ngang với Ngưng Hải cảnh tầng một và với nhụ thân cường đại. Thực lực của hắn lúc này đâu chỉ tăng lên mấy lần, mà đó là đề thăng một đại cảnh giới.
Đối với những người tu luyện bình thường thì Thức Nhân cảnh đỉnh và Ngưng Hải cảnh tầng một chỉ là một tiểu cảnh giới lớn nhưng họ đâu biết, mỗi một lần hắn tiến cảnh thì thực lực bạo tăng biết bao nhiêu lần.
Từng đạo ma văn trên người sáng lên rồi vận chuyển một lượng lớn ma khí dung nhập vào trong lòng bàn tay. Những ngón tay cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, những móng tay ngắn cũn dần mọc dài ra, với mái tóc trắng bạch tung bay theo gió, gương mặt dữ tợn và khí tức mãnh liệt ở trên người, hai mươi người bất chợt có một cảm giác vừa lo lắng vừa sợ hãi.
Trông đáng sợ vô cùng!.
Nhưng bọn họ đâu thể làm khác được, một khi mũi tên đã bắn ra thì làm sao thu lại được?!
Đế Nguyên Quân chủ động lao lên, hắn hướng về phía đám người ở sau lưng đánh tới. Hắn hướng ma trảo đánh về phía một tên ở gần đó.
Nam tử chỉ thấy một vệt đen hiện lên ở trước mắt, ngay lập tức cảm nhận được nguy cơ đang tới gần, hắn nhanh chóng đưa kiếm lên cao rồi đánh ra một kiếm, cùng ma trảo Đế Nguyên Quân chống đỡ.
Oanh!
Hai đại lực lượng v·a c·hạm, khóe miệng Đế Nguyên Quân vểnh lên một cái rồi gia tăng lực lượng, chỉ thấy hắn mạnh tay đánh ra khiến nam tử b·ị đ·ánh văng ra gần mười trượng, hai chân trượt dài trên nền đất tạo thành hai rãnh lõm xuống đất. Trên gương mặt lộ ra vẽ kinh hãi vô cùng.
Chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân giẫm mạnh chân rồi lao lên.
“Có ta ở đây, ngươi đừng hòng làm loạn”. Thanh Liêm tay phải nắm chặt chuôi kiếm lao lên rồi lạnh giọng quát lớn một tiếng.
Ngay khoảng cách gần hai mét, Thanh Liêm hai tay đưa kiếm lên cao rồi đánh ra một kiếm, kiếm chiêu phát ra uy lực mạnh mẽ và kiếm khí sắc bén vô cùng.
Đế Nguyên Quân cảm nhận trên đầu có một đạo khí lạnh truyền đến thì liếc mắt nhìn lên, thấy kiếm chiêu của Thanh Liêm đánh tới mà không hề tránh né. Chỉ thấy hắn đưa tay lên cao rồi mạnh mẽ nắm chặt lưỡi kiếm vào trong lòng bàn tay rồi nhìn Thanh Liêm với ánh mắt khinh thường.
“Chỉ dựa vào ngươi?”.
“Lăn”.
Đế Nguyên Quân tay kia vận lực rồi đánh ra một chưởng hướng về phía lồng ngực của Thanh Liêm. Nhưng hắn không hổ là người dẫn đội của Lạc Huyền Cung, hắn vừa có thực lực vừa có kinh nghiệm chiến đấu không hề bình thường.
Chỉ trong nháy mắt, Thanh Liêm buông bỏ trường kiếm rồi hai tay đánh ra song chưởng, cùng ma chưởng của Đế Nguyên Quân chống đỡ.
Oanh!
Một tiếng động lớn vang lên và một sóng xung kích mạnh mẽ lan ra xung quanh khiến khu vực có bán kính gần hai mươi mét bị rung chuyển mạnh, trên mặt đất xuất hiện từng vết nứt làn tràn ra xung quanh.
Đế Nguyên Quân hai chân trụ vững ở trên nền đất nhưng vẫn bị chưởng lực của Thanh Liêm tác động mạnh. Hai chân đã bị lún sâu xuống đất, còn Thanh Liêm thì bị hắn đẩy lùi ra xa. Hắn từng bước lảo đảo lùi lại mấy bước rồi dừng lại.
“Hừ, không ngờ ngươi có thực lực mạnh như này?”. Thanh Liêm ánh mắt tức giận nhìn Đế Nguyên Quân rồi hừ lạnh một tiếng. “Là ta đã khinh thường ngươi?”.
“Ngươi mặc dù mạnh nhưng ngươi chỉ có một người, còn bọn ta thì khác”.
“Ngươi lấy gì để chống lại bọn ta?”.
Nhìn Thanh Liêm tức giận thốt ra, Đế Nguyên Quân ánh mắt lạnh lẽo nhìn rồi lạnh giọng nói. “Ngươi quá ồn ào”.
Nói xong, hắn đánh ra một chưởng hướng về phía Thanh Liêm. Đúng lúc này, những người xung quanh cũng đã tụ lại, bọn họ đứng trước mặt Thanh Liêm rồi liên tục đánh trả.
“Muốn khiến Thanh Huyền sư huynh b·ị t·hương thì bước qua bọn ta trước đã”.
“Ma tộc, ngươi đừng hòng làm càn”.
Hai mươi người kết hợp đánh ra một đạo chưởng khí mạnh mẽ vô cùng, ma chưởng đối với đạo chưởng khí này mỏng yếu như một tờ giấy. Chỉ trong nháy mắt đã bị phá nát một cách triệt để, chưởng khí không còn gì ngăn cản nữa nên thẳng hướng Đế Nguyên Quân mà đánh.
Ánh mắt Đế Nguyên Quân âm trầm nhìn chưởng khí, ở khoảng cách ngắn chưa đến mười mét, với tốc độ của chưởng khí thì hắn muốn tránh né là một điều rất khó.
Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi thúc dục hai loại lực lượng dung nhập vào trong lòng bàn tay rồi đánh ra một chưởng, cùng chưởng khí chống trả.
Huyền cấp thượng phẩm chưởng pháp, Phá Diệt Chưởng!
Ma văn ở trên người hắn sáng lên rồi toàn lực, Đế Nguyên Quân phát động đại chiêu rồi đánh ra một chưởng.
Rầm!
Hai đại chưởng khí v·a c·hạm mạnh tạo ra một v·ụ n·ổ lớn vô cùng, uy lực của hai đạo chưởng khí khiến khu vực xung quanh phải run rẩy, liên tiếp là những vết nứt lan tràn ở trên nền đất và những rung động mạnh giống như một trận đ·ộng đ·ất nhỏ.
Đế Nguyên Quân mặc dù đánh ra toàn lực nhưng hắn cho dù mạnh đến đâu cũng không thể so sánh cùng với hai mươi người kia.
Rất nhanh, chưởng khí của Đế Nguyên Quân dần dần bị đẩy lùi. Hai chân dẫm mạnh xuống đất để cố trụ lấy cơ thể nhưng hai mươi người kia đồng thời bước lên một bước thì Đế Nguyên Quân bị đẩy lùi một bước.
Mặc dù bị đối phương áp chế nhưng sắc mặt Đế Nguyên Quân chưa một lần lộ ra vẻ lo lắng. Hắn vẫn giống như trước, vẻ mặt hững hờ với ánh mắt sâu lắng, âm trầm khiến người ta phát lạnh.
“Phá cho ta?”. Thanh Liêm trên trán nổi lên từng sợi gân xanh rồi quát lớn một tiếng.
Những người khác nghe theo hiệu lệnh của Thanh Liêm rồi đồng thời thúc dục chân nguyên lên đến đỉnh điểm khiến Đế Nguyên Quân bị đẩy lùi liên tiếp.
Uỳnh!
Chợt, một v·ụ n·ổ lớn vang lên, chưởng khí của Đế Nguyên Quân thình lình phá toái, hắn mặc dù đã dốc hết toàn bộ sức lực nhưng cũng chỉ duy trì được một thời gian ngắn. Chưởng khí của hai mươi người kia quá mạnh.
Chưởng khí lao đến, Đế Nguyên Quân chỉ có thể thúc dục chân nguyên tạo thành một lá chắn ở trước mặt để bảo vệ cơ thể.
Răng rắc!
Nhưng đối mặt với chưởng khí bá đạo, lá chắn chân nguyên nhanh chóng bị phát nát. Đế Nguyên Quân khóe miệng chảy xuống một dòng máu tươi rồi liên tục bị đẩy lùi.
Hắn hướng ánh mắt nhìn chưởng khí chuẩn b·ị đ·ánh tới nhưng không hề sợ hãi. Đế Nguyên Quân hai tay đan chéo ở trước ngực, một chân bước ra sau để chống trụ cơ thể.
Thanh Liêm thấy hành động của Đế Nguyên Quân thì khinh thường không thôi.
“Hahaha, muốn dùng nhục thân để đỡ một chưởng do hai mươi người hợp lực”.
“Ma tộc hèn yếu, c·hết đi”.
Thanh Liêm phá lên cười lớn một tiếng, ánh mắt khinh miệt nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân.
Uỳnh!
Chưởng lực đánh tới, Đế Nguyên Quân toàn thân bị chưởng khí nuốt trọn. Thanh Liêm thấy thế liền bóp chặt tay một cái, chưởng khí giống như bị hắn điều khiển rồi bạo nổ một tiếng.
Vụ nổ kinh khủng bùng phát, dư chấn mạnh tới mức khiến toàn bộ khu vực có bán kính gần ba mươi mét bị lõm xuống một hố sâu và những đạo chân nguyên nổ bắn ra ngoài khiến người ta kinh hãi vô cùng.
Trong mắt bọn họ, Đế Nguyên Quân ở trong trung tâm của v·ụ n·ổ thì phấn khích vô cùng.
Một chưởng này có thể khiến Thiên Địa cảnh cường giả thụ thương chứ đừng nói đến hắn. Trải qua trận chiến vừa rồi thì họ có thể khẳng định, Đế Nguyên Quân tuyệt đối không phải Thiên Địa cảnh. Vì thế nên, hắn lúc này chỉ có thể có một kết quả, đó là một chữ.
C·hết!
Ma tộc thiên kiêu, vẫn!