Tư Hướng Nhan không phải người dễ say, nhưng hôm nay lại ngủ trầm ổn khác thường, nếu không cũng sẽ không bị Ông Lẫm Nhiên từ bệ cửa sổ mang đến trên giường mà hồn nhiên không biết. Kéo cửa sổ màu trắng lại nhưng ko kéo màn, khiến cho ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào. Đứng ở bên giường, Ông Lẫm Nhiên nhìn Tư Hướng Nhan nằm ở trên giường ngủ yên, cảm thấy chính mình thì giống như một kẻ trộm rình mò bảo vậy, lại sợ khó áp chế hưng phấn và khẩn trương.
"Nhan Nhan, em động tay đây." Ông Lẫm Nhiên nhẹ giọng nói, tuy biết Tư Hướng Nhan nghe không được, lại là giả thành dáng vẻ đối phương đồng ý. Nàng nhẹ nhàng leo lên giường, nghĩ đến đây là cái giường Tư Hướng Nhan luôn ngủ, thì cảm thấy đầu gối mềm nhũn xuống. Ga giường là màu vàng kim có chứa khí chất phục cổ, bên trên còn hoa văn điêu khắc tinh xảo mà tỉ mỉ. Đánh giá một lát, tay của Ông Lẫm Nhiên run run có chút phát tê, nhẹ nhàng xoa lên cái cổ của Tư Hướng Nhan.
Da thịt trơn mà nhẵn nhụi trong đó, giống như em bé vừa mới sinh ra, để người ta yêu thích không buông tay. Chỉ là sờ một chút, Ông Lẫm Nhiên thì cảm thấy thân thể của chính mình đều nóng lên. Đó là khô nóng từ trong người tràn ra ngoài, để nàng không kìm chế được kẹp chặt hai chân, cưỡng chế xuống phản ứng sinh lý của xao động. “Nhan Nhan...đừng gấp nha, lập tức thì tốt thôi, lập tức thì sẽ không khó chịu."
Cũng không biết câu nói này là nói với Tư Hướng Nhan hay là nói với chính mình, Ông Lẫm Nhiên có chút dồn dập lại cố ý thả chậm động tác đi cởi nút áo sơ mi của Tư Hướng Nhan. Theo áo sơ mi kia từng chút từng chút tuyên cáo sụp đổ, nữa thân trên hoàn mỹ của Tư Hướng Nhan thì nữa che nữa đậy lộ thẳng ở trước mắt. Mà cùng thời gian, Ông Lẫm Nhiên đã muốn ngừng lại hô hấp, tầm mắt đều là nhìn chăm chăm ở trên người Tư Hướng Nhan.
Giống như đại đa số nữ nhân, cho dù Tư Hướng Nhan bề ngoài cường thế như vậy, thân thể của cô cũng là nhu nhược gầy gò. Bờ vai nhỏ hẹp mượt mà bóng loáng, chiếu lấy hai cái xương quai xanh thân đơn bóng chiếc, đặc biệt phối hợp. Bộ ngực trắng nõn nhuộm một tầng mồ hôi mỏng nhàn nhạt, hào quang lấp lánh ở dưới ánh trăng, ngân hà phảng phất xán lạn. Tầm mắt xuống chút nữa, là bộ ngực của Tư Hướng Nhan được áo ngực màu tím sẫm bao bọc lấy.
Thiết kế của áo ngực kia rất tốt, xung quanh là đường viền hoa ren bao gồm dây áo và nút áo phía sau cũng đều là vải dệt thoi. Xuyên thấu qua mảnh vải mỏng manh kia, Ông Lẫm Nhiên có thể nhìn rõ mỗi một tất da thịt hoàn mỹ của Tư Hướng Nhan, còn có tròn trịa đầy đặn bị vật xốp bao lấy. Thanh âm của nuốt nghẹn vang lên, lúc này hiển nhiên đặc biệt ám muội. Ông Lẫm Nhiên nhìn rất lâu, cuối cùng nhịn không nổi khát vọng trong lòng, cúi đầu hôn lên bờ vai trắng nõn của Tư Hướng Nhan.
"Ân...rất thơm...mùi vị của Nhan Nhan, chỗ này đến khắp nơi đều là mùi vị của Nhan Nhan." Lúc này khoảng cách gần tiếp xúc với Tư Hướng Nhan, càng là đến gần thì càng là trầm luân mê muội. Tầm mắt Ông Lẫm Nhiên hoảng hốt, giống như thú hoang đói khát, không ngừng liếm láp thân thể của Tư Hướng Nhan. Nàng đem mồ hôi trên người đối phương liếm đi, lại làm đến toàn thân đều ướt át rồi, cũng bao gồm bộ phận khát vọng nhất của chỗ kia.
"Nhan Nhan, em ướt rồi, cơ thể chỉ là thấy được chị, em thì ướt rồi." tuy biết Tư Hướng Nhan nghe không được lời của mình, Ông Lẫm Nhiên vẫn là đem khát vọng của mình toàn số giao ra. Bây giờ nàng thật sự rất muốn đem người dưới thân triệt để chiếm hữu, dùng thân thể của chính mình đi đè ép thân thể của chị ấy, để bộ ngực hoàn mỹ của hai người không có kẽ hở dán lại với nhau. Suy nghĩ như vậy, Ông Lẫm Nhiên cũng hành động thay đổi.
Nàng không kịp chờ đợi kéo ra áo sơ mi của chính mình, cởi đi quần dài, thậm chí đem quần lót và áo lót đều cởi đi. Nhìn Tư Hướng Nhan quần áo không chỉnh tề, rồi nhìn chính mình toàn thân xích lỏa, một loại cảm giác thỏa mãn khó có thể dùng lời diễn tả được để Ông Lẫm Nhiên than thở lên tiếng. Nàng nằm sấp ở trên người Tư Hướng Nhan, dùng bộ ngực của mình đi đè ép đầy đặn còn chưa cởi áo ngực của Tư Hướng Nhan.
Đỉnh núi đỏ bừng và lớp vải mỏng của áo ngực ma sát nhau, mang đến từng trận khiêu khích và kích thích, Ông Lẫm Nhiên nhịn không được hừ nhẹ ra tiếng, tăng nhanh động tác của cơ thể, "Ân...Nhan Nhan, rất thoải mái." theo tốc độ ma sát càng ngày càng nhanh, Ông Lẫm Nhiên biết ngực của mình nhất định căng lên rồi, quả trái cây của đỉnh núi kia càng là cứng như cục đá.
Có lẽ cảm nhận được cảm giác ngột ngạt, Tư Hướng Nhan khi ngủ nhíu chặt chân mày, dọa đến Ông Lẫm Nhiên vội vàng dừng lại động tác, qua một chút, thấy đối phương không có dấu hiệu tỉnh lại, lại lần nữa vặn vẹo lên. Lần này Ông Lẫm Nhiên hiển nhiên so với vừa rồi gấp ráp hơn, Tư Hướng Nhan rèn luyện quanh năm, mỗi tấc bắp thịt của thân thể đều tràn ngập sức đàn hồi, đường nét cũng là hoàn mỹ đúng chỗ.
Bụng dưới rắn chắc mà bằng phẳng của hai người đụng vào chung với nhau, nhiệt độ nóng bỏng để Ông Lẫm Nhiên cảm thấy đan điền (vùng dưới rốn) của mình đều phải bị lửa đốt phỏng. Nàng vội vàng dán chặt lấy Tư Hướng Nhan, không kiềm chế được dùng chân tâm cọ lấy hạ thể của đối phương, cảm thấy quần dài của Tư Hướng Nhan cọ qua chỗ mẫn cảm nào đó. Ông Lẫm Nhiên hừ nhẹ một tiếng, thân thể ỉu xìu xuống, ôm lấy thân thể của Tư Hướng Nhan thở dốc.
"Nhan Nhan, chỗ này trở nên rất cứng rất trương, giúp em xoa một chút." Ông Lẫm Nhiên cảm thấy chính mình lúc này thật sự cực kì vô sỉ rồi, cư nhiên nhân lúc Tư Hướng Nhan say rượu ngủ say đối với cô khiếm nhã, nàng cũng biết cách làm như vậy thì cùng với mấy phạm nhân cưỡng gia nữ nhân kia không gì khác gì nhau, thế nhưng...nàng muốn nữ nhân này, muốn đến sắp phát điên rồi, chân chính thích một người, trái tim là làm sao cũng không cách khống chế muốn thân cận.
Sau khi chút cảm giác tội lỗi kia triệt để tiêu trừ đi, Ông Lẫm Nhiên lại cười lên. Nàng bới lên tóc dài màu đen tán loạn trên đầu mình, nắm lấy tay của Tư Hướng Nhan đè ở trên ngực đầy đặn của mình, rồi đem tay mình phủ lên, bắt đầu vuốt ve. Thân thể nhạy cảm được người thích đối đãi như vậy, cho dù là thông qua loại phương thức vô lại này, cũng để Ông Lẫm Nhiên rung động không thôi.
Nàng dùng tay kia cởi đi quần dài của Tư Hướng Nhan, thấy chân đẹp thon dài tinh tế của đối phương, còn có, còn có quần lót ren màu tím sậm bao lấy nơi thần thánh, Ông Lẫm Nhiên cảm thấy chân tâm của mình đã ướt át lầy lội đến một bãi mơ hồ, nhịn không được ma sát lấy chân tâm của Tư Hướng Nhan, với ý đồ có được khuây khỏa.
"Rất thoải mái, Nhan Nhan...ân...chính là chỗ này, dùng sức một chút." nhụy hoa của đ*ỉnh ngực đã trương đến sắp nứt ra, Ông Lẫm Nhiên bất chấp nhiều như vậy, trực tiếp nắm lấy ngón tay của Tư Hướng Nhan, dùng sức nắn lấy đóa hồng mai kiều kia. Nhìn ngực của chính mình ở trong tay Tư Hướng Nhan nở rộ, nở ra từng đoá từng đoá đơn lẻ, loại vui vẻ này lại pha tạp mấy phần cảm giác đau đớn để bụng nhỏ Ông Lẫm Nhiên mềm nhũn, từng trận nhiệt lưu theo chân tâm tràn đầy mà ra.
"Thật xin lỗi, đem quần lót của Nhan Nhan cũng làm ướt rồi." thấy dịch thể thuộc về chính mình làm ướt quần lót của Tư Hướng Nhan, trên mặt Ông Lẫm Nhiên lóe qua một tia đỏ ửng, trong lòng lại có loại hài lòng và vui vẻ nói không rõ, khiến cho thân thể vừa mới phóng thích một chút xíu lại xao động lên. Nàng không nở xê dịch thân thể. Thấy nữa người trên của Tư Hướng Nhan còn chưa có hoàn toàn lộ ra, nàng nhẹ nhàng nhấc lên lưng của đối phương, lại dùng lực đạo ôn nhu nhất cởi áo ngực của Tư Hướng Nhan. Theo dây cốt rời khỏi, hai viên tròn trịa đầy đặn hoàn chỉnh kia nhảy ra, để màu sắc trắng nõn quá mức đoạt lấy tầm mắt của Ông Lẫm Nhiên.
Tư Hướng Nhan xác thực là nữ nhân hoàn mỹ, không chỉ có được một gương mặt để bất kì người nào thấy được đều sẽ mê muội, vóc dáng cũng đủ để tất cả nữ nhân ngưỡng mộ đó kị. Thấy đỉnh ngực của Tư Hướng Nhan bởi vì gặp lạnh mà thẳng đứng lên, Ông Lẫm Nhiên ở trong lòng tưởng tượng Nhan Nhan cũng là đối với mình có cảm giác, liền gấp đến đợi không kịp ngậm lấy đỉnh núi non mềm kia, sắc tình mút lên.
"Ngô..." ở trong mộng bị làm phiền, Tư Hướng Nhan phát ra một tiếng kêu rên, chỉ cảm thấy thân thể rất nặng, nóng khó chịu, lại bởi vì rượu mà không cách tỉnh lại, thấy được dáng vẻ cô khó chịu, Ông Lẫm Nhiên đau lòng liếm liếm một viên đầy đặn bị lạnh khác, đưa ra hai tay thay Tư Hướng Nhan xoa lấy ngực trướng thẳng. Mãi đến tận sắc mặt của đối phương có điều hòa hoãn, mới chậm rãi ngừng tay.
Bộ dáng Nhan Nhan động tình thật sự rất đẹp, thì giống như mèo con vô tội, cào đến lòng người ngứa ngáy. Nhìn chăm chăm gương mặt Tư Hướng Nhan mang theo chút đỏ ửng rất lâu, Ông Lẫm Nhiên đã không bất chấp đến nhiều như vậy, cũng không sợ sau khi đối phương tỉnh lại biết tất cả chính mình làm. Nàng vươn tay sờ sờ chân tâm của chính mình, dịch thể óng ánh nơi đó đã muốn tràn đến theo bắt đùi của nàng chảy xuống. Nàng khát vọng phóng thích, giải thoát đi khỏi phần đau xót và đau khổ kia.
“Nhan Nhan, sờ sờ hạt đậu đỏ nhỏ có được không? chỗ đó muốn chị muốn đến phát điên rồi." Ông Lẫm Nhiên vừa nói, kéo lấy tay của Ông Lẫm Nhiên, ấn đến hướng giữa chân của chính mình. Khi bộ phận khát vọng quá lâu bị ngón tay của Tư Hướng Nhan xoa bóp, Ông Lẫm Nhiên giống như bị điện giật rên rỉ ra tiếng, thân thể ỉu xìu thành một dòng nước suối.
Quả nhiên, chính mình hoàn toàn không cách kháng cự sự tiếp xúc của Nhan Nhan, như vậy nữa, vạn nhất sau này Nhan Nhan tùy tiện chạm một cái, chính mình thì cao triều thì phải làm sao đây?
Hết chương 13: