Hàn Lịch đưa Khả Ái trở về, hôm nay trời có mưa phùng anh cầm chiếc ô che hết cho cô, cảnh này vừa hay lọt vào mắt của Tuấn Anh, anh ta cười khinh bỉ nói:
- A, hóa ra cũng chẳng tốt lành gì cũng là có người mới! Cô kiếm đâu ra chú em này vậy! Đi chơi với trai giờ này mới về bỏ con bỏ cái tôi sẽ nộp đơn lên tòa đòi quyền nuôi An Nhi!
Tuấn Anh sỗ một tràn dài không để cho ai nói xen vào câu nào, Hàn Lịch cũng không dài dòng bước thẳng đến định đấm vào mặt anh ta thì đã bị Khả Ái ngăn lại, mày kiếm nhíu chặc, không lẽ cô ấy vẫn còn tình cảm với cái tên khốn này, thì giọng nói của cô ấy vang lên:
- Tên khốn nhà anh, không cút ở nước ngoài luôn đi về đây làm gì ảnh hưởng đến không khí xung quanh nơi này hả? Bản thân mình có đủ sạch chưa mà đi soi mói chuyện của tôi? Nộp đơn lên tòa à, nộp đi tôi đi hầu, lượng đi cho nước trong, trước khi bị tôi đánh!
Hàn Lịch nắm tay Khả Ái kéo về phía mình, anh ung dung cất giọng hào sảng nói:
- Anh là Tuấn Anh!
Tuấn Anh dửng dưng đáp:
- Uh, tôi có biết anh sao?
- Anh không cần biết tôi, tôi chỉ muốn cám ơn anh đã buông tay để tôi tìm thấy bảo vật của đời mình!
Khả Ái đưa cú đấm trước mặt dọa Tuấn Anh đứng lui ra xa, anh ta nói lớn:
- Cô giỏi lắm! Đợi đấy, tôi sẽ nộp đơn lên tòa! Là tôi bỏ cô ta đấy, báu vật sao! phì..... người như cô ta đầy kia kìa ở đó mà báu với chả vật! Thích....a đau quá.....
Nói còn chưa hết câu đã bị một cú tát vào đầu như trời sập xuống là do Lý Hân dùng bóp cầm tay đập anh ta, cô vừa mắng vừa đánh:
Đàn ông thúi, cặp bồ bỏ vợ mà còn lên giọng hay sao, anh muốn chết đúng không? Tôi không ngại chôn sống anh ở đây đầu! Chết đi thăng tôi....chết đi...Đau.... cái bà điên này...đau quá... á... á ...Đợi đó, tôi sẽ còn quay lại!Anh mà dám đến đây gặp lần nào là tôi đánh anh lần đó, tên khốn! Cút đi...Hàn Lịch nắm tay Khả Ái, rồi nhìn sang Lý Hân buồn cười nói:
Đánh hay lắm Lý Hân. Em lên nhà cùng Lý Hân đi, tắm rửa rồi ngủ một giấc thật ngon, mai anh sẽ đến đón em!Dạ! Cậu về cẩn thận!Chủ tịch Hàn yên tâm đi, có tôi rồi không cần lo cho cô ấy đâu!Nhìn bóng Hàn Lịch đi khuất Khả Ái mới lên nhà, hôm nay đúng thật là cô rất mệt mỏi khi gặp lại Tuấn Anh, cũng còn may mắn có Hàn Lịch bên cạnh!
Hàn Lịch điện cho Alex:
Húy tất cả các giao dịch với tập đoàn AC (của gia đình Tuấn Anh chồng cũ của khả Ái), thu mua lại tất cả các công ty con của AC.Vâng thưa sếp!Đặt điện thoại lên bàn Hàn Lịch thả người xuống giường, nghĩ đến chuyện Khả Ái vì cái tên cặn bã đó mà rơi nước mắt anh lại thấy khó chịu.
Sáng hôm sau mới 6h sáng Khả Ái đã đến chung cư Hàn Lịch nhưng mở cửa đón cô lại là Lê Dĩnh, cô ấy vừa gặp
Khả Ái đã cười vui vẻ nói:
- A, là chị à! Vào đi, anh ấy đang tắm, tối qua anh ấy ngủ muộn! Chúng tôi đang định ra ngoài ăn sáng!
Khả Ái có chút không được tự nhiên nói:
- Vậy để tôi xuống xe đợi cũng được!
Lần trước ở khu nghĩ dưỡng thì được Alex nói là tình cờ Lê Dĩnh cũng đến tìm cậu chủ, lúc đó cậu ấy đi tắm nên không biết cô đến tìm nhưng giờ thì là tình cờ nữa hay sao!
Mãi suy nghĩ đến khi Hàn Lịch ngồi vào xe cô cũng chưa hay, anh búng nhẹ lên tráng cô, lúc này Khả Ái mới giật mình nhìn lại hóa ra là Hàn Lịch, cô nói:
- Xém tý là tôi đánh cậu rồi đấy! Giờ cậu đến công ty luôn chưa?
Thấy Khả Ái nhìn tới nhìn lui như tìm kiếm ai đó, Hàn Lịch xoay mặt cô lại hỏi:
Em đang tìm cái gì?Cô Lê Dĩnh không phải đi cùng cậu sao?Tại sao tôi phải đi cùng Lê Dĩnh, đi với em không vui hơn sao?Khả Ái hai má ửng hồng lái xe đi thẳng đến công ty, Hàn Lịch cười nói tiếp:
- Sao này em không cần đến đón tôi nữa, tôi sẽ tự đến đón em đi làm! Còn nữa tôi sẽ là tài xế, còn em là chủ của tôi, biết chưa phu nhân!
Khả Ái thở dài ngao ngán, dạo gần đây Hàn Lịch hình như càng bệnh nặng hơn thì phải, cô cười nói:
- Anh không sốt, hay có bệnh gì không mà nói năng lung tung vậy hả?