Trãi qua chuyện vừa rồi ông cụ Hàn cũng biết thằng cháu nhà mình xem trọng cô vệ sĩ này, ông từng bước đánh tâm lý ở chỗ Khả Ái, mấy hôm liền ông cho người tới đón cô đến tham dự những buổi tiệc trà cùng mấy người bạn già của ông, với thân phận là một vệ sĩ. Cô không muốn anh vì cô mà lại cãi nhau với ông làm cho ông cụ lại càng không thích cô hơn, vì vậy cô muốn nhân cơ hội này dùng sự chân thành của mình để cải thiện tình cảm của ông giành cho cô, nhưng mấy ngày qua vẫn chẳng thấy gì gọi là thay đổi cả, chủ yếu ông muốn cho cô biết đời sống của người giàu là như thế nào sự cách biệt giữa cô và Hàn Lịch, để cô thấy khó mà lui. Nhưng dưới sự phổ cập ngày ngày đêm đêm của Hàn Lịch có lẽ cô cũng hiểu chút ít về tính cách của ông cụ Hàn và cô sẽ cố gắng vượt qua rào cản này để đến với anh ấy.
Những ngày qua Hàn Lịch cứ nghĩ Khả Ái vẫn ở nhà dưỡng bệnh nhưng không, sáng sáng đợi khi anh vừa ra khỏi biệt thự cùng An Nhi thì cô theo sau và lên xe bus đi đến nhà lớn, hôm nay anh đặc biệt về sớm muốn tạo bất ngờ cho cô nhưng đi dạo cả một vòng quanh biệt thự chẳng thấy bóng cô đâu cả, anh hỏi một nữ giúp việc:
- Khả Ái, cô ấy đi đâu rồi?
- Dạ, cô Khả Ái đi từ sáng không có nói đi đâu!
Anh nhấc điện thoại gọi cho cô, vờ như bản thân đang ở công ty:
- Alo, em đang làm gì đó?
- Dạ, tôi đang chuẩn bị xuống phòng bếp gọt ít trái cây!
- À, vậy hả, hôm nay chắc tôi về sớm, nhớ em lắm rồi, cả tuần nay toàn đi sớm về khuya không thôi!
Vừa nghe Hàn Lịch nói anh sẽ sớm, cô vội cúp máy vào xin phép cụ Hàn về sớm có việc. Cô bắt taxi đi thật nhanh về biệt thự ven biển, cô chạy một mạch lên phòng để thay quần áo vừa mở cửa phòng ra đã thấy Hàn Lịch ngồi trên ghế đợi cô từ lâu, Khả Ái hốt hoảng cô nói ngập ngừng:
- Á,.....cậu ....cậu... à không...anh về khi nào?
Hàn Lịch nhếch môi cười nói:
- Về lúc tôi gọi điện cho em đấy! Tôi muốn nghe lời giải thích từ em? Tại sao phải gạt tôi?
- Anh nghe tôi nói nè! Tôi biết gạt anh là tôi sai nhưng nhưng vì tôi sợ gây thêm phiền phức cho anh nên mới không nói với anh!
- Giữa tôi và em còn sợ phiền hay sao?
Khả Ái đưa mắt nhìn anh, lần đầu tiên từ khi biết Hàn Lịch đến thời điểm hiện tại bây giờ cô mới thấy trong đôi mắt đen sâu thẳm là cả một cơn giận sắp thổi qua, cô nhẹ giọng nói:
- Tôi gạt anh là tôi sai!
-
- Tôi muốn biết em đi đâu và làm gì trong mấy ngày qua!
Khả Ái đắn đo suy nghĩ mãi có nên nói ra hay không, nếu nói ra chắc chắn quan hệ giữa anh và ông cụ Hàn lại thêm tệ nhưng mà không nói liệu, .... sau lúc đắn đo suy nghĩ, Khả Ái vẫn đứng im bất động trước cơn giông của Hàn Lịch đang sắp quét qua. Anh ta nhìn cô mà lửa giận ngày càng tăng, trong đời anh ghét nhất là lừa dối anh, 3 năm trước cũng có người đã lừa gạt tình cảm của anh và sau đó lại bỏ rơi anh một cách tàn nhẫn không một lí do, khó khăn lắm anh mới quên được, và giờ đây Khả Ái là người anh đã làm trái tim anh rung động thêm một lần nữa nhưng lại dám khiêu khích giới hạn của anh những người dám gạt anh thì không bao giờ có kết quả tốt đẹp. Anh gắn giọng nói:
- Tôi cần nghe lời giải thích từ em!Khả Ái chỉ biết nói xin lỗi, ngoài ra cô cũng chẳng nói gì thêm được, điều đó càng làm lửa giận trong anh bùng phát, một chai rượu được ném thật mạnh xuống sàn, miễn văng khắp nơi! Khả Ái hốt hoảng lùi lại, một giọng nói xa lạ vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện giữa hai người:
- Hình như tôi đến không đúng lúc thì phải!
Một cô gái xa lạ khá xinh xắn đang đứng trước cửa phòng, ánh mắt Hàn Lịch ngày một tối hơn, anh nói lớn:
- Cút! Ai cho cô tới đây!