Chương 17: Biến cố tại hầm ngục.
Nhóm người sau 1 lúc đã về tới chỗ trú ẩn.
Khi biết được nhóm Nguyên Vũ đã mở được két cứu trợ, thầy Tuấn không khỏi bất ngờ. Mặc dù đã có dự cảm từ trước, nhưng nhìn thấy bằng mắt vẫn là 1 chuyện. Huống hồ, ông ấy biết nguyên nhân két cứu trợ được đặt tại nơi này.
''Chỉ với 9 người mà các em có thể tìm ra nó, khá là ấn tượng đấy.'' Thầy Tuấn không hề keo kiệt mà dành lợi khen ngợi cho bọn hắn.
Nhưng nhìn thấy đôi chân giả của Linh, thầy lại không khỏi trầm mặt. Cuối cùng vẫn là đám con Ngân thay đổi bầu không khí, mấy tên này do tác động từ hầm ngục, nên đứa nào đứa ấy đều như sắp c·hết đến nơi.
''Ê tụi mày có gì bỏ bụng không, tụi tao bị mất hết đồ trong lúc chạy trốn rồi.'' 1 đứa con trai trong nhóm rụt rè đưa tay lên hỏi, mà điều này chưa phải hết cùng lúc đó bụng của con Ngân cũng reo lên.
Làm cho không khí trở nên vui tươi hơn trước, mặt dù có vài người bị mất mặt. Cả nhóm quyết định làm 1 bữa ra trò, dù sao trong két cứu trợ chưa rất nhiều viên Capsule lương thực, nên hoang dại 1 bữa cũng không sao.
Tranh thủ khoảng thời gian này, Vũ mới tiếp cận thầy Tuấn người hiện tại đang ở trong két lựa chọn v·ũ k·hí.
Còn không đợi Vũ mở lời, thầy Tuấn đã mở miệng đáp:
''Thầy biết em đang nghi vấn điều gì, hầm ngục xuất hiện 1 vài thay đổi mà bọn thầy không lường trước được. Thầy bị tách ra khi dính phải 1 cái bẩy không gian, may mắn lúc đó thầy kịp thoát ra và xuất hiện tại nơi này. Nên thầy cũng không biết được tình hình những người khác tại trong hầm ngục, còn về những thứ ở tầng 3 MacC thì thầy cũng chuẩn bị đi tìm hiểu này.''
Thầy Tuấn nhét vài viên Capsule chứa súng phóng lựu vào túi rồi nói tiếp.
''Em có biết cái két cứu trợ này ngốn bao nhiêu tiền không, 800 tỷ cho 1 cái két như này đấy. Tại Diêm Khánh chỉ cho có 4 cái thôi, mà để mở ra thứ này thì cần ít nhất 20 chỉ học sinh các trường dự bị đã đạt tới giới hạn cơ thể, hoặc là 1 học sinh đã trở thành dị nhân cấp độ 10.''
Nói tới đây đôi mắt thầy Tuấn đầy ý vị nhìn lấy Vũ, sau đó thầy cũng tiếp tục nói:
''Thầy biết các em nghi vấn cái gì, đúng vậy cuộc di tản lần này giống như 1 lần luyện binh hơn. Nhưng mọi thứ đều có ý nghĩa của nó, thầy không thể nói chi tiết về việc này cho các em. Hiện tại em chỉ cần quan tâm làm sao sử dụng sức mạnh của em hơn đi, còn về thứ ở tầng 3 hãy để thầy tìm hiểu. Đừng có mạo hiểm khi mà mình không có thực lực.''
Thầy tuấn vỗ nhẹ lên bả vai của Vũ vài cái rồi đi ra ngoài, để lại cậu học sinh im lặng 1 khoảng dài mà không hề nói ra được 1 câu. Cuối cùng phát tiết mọi cảm xúc ra ngoài bằng 1 tiếng thở dài, Vũ vẫn là ngoan ngoãn vào phòng bếp để làm 1 bữa.
Sau khi có được dòng máu của người Saiyan, cơ thể của Nguyên Vũ chưa từng ngừng phát triển 1 giây phút nào. Khiến cho năng lượng cậu cần nạp càng lúc càng lớn, dẫn tới sức ăn của cậu tăng mạnh. Mọi người lúc này đều đã dùng xong bữa rồi, chỉ còn có mình cậu vẫn tiếp tục ăn.
Trung im lặng tính toán 1 chút thì nhận ra Vũ đã ăn bằng 10 người đàn ông trưởng thành, cậu không khỏi lau mồ hôi trên trán.
''Phải tính toán lại số lượng đội ngũ thôi, thằng bùi này nuôi tốn cơm quá.''
Thầy Tuấn cũng không ở lại lâu với mọi người, chuẩn bị hành trang về sau thầy liền 1 mình rời đi. Mặc dù mọi người cũng có ý định thuyết phục thầy ở lại, nhưng khi nghe Thầy nói về việc hầm ngục xuất hiện thay đổi khiến cho bên ngoài ngày càng nguy hiểm hơn. Bọn hắn cũng biết được ý định của thầy mình, mọi người trong lòng không khỏi sinh ra kính nể.
Nguyên Vũ cũng là như vậy, nhưng mà hiện tại cậu vẫn còn quá yếu để làm được gì. Đừng nhìn cậu có thể hạ gục vài con cấp độ Wolf như không có việc gì, đám quái vật ấy chỉ nguy hiểm khi mà thực hiện theo nhóm mà thôi, còn nếu hành động 1 mình thì chỉ cần 1 nhóm biết phối hợp cùng sử dụng v·ũ k·hí thì cũng có thể hạ gục được đám đó.
Thứ cậu cần phải tập đối mặt là đám cấp độ Tiger cơ, giống như con ở siêu thị. Nếu không có thầy Tuấn cản lại đòn t·ấn c·ông đó, thì có lẽ hiện tại cậu đã không xuất hiện ở đây.
''Mình phải gia tăng sức mạnh.'' Vũ trong đầu không khỏi tìm cách gia tăng kỹ năng của mình, nhưng mà cậu chỉ mới có sức mạnh này cách đây ít lâu. Còn chưa làm quen hết được, nói chi tới việc tăng lên. Thế là cậu nghĩ tới 1 thứ, nhìn về điểm tích lũy của mình, Nguyên Vũ bắt đầu cầu nguyện.
''Gà béo, ông trời, thần allah, thần gacha,.... xin hãy phù hộ con.''
Vũ nuốt nước bọt 1 cái như thể hiện sự quyết tâm của mình. 1000 điểm linh hồn tích luỹ nhanh chóng bị hao sạch bởi 1 câu nói.
''Hệ thống tiêu hao hết điểm tích luỹ vào vòng xoay.''
Bàn tròn quen thuộc lại xuất hiện, có lẽ do Nguyên Vũ vẫn chưa tích đủ điểm để vòng tròn nâng cấp, nên cấp độ của nó vẫn là ở sắt. Vòng tròn bắt đầu quay, kim bắt đầu lung lay như nhịp tim của Vũ, chẳng mấy chốc cây kim dừng lại ở 1 ô.
''Chúc bạn may mắn lần sau.''
..........
''Chúc bạn may mắn lần sau.''
.............
''Chúc bạn may mắn lần sau.''
.............
''Chúc bạn may mắn lần sau.''
............
''Chúc bạn may mắn lần sau.''
''Hụ...hụ....'' Vũ bắt đầu ôm ngực ho sặc sụa, đôi mắt cậu đỏ như máu. Mọi người trong phòng nhìn thấy biểu hiện của cậu, đều không hẹn mà gặp đi ra ngoài. Chỉ có đám Ngân không hiểu điều gì, ngơ ngác bị mọi người kéo ra.
''Chuyện gì vậy? Làm sao đều đi ra ngoài.''
''Thằng kia lên cơn, đừng quan tâm. Đợi 1 tí là xong ấy mà.'' Trung đẩy gọng kính của mình, nói cũng lạ làm sao cậu có cảm giác phản ứng của Vũ nhìn quen quen thế nhỉ.
Trong suy nghĩ của Hoàng và Vinh lúc này: ''Làm sao thằng Vũ giống lúc ml Wibu bị tạch rate thế nhỉ. Chỉ thiếu mỗi quỳ lạy trước gối in hình waifu của nó nữa là chuẩn bài.''
''Chúc bạn may mắn lần sau.''
...........
''Chúc bạn may mắn lần sau.''
..........
Trái tim của Vũ lúc này đã ngừng đập, có lẽ bởi vì hắn tiêu quá nhiều điểm số cùng 1 lúc. Nên hệ thống bắt đầu nổi lòng tham, thao túng lấy bàn tròn khiến cho hắn tạch rate. Bởi vì éo thể nào tạch 20 lần cùng lúc cả, Vũ không khỏi chửi bậy.
''Dm mày, bố quay cũng vì để kiếm thêm điểm về cho mày. Mày ăn trên đầu bố vậy rồi sao kiếm thêm về????''
Có lẽ nhưng lời nói xúc động này của Vũ đã chạm tới hệ thống, bởi vì ngay sau đó là 1 loạt đồ vật được quay chúng.
''Chúc mừng bạn nhận được 1 hũ(x10) đậu thần Senzu (Hiệu quả cho dị nhân cấp 9 trở xuống)''
.............
''Chúc mừng bạn nhận được 1 hũ(x10) đậu thần Senzu (Hiệu quả cho dị nhân cấp 9 trở xuống)''
............
''Chúc mừng bạn nhận được kỹ năng [Cảm nhận Ki: Cơ bản]''
.............
''Chúc mừng bạn nhận được kỹ năng [Phóng xuất Ki: Cơ bản]''
.............
''Chúc mừng bạn nhận được kỹ năng [Devilmite Beam]''
.............
''Chúc mừng bạn nhận được kỹ năng [Thái Dương Hạ San]''
............
''Chúc mừng bạn nhận được kỹ năng [Sát Lang Quyền]''
..........
''Chúc mừng bạn nhận được kỹ năng [Sōkidan]''
...........
''Chúc mừng bạn nhận được kỹ năng [Khí Công Pháo]''
..........
1 loạt chiêu thức bắt đầu được truyền tải vào đầu của Vũ, cũng may hệ thống vẫn là có uy tín, kiến thức đi vào đầu Nguyên Vũ 1 cách nhẹ nhàng như thể nó đã có ở trong từ lâu bây giờ chỉ là lục lọi để lấy ra coi lại vậy.
Mà Nguyên Vũ lúc này càng là sướng phát rồ, hắn lần này liều mạng tiêu hết điểm cũng bởi vì sao. Không phải để cho hệ thống cho mình cái Buff sao, mặc dù cái thằng này vẫn là ăn bớt của hắn không ích điểm. Nhưng cuối cùng vẫn là cho được thứ hắn muốn, cơ mà niềm vui của hắn không được bao lâu.
Hệ thống như cảm nhận cho Nguyên Vũ đã đủ nhiều, nó liền bắt đầu dỡ trò mất dạy. Phía sau không cần nói, tạch hết mà Vũ đối mặt với điều này cũng cực kỳ bình thản. Dù sao hắn cũng cảm thấy nhiêu đây là đủ cho hắn sử dụng rất lâu rồi.
''Dm mấy con chó ngoài kia đợi đấy, anh mày luyện công tí rồi ra.'' Vũ trong niềm hân hoan cực hạn dự định tìm bạn bè để chia sẽ niềm vui này, nhưng mà khi tâm trí hắn quay về thực tại chỉ thấy chỉ còn 1 mình đứng ở phòng bếp. Thứ còn lại ở đây là đống bát dĩa mà hắn ăn và của mọi người để lại.
'''!#R!#!$!!@$!$!'''