Chương 43: Lò Võ Hoả Phong (3)
Chương 43: Lò Võ Hoả Phong (3)
Sau khi trở thành học viên nơi này, Vũ ngay lập tức tự nhiên như ở nhà. Trước cái nhìn chằm chằm của cô bạn gái, cậu tìm lấy 1 cái ghế rồi đặt mông mình xuống, 2 chân gác chéo lại, tay chống cằm nhìn thầy của mình.
''Lão sư, nơi này làm sao lại giống như nhà hoang thế. Con đọc trên mạng thì thấy trường mình đề có 100 học viên theo học mỗi năm mà.''
Người thầy còn đang hài lòng với học sinh mới của mình, nghe được câu hỏi khuôn mặt liền biến đổi giống như ngậm phải quả chanh. Cô gái càng là khoa trương hơn, khuôn mặt trở nên đỏ rực như bị quỷ nhập, tiếng nghiến răng có thể nghe rõ trong căn phòng.
Vũ biết mình đã đụng đến chuyện riêng của bọn họ, cơ mà cậu vẫn muốn nói. Không phải vì tò mò mà thuần tuý để xả cơn giận của cậu, dù sao hắn tốn tận 5 triệu để tới đây học. Cuối cùng nhận ra mình là đứa duy nhất ở nơi này, liền không khỏi cảm thấy vũ nhục.
Cơ mà dù là bực mình, nhưng thầy của Vũ vẫn đủ bình tĩnh để kể cho cậu nghe. Ông ấy tìm cho mình 1 chỗ ngồi, từ hư không lấy ra 1 bình rượu trước ánh nhìn bất ngờ của Vũ.
''Chuyện dài lắm, ta dạy ra 1 đám rác rưởi nên phải thanh lý môn hộ thôi...''
Lời nói của thầy nghe rất êm tai giống như đó chỉ là 1 câu chuyện của người khác vậy, nhưng nội dung trong đó làm Vũ không khỏi kinh hãi trong lòng.
Nói đến nguyên nhân dẫn đến tình trạng xuống dốc của võ đường có 1 phần nguyên nhân từ trường bọn hắn, Vũ rất bất ngờ khi trường con quạ có liên quan tới điều này. Nhưng ngay sau đó hắn liền cảm thấy hiển nhiên, bởi vì có sự nhúng tay của cả giới xã hội đen.
Thầy của hắn chính là 1 viên cảnh sát về hưu, nhưng trước đó ông ấy từng phá rất nhiều vụ án liên quan đến ma tuý cùng vận chuyển người trái phép. Tống không ít người vào tụ hoặc là g·iết c·hết t·ại c·hỗ, trong đó không thiếu những tai to mặt lớn trong giới nhà giàu.
Vì gây thù chuốc oán quá nhiều nên việc làm ăn của ông ấy cũng bị ảnh hưởng, mặc dù bọn chúng không dám g·iết 1 người từng làm cảnh sát. Nhưng cũng có cách khiến ông sống không bằng c·hết, trong số đó chính là nhắm vào võ đường do ông ấy đảm nhiệm.
Chỉ cần là đệ tử của nơi này dù mới hay cũ, đều đã bị chúng dùng tiền làm mờ đôi mắt. Lấy danh nghĩa võ đường phá phách khắp nơi, hơn nữa còn 1 số người đập phá võ đường khác làm cho uy tín Hoả Phong giảm mạnh.
Còn đối với những đệ tử không chấp nhận hối lộ, thì bọn họ đều trở thành mục tiêu bị nhằm vào. Bị xe tung, bị bất ngờ tập kích dẫn đến nằm viện nhiều ngày, không thiếu nhiều chuyện xảy ra đe doạ tới tính mạng của bọn họ. Dù không muốn nhưng vì sự an toàn của bản thân, bọn họ cũng phải rời đi nơi này.
Danh tiếng bị mất, học sinh cũng không còn cũng chẳng khó hiểu khi võ đường này xuống cấp nhanh đến vậy. Nếu không phải có tiền riêng, cùng cô con gái cần nơi để luyện tập. Vị võ sư này đã sớm dọn đi nơi khác sinh sống rồi.
''Nhóc nghe rồi a, 1 khi trở thành võ sinh của nơi này sẽ bị bọn nó nhắm vào. Sao còn muốn làm học sinh tại nơi này không?''
Vừa nói xong, vị sư phụ liền hứng thú nhìn lấy Vũ đợi câu trả lời của cậu. Nhưng trái với tất cả các trường hợp mình đã suy luận tới, ông lại thấy 1 niềm hưng phấn không thể kiểm soát được toát ra từ Ki của cậu.
Đúng vậy, Vũ đang cực kỳ hưng phấn. Bởi vì cậu đã tìm được cách tiếp cận với giới xã hội đen kia rồi, không phải đám này luôn nhắm tới võ đường sao. Vậy hắn chỉ cần làm học sinh nơi này, thì sẽ không thiếu người tới đây nạp điểm cho cậu.
Dù sao cũng toàn là thành phần đáy xã hội, g·iết 1 2 tên cũng không sợ bị phát hiện. Mà cho dù là có phát hiện, Vũ cũng không sợ chỉ cần người mình g·iết không phải người vô tội. Vũ có thể gắn vào mâu thuận của dị nhân để thoát tội, dù sao thế giới này là hỗn hợp giữa tư tưởng hiện đại với tư tưởng phong kiến.
Đặc biệt là thân phận của dị nhân được tách ra là 1 tầng lớp mới, có 1 bộ luật riêng để trị vì. Trong đó có luật 2 dị nhân chỉ cần giải quyết mâu thuẫn với nhau, vậy cho dù có bên nào bị t·hiệt m·ạng người còn lại cũng sẽ không bị bỏ tù. Chỉ là có vài điều kiện là không được để người thường thấy, và không xảy ra ở khu dân cư đông đúc.
Nghe đồn các con hẻm trong Thành Gia Định là nơi có thể chiêm ngưỡng xác dị nhân 1 cách toàn vẹn nhất, không thiếu các học sinh trường y học bởi vì cần tìm hiểu về dị nhân mà luôn đứng sẵn ở các con hẻm nỗi tiếng với các băng đảng dị nhân.
''Sư phụ có chắc là sẽ bị bên xã hội đen để ý không?''
''Nhóc con ngươi có tin không chỉ cần nhóc mặc đồng phục của võ đường chúng ta ra ngoài hôm nay, ngày mai liền sẽ có người đến tận nhà nhóc để cảnh cáo đấy.''
''Được thành giao.''
''......'''
Vũ vừa lòng thỏa ý cầm bộ đồng phục của võ đường về, cậu không để ý rằng từ phía xa của dãy phố. Có 1 người đang ở trên nóc nhà quan sát cậu từ đầu buổi đến giờ, người này cầm lấy bộ đàm lên sau đó ngắn gọn nói:
''Có người bái sư lão đầu kia, đã gửi ảnh qua.''
------
Ngày hôm sau,
Vũ lại chuẩn bị 1 lần nữa chuẩn bị sách vỡ đến trường, hôm nay có buổi học kỹ thuật mà cậu mong đợi bữa giờ. Thế là không quan tâm đến Hoàng đang ngủ nướng, Vũ liền đã lấy xe đạp nhanh chóng đến trường.
Cơ mà cậu đã quên lời nói của người thầy hôm qua,
1 chiếc xe đã đứng đợi đối diện nhà trọ của Nguyên Vũ từ lâu, khi nhìn thấy cậu vừa cất bước ra khỏi nhà liền nhanh chóng đuổi theo. Do dòng người đông đúc nên Vũ cũng không hề hay biết cậu đang bị theo đuôi, mà cật lực luồng lách để đến trường đúng giờ.
Ngay khi vừa chặt hẻm đi tới 1 góc không có nhà ở, Vũ liền cảm thấy có điều không ổn. Ngay sau đó cậu nhìn thấy 1 người đi xe gắn máy chặn ngay trước lối ra của cậu, ở phía sau không ngừng vang lên tiếng bước chân chạy tới đây.
Lúc này cậu mới nhớ đến lời ông thầy của mình mới nói hôm qua, Vũ không khỏi chặt lưỡi xem ra người thầy này của mình lúc trước chọc không ít thú dữ a. Nếu không thì làm sao mới nhập học hôm qua liền hôm nay đã bị mò tới rồi.
Người chặn đường cậu là 1 tên đội mũ bảo hiểm xe đua F1, trên người mặc 1 bộ áo da che kín thân, tay đang không ngừng quay quay dây xích sắt. Giọng nói đầy tính thô cằn phát ra từ mũ bảo hiểm vang lên.
''Nhóc con, xem ra là mắt mày mù khi chọn học....'''
Cơ mà gã còn chưa nói hết lời, liền đã bị 1 vầng sáng màu tím bao chùm cả thân. Đợi đến khi gã phản ứng lại thì mọi thứ đã quá muộn, đòn năng lượng ấy đã đi thẳng tới vị trí tim gã.
1 cảm giác đau nhói bổng chốc xuất hiện, sau đó là bóng tối bao trùm lấy tầm mắt gã. Cả cơ thể tên đó đổ gục xuống sàn và không còn động đậy gì nữa, mọi thứ diễn ra quá nhanh làm cho mấy tên đồng bọn phía sau cũng không kịp phản ứng.
Chỉ đến khi Vũ lại tung ra 1 đòn Energy Waves về phía trước, mấy tên này mới vội vàng ứng đối. 1 tên liền điên cuồng chửi bậy, sau đó nhanh chóng đặt 2 tay mình xuống đất.
Ngay lập tức 1 bức tường bằng đá được mọc lên ngay trước mặt hắn.
''Bùm....''
Tiếng nổ vang lên cùng với đó các mảnh đất đá bắn ra tứ phía, Vũ cũng tranh thử bởi v·ụ n·ổ liền ném chiếc xe đạp ra đám người phía sau. Còn bản thân thì lao nhanh tới đằng trước, bởi vì sử dụng geppo nên tốc độ của cậu trở nên rất nhanh làm cho mấy tên đằng trước không kịp tránh né.
1 tên xui xẻo bị cậu tóm được liền ngay lập tức bị xé nát cổ họng, máu tươi chảy ra như suối cùng với đó là 2 mắt của gã bị Nguyên Vũ móc ra. Vũ ngắm nhìn chiến lợi phẩm của mình 1 chút rồi bóp nát nó.
''Điểm linh hồn: +10''
Đôi mắt lúc này đã tràn đầy sát khí nhìn về phía đám giang hồ kia, giọng nói của cậu cực kỳ bình tĩnh cảnh cáo đám người:
''Muốn sống thì tốt nhất tung hết thực lực của bọn bây, nghĩ sao 1 tên cơ thể hoàn hảo còn chưa đạt tới mai phục ở đây đánh tao vậy.''
----------------
Cảm nhận về nỗi đau, suy ngẫm về nỗi đau. Biết đến nỗi đau, chấp nhận nỗi đau. Những kẻ chưa từng trãi qua nỗi đau không xứng có được hoà bình thật sự. Thời khắc này, nhân gian sẽ được nếm trãi mùi vị của đau thương.