Bạch Nguyên ngồi bên cạnh Cố Mộng Đình, nhỏ giọng nói chuyện với cô ấy:
- Ê, người tình trong mộng của mày đang ngồi ở phía sau kìa.
- Ờ, làm cách nào để bắt chuyện? Chị ấy lạnh lùng quá. - Cố Mộng Đình phiền não thở dài.
- Thiếu gì cách, nghỉ giải lao mày hỏi bài chị ấy, sau đó lấy cớ chị ấy giảng bài cho mày thì mày tặng chị ấy gì đó.
Cố Mộng Đình càng nghe càng thấy có lí, cô mỉm cười, trong đầu đã có toan tính.
Sau tiết học tiếng Anh của lớp 11E, Hạ Việt An cất đồ vào balo, chuẩn bị tới lớp tiếp theo thì đột nhiên có một học sinh rất quen thuộc ngồi xuống bên cạnh nàng.
Cố Mộng Đình đưa quyển sách tiếng Anh ra, chỉ vào dòng ngữ pháp trong sách:
- Chị, chỗ này em không hiểu, chị giảng lại cho em được không?
- Gọi lão sư thì tôi sẽ giảng cho em. - Hạ Việt An hắng giọng.
- Dạa, Hạ lão sư, có thể phiền cô giảng cho em câu này được không?~
Hạ Việt An gật gù sau đó bắt đầu giảng bài cho Cố Mộng Đình. Nàng cảm thấy rằng nếu bản thân mình suy nghĩ đơn giản hơn một chút, chỉ cần vạch rõ ranh giới cho Cố Mộng Đình thấy rằng nàng và em ấy chỉ là mối quan hệ giáo viên - học trò thì nhất định em ấy sẽ không có tâm tư gì với nàng nữa rồi.
Hoặc có khi Cố Mộng Đình đối với nàng chỉ là có chút ngưỡng mộ mà thôi, chứ ngay từ đầu em ấy không có ý gì với nàng đâu. Hạ Việt An tự an ủi bản thân bằng vô số những lí lẽ mà nàng cho là hợp lí. Cũng vì vậy nên nàng không quá mức giữ khoảng cách ở mức đề phòng với Cố Mộng Đình như lúc đầu nữa.
Cũng không biết vì sao mà mấy ngày sau, Cố Mộng Đình đã tìm được địa chỉ nơi Hạ Việt An đang ở. Sáng sớm, cô còn đứng đợi ở trước sảnh khách sạn rất lâu để có thể được đưa Hạ Việt An tới trường.
Sau vài lần như vậy, Hạ Việt An cũng cảm thấy khá khó xử, dù nàng đã từ chối thẳng nhưng Cố Mộng Đình vẫn tiếp tục duy trì làm điều đó mỗi ngày. Cuối cùng nàng cũng đành chịu thua, Cố Mộng Đình cứ như vậy, nếu không lên xe thì nàng sẽ cảm thấy có chút áy náy.
- Cô Hạ, bám chắc vào nha, em bắt đầu đây!! - Cố Mộng Đình hôm nay vô cùng phấn khích vì cuối cùng Hạ Việt An cũng chịu ngồi sau xe cô.
Và cũng chính vì sự kiện này, bạn bè của Cố Mộng Đình bắt đầu đoán già đoán non về mối quan hệ hiện tại của hai người.
- Nè Mộng Đình, mày đừng có giấu nữa, rốt cuộc mày với cô Hạ yêu nhau được bao lâu rồi?
Cố Mộng Đình ngượng chín mặt, cô phủ nhận:
- Đâu...đâu có...tao vẫn chưa có ngỏ lời.
- Chưa ngỏ lời mà sáng nay cô Hạ lại đồng ý ngồi sau xe mày để mày chở tới trường à? Chắc chắn có điều gì mờ ám ở đây. - Bạch Nguyên híp mắt lại dò xét.
Dư Diễm An búng tay một cái:
- Theo tao thấy cô Hạ hình như là có tình cảm với mày rồi, còn không mau tỏ tình?
- Aiya, tụi mày đừng có nói vậy, cô ấy chưa thích tao đâu. - Cố Mộng Đình thở dài.
Nhìn vẻ mặt buồn rầu của bạn mình, Dư Diễm An cũng muốn an ủi nhưng cô lại chẳng biết an ủi bằng cách nào. Bởi vì chính Dư Diễm An cũng không biết rằng liệu suy đoán của mình có đúng hay là không.
Trong một vài phút, Dư Diễm An loé lên một sáng kiến trong đầu.
Cố Mộng Đình nhất định sẽ rất cảm kích đây.
Thế là chỉ trong hai tuần sau, tin đồn Cố Mộng Đình và giáo viên thực tập Hạ Việt An có gian tình nhanh chóng nổ ra khắp trường. Cũng không biết ai là người tung ra tin này, chỉ biết là mức độ ảnh hưởng vô cùng lớn.
Người tung tin còn đưa kèm bằng chứng là những tấm hình chụp lén được Hạ Việt An ngồi sau xe của Cố Mộng Đình, vì vậy càng tăng thêm tính xác thực.
Buổi sáng ngày thực tập thứ 24, nghĩa là chỉ còn 1 tuần nữa là kết thúc kì thực tập, Hạ Việt An nhận được tin bản thân đã bị đồn thổi có tình ý với Cố Mộng Đình.
Vốn dĩ nàng đã nghĩ rằng đó chỉ là trò đùa quái đản của đám học sinh nghịch ngợm mà thôi, mấy ngày sau có lẽ sẽ lắng xuống. Nhưng mọi chuyện nằm ngoài dự tính của nàng, tin đồn không những không lắng xuống mà càng ngày càng nhân rộng thêm.
Hôm nay, khi mấy giáo viên thực tập khác thông báo cho Hạ Việt An thì nàng cũng biết được tin đồn của bản thân với học trò Cố Mộng Đình lớp 11E kia đã bị biến hoá tới dạng nào.
Có người nói Cố Mộng Đình đơn phương Hạ Việt An đã nhân lúc nàng động tình dụ nàng lên giường, sau đó khi gạo đã nấu thành cơm rồi thì Hạ Việt An ắt sẽ không có lựa chọn nào khác.
Có người lại nói Hạ Việt An cùng Cố Mộng Đình là tình cảm trong sáng, Hạ Việt An đã bị rung động trước sự chân thành của Cố Mộng Đình nên đã quyết định đồng ý lời hẹn hò của cô.
Khi nghe những thông tin bị bóp méo, Hạ Việt An chỉ biết thở dài. Lần thực tập dài nhất của nàng trước khi ra trường, ai mà ngờ lại có nhiều chuyện xảy ra tới vậy chứ? Nàng thu dọn đồ đạc vào trong balo, chuẩn bị ra về, quyết định sẽ tiếp tục làm ngơ những tin đồn đó. Dù sao bây giờ nàng nói gì thì cũng sẽ chỉ như là đang cố gắng biện minh mà thôi. Vì suy cho cùng, người ta thường có xu hướng tin vào những gì họ muốn tin hơn.
Nhưng vừa đi ra tới cổng trường thì Hạ Việt An bị chặn lại bởi một đám học sinh:
- Cô Hạ, cô Hạ, cô đang yêu đương với người họ Cố, là thật sao?
Hạ Việt An thở dài.
Lại chuyện gì nữa đây? Dù gì nàng cũng khá kín tiếng, nàng đã bao giờ nói với đám học trò hay đồng nghiệp nàng có người yêu họ Cố đâu?
Sao mà mấy đứa nhóc này biết được?
- Đúng vậy, tôi có bạn gái họ Cố.