Chiều nay còn một phân cảnh của Chu Mẫn nữa là hoàn thành, không cần ăn rau xanh để giữ cân nặng nhưng mà về nhà thì phải chú trọng đến vấn đề này, lên cân thì dễ xuống cân thì lại rất khó.
Chu Mẫn là nhân vật phụ có thoại xuất hiện trong phim không quá mấy giây, Chu Mẫn quay xong sớm nhất, còn nam chính với nữ chính vẫn còn quay thêm nhiều phân đoạn nữa mới xong, phim này quay đến hai tháng là đóng máy.
Đến lúc đóng máy Chu Mẫn tất nhiên được mời đến buổi đóng máy, còn phân đoạn bình chọn vai diễn xuất sắc nhất cũng không thể bỏ qua nếu được đứng đầu thì sẽ có quà từ đạo diễn, xem đó như là trò chơi để xả stress sau hai tháng quay phim cũng không tồi.
Chu Mẫn ăn nó đến no căng, xoa xoa bụng mà nấc một cái.
Tịnh Y:" Buổi chiều quay xong ngày mai chúng ta sẽ trở về sớm."
Chu Mẫn:" Không về trong đêm được ạ?"
Không phải Tịnh Y không muốn lái xe đưa cô về nhưng mà chẳng qua.....
Tịnh Y thở dài một tiếng:" Cũng không phải không thể, chẳng qua xe chị như thế nào em cũng thấy đó, đèn xe không quá sáng đi đêm càng nguy hiểm."
Đúng là có chút nguy hiểm, xe Tịnh Y đi buổi sáng coi như ổn nếu có hư giữa đường cũng có thể gọi xe đến kéo về, còn buổi tối xe kéo thì tất nhiên có nhưng taxi thì không có, chưa kể đến bắt taxi đêm đi xa như vậy không có mấy ai đồng ý chở, cho dù trả cho bọn họ năm ngàn thì còn hên xui.
Nhưng vấn đề Chu Mẫn không có nhiều tiền đến vậy, nếu không phải bất đắc dĩ cũng không dùng thẻ của Tử lão gia để quẹt.
Hai người chuẩn bị một chút mới đến đoàn phim.
Thời gian còn sớm có người vừa mới đến, Cẩn Duệ Dung đang ngồi bên cạnh đạo diễn Dư bàn bạc gì đó, bộ dáng hai người đều căng thẳng.
Tony đẩy thùng trang điểm tới:" Hai tháng tới ở đây trưa nào cũng trải qua cái nắng này, tôi sợ khi về lại đã thành cô gái có làn da bánh mật."
Tịnh Y ngồi bên cạnh bất giác nhìn xuống cánh tay của mình.
Cũng may tháng trước Tịnh Y vừa đi biển, da cũng bị phơi thành màu bánh mật, cho dù có bị đen hơn nữa Tịnh Y cảm thấy cũng không có vấn đề gì, ít nhất cũng bị đen ở biển là tình nguyện bị phơi đen đó.
Tịnh Y:" Tôi thấy cô cũng không dễ bị phơi đen như vậy, da cô rất trắng cho dù có bị phơi đen cũng không thành màu bánh mật được đâu."
Tony tuy không trắng bằng Chu Mẫn cũng không có làn da em bé vừa đụng vào liền mềm mịn nhưng Tony rất chăm dưỡng da, sản phẩm được đánh giá tốt đều mua về bôi lên da, nên cũng không thuộc dạng quá đen.
Nếu so sánh với Tịnh Y thì trắng hơn nhiều thật.
Tony được khen da trắng tất nhiên vui vẻ còn luyên thuyên thêm mấy câu.
- Thật, thật sao? Tôi còn lo lúc về nhà người trong nhà còn không nhận ra.
- Cô nói như vậy tôi cũng yên tâm rồi, thật ra màu da của cô cũng rất khoẻ mạnh.
Không khoẻ mạnh mà được à?
Đây chính là làn da bị nắng biển phơi đen, vừa khoẻ mạnh lại săn chắc đấy nhá.
Tịnh Y không thích tạo hình tượng mỏng manh như những trợ lý khác mà chính là hình tượng mạnh mẽ, đại tỷ, nếu kiêng luôn chức vệ sĩ được luôn thì Tịnh Y cũng muốn làm.
Tốt nhất là đấm một đấm chết một con voi.
*
Cảnh quay lần này chính là buổi học cuối cùng của Chu Mẫn, Cẩn Duệ Dung mặc bộ đồng phục học sinh đi bên cạnh.
Chu Mẫn:" Thời tiết gần đây thật sự nóng chết mất, tớ không muốn đi học chút nào."
Tạo hình của Chu Mẫn chính là học sinh cá biệt thầy giáo nói không được đi hướng Đông, Chu Mẫn càng muốn đi hướng Đông còn Cẩn Duệ Dung là một học bá.
Thành tích ở trường rất tốt mỗi năm đều đứng nhất trong trường, còn đại diện thành phố đi thi olympic toán học, lúc thầy giáo thấy hai người đột nhiên thân thiết tất nhiên liền tìm đến Chu Mẫn, còn nói những lời rất khó nghe mục đích cuối cùng chính là sợ Chu Mẫn làm hư Cẩn Duệ Dung, nhưng chuyện này Chu Mẫn tất nhiên không nói ra bên ngoài, nghe tai này liền lọt qua tai kia.
Cẩn Duệ Dung thì thầy giáo tất nhiên không dám đến làm khó dễ, dù sao khuôn mặt của trường đều nằm hết trên người y.
Cẩn Duệ Dung:" Đã vào tháng năm rồi, còn vài ngày nữa là khối mười hai chúng ta thi cuối kỳ lại chuẩn bị cho thi đại học, cậu chọn được trường đại học chưa?"
Chu Mẫn không trả lời mà hỏi ngược lại:" Cậu chọn được chưa? Học bá như cậu cho dù có giành học bổng để đi thẳng vào trường nước ngoài cũng không khó."
Cẩn Duệ Dung:" Tớ thi vào đại học tỉnh."
Đại học tỉnh lấy điểm thấp nhất, giáo dục hay cơ sở vật chất tất nhiên không bằng đại học thành phố, trường đại học tỉnh thành phần nào cũng có đủ, nếu học bá vào đó chỉ có hai lý do.
Thứ nhất chính là như Cẩn Duệ Dung, muốn thi vào cùng một trường đại học với người mình thích.
Còn thứ hai chính là học bá cố tình thi trượt.
Chu Mẫn hơi sửng sốt nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, không biết là do nắng hay cô ngại ngùng mà tai có chút đỏ, hai má hơi ửng hồng.
- Cậu muốn vào cùng trường với tớ?
Hai người vừa đi vừa trò chuyện đến trước nhà, cả hai không tình nguyện mà vẩy tay tạm biệt.
- Màn 2 cảnh 3, cắt.
Đạo diễn với biên tập xem lại thấy cảnh quay ổn, biểu cảm đạt, có pha chút nhút nhát ngượng ngùng của học trò thì đứng lên vỗ tay hai cái.
- Chu Mẫn cháu làm tốt lắm, phân cảnh nhân vật cũng đã xong, tối nay mọi người tan ca sớm một chút, ngày mai nghỉ một ngày, hôm nay tôi đãi mọi người.
Mọi người trong đoàn nghe câu này liền oa lên một tiếng, chỉ hạn không thể mau mau tan ca.
Tony tất nhiên cũng vui lây, còn đứng bên cạnh Tịnh Y lắc lắc hai cái.