Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 41




Năm Huyền Chính thứ 6, phía Đông ngoại thành. Tiếng quạ reo liên hồi, máu chảy thành sông, xác chết chất thành đống, toàn bộ Đông thành trở thành một tòa thành chết. Đông thành vốn là một trong số những thành có hoạt động trao đổi buôn bán sôi nổi, sầm uất của Yên Quốc. Bỗng nhiên xuất hiện một dịch bệnh lớn tại đây, hàng trăm người đã chết vì dịch bệnh, tình hình dịch bệnh ngày càng nghiêm trọng. Trước tình huống đó, nhưng tên tham quan ham tài, háo lợi chỉ trơ mắt nhìn, bóc lột của nhân dân rồi trốn ra khỏi thành bỏ bê con dân trong thành. Dịch bệnh ngày càng lây lan mạnh nhưng Hoàng thượng vẫn chưa hề biết tin. Cho tới một ngày Chiến vương gia_Thụy Vương trên đường hồi thành sau cuộc chiến với Quỷ Quốc thành công đã đi qua đây. Nhờ vậy mà truyện này mới tới tai Hoàng thượng. Cuối cùng Hoàng thượng đã chọn một đội y sĩ tới Đông thành giải quyết vấn đề dịch bệnh và Thụy Vương phi đã xin đi theo, cho dù bị cả Thụy Vương và Hoàng thượng ngăn cản nhưng cô ấy vẫn bảo thủ nhất mực đi. Thế là Thụy Vương đành phải để cô đi. Sau đó tình hình dần có sự chuyển biến tốt, nhưng một ngày nọ tin tức Đông thành đã bị diệt hoàn toàn đến tai Hoàng thượng và Thụy Vương. Thụy Vương lập tức phóng tới Đông thành và bắt gặp cảnh cô ấy chết ngay trước mắt mình. Gia Thành( Thụy Vương) chạy tới đỡ cô, y nói:

- Sương Nhi đừng bỏ ta.

Cô ấy chỉ trả lời:

- Cẩn thận Lăng Thái bảo, hãy cứu hai đứa trẻ này. Và, Gia Thành không cần báo thù cho ta đâu!

Nói xong cô tắt thở.

Thụy Vương hét lên đầy đau đớn, y đưa xác cô ấy về, mang theo hai hài tử, đứa lớn mới chỉ mới 3 tuổi còn đứa nhỏ vẫn còn rất bé. Đông thành chỉ còn trơ lại là xác chết và máu. Danh tính hai đứa trẻ này vẫn chỉ là bí ẩn. Hoàng thượng khi nghe tin đã vô cùng tức giận lập tức giam bọn tham quan kia vô nhà lao, tịch thu tài sản của chúng, giáng xuống làm dân thường. Sau đó chính ngài cũng lập tức xuất phát đến Đông thành giám sát tình hình. Thụy Vương lúc này về tới kinh thành an táng cho y vương phi, cho người chăm sóc hai đứa trẻ kia rồi lập tức xin lệnh xử tội Lăng Thái bảo. Tuy nhiên lúc này Thái hậu đang là người nắm quyền còn Lăng Thái bảo lại là em trai của y, vì nghe những lời gièm pha của bọn hoại quan, xong lại bao che cho Lăng Thái bảo nên Châu Thái phó đã trở thành một cái bia đỡ đạn. Bà giả danh nghĩa vua viết thánh chỉ chu di Tam tộc nhà Châu Thái phó. Thụy Vương lại nghĩ rằng Hoàng thượng chính là người viết Thánh chỉ, nên họ đã xung đột với nhau. Người được lợi nhiều nhất lại chính là bà Thái hậu kia.

Châu Thái phó chết oan chính là điều nuối tiếc nhất trong cuộc đời của Thụy Vương. Y đã không thể ngăn căn bọn hoạn quan kia hại chết Châu Thái phó cũng không thể bắt được Lăng Thái bảo kia.

* Quốc sư, Thái phó, Thái bảo: đều là các chức nắm vai trò đứng đầu trong các Văn quan.

Thụy Vương cho Hồng Mẫn em gái của Hồng Diên_ nha hoàn thân cận của Thụy vương phi, đi cứu tiểu thiếu gia là Châu Thái phó. Bởi tại y mà gia đình Châu gia mới phải chịu oan, việc chăm sóc cậu thiếu gia này y cũng có một phần trách nhiệm. Nhưng rồi y nhận được tin Hồng Mẫn chết và cả Châu tiểu công tử kia cũng bị ám hại, điều này khiến y càng suy sụp tinh thần. Hồng Diên mất chủ nhân, mất em gái đã xin y trả thù cho em gái mình, nhưng Thụy Vương không đồng ý, y vẫn day dứt lời hứa với người vợ của mình. Cho tới một ngày Thụy Vương lại phát hiện Lăng Thái bảo lạm dụng quyền hành che giấu việc tham ô, buôn bán nô lệ trái phép, lần này y đã tìm được đầy đủ bằng chứng lập tức vạch ra toàn bộ sự thực, toàn bộ bọn hoạn quan đều bị đem ra xét xử nhưng Lăng Thái bảo vẫn thành công thoát tội một lần nữa.

Một thời gian dài đi tìm chứng cứ khiến bản chất tốt đẹp của y ngày nào đang dần bị bào mòn, cuối cùng y đã chọn cách làm bỉ ổi nhất, giết những ai cản đường mình. Một ngày Thụy Vương hạ độc vào canh, cho Minh Cảnh mang đi. Minh Cảnh suốt 8 năm bên cạnh Thụy Vương đã được đào tạo như một sát thủ máu lạnh, sáng là một người cha, đêm là một tên vô cảm, y đã biến Minh Cảnh thành một con tốt tuyệt đối trung thành trên bàn cờ của mình. Thái hậu sau khi uống canh lập tức chết, Minh Cảnh khiến bà ta nôn ngược thuốc ra, xóa xổ hoàn toàn sự tồn tại của độc dược, tạo dựng như Thái hậu uống canh bị nghẹn mà chết. Thái tử ( Khuynh Doanh) lúc này là người chứng kiến toàn bộ sự việc, âm thầm theo Minh Cảnh mới biết y là người của Thụy Vương Phủ. Lúc đó Khuynh Doanh chưa hề tin được Hoàng thúc của cậu lại giết Tổ mẫu nhưng sau y phát hiện Thụy Vương không chỉ yêu cầu cậu bé kia giết một người mà là hầu hết những kẻ ngáng đường, quan lại trong triều. Trước tình cảnh ấy Hoàng thượng vẫn không hề trách mắng y hơn, điều này Thái tử ngày càng lo sợ việc Thụy Vương sẽ tạo phản, Thụy Vương vẫn tiếp tục lấn áp thế lực, cậy mình giữ hổ phù thì lại càng ngày ngạo mạn hơn.

Cho tới một ngày cậu bé Minh Cảnh kia đã mất tích. Khoảng thời gian này ít quan lại bị ám sát hơn, nhưng Lăng Thái bảo đột nhiên đổ bệnh nặng. Điều này khiến thế lực trong triều của Thụy Vương ngày càng nâng lên việc Thụy Vương lên nắm quyền không phải việc ở đâu xa.

Khoảng thời gian này Minh Cảnh trở thành gián điệp của Thụy Vương tại Minh Dạ thành.

Ngay khi ra khỏi cung, Minh Cảnh trở thành một đứa trẻ vô gia, cậu cố gắng sinh tồn và cuối cùng đi được tới Minh Dạ thành. Ngay khi vừa đến nơi Minh Cảnh lập tức bất tỉnh vì đói và kiệt sức. Sau Minh Xuyên đã đưa cậu về Minh Dạ thành. Lúc này Tử Thanh đã về lại kinh thành. Tuy là người liên quan nhiều nhất nhưng Tử Thanh, y lại là người biết ít nhất. Minh Cảnh bỗng trở thành một thành viên trong đại gia đình Minh Dạ thành.

Sau khi cuộc chiến ở hoàng cung kết thúc, Dạ Tâm lén đưa xác của Minh Cảnh và Thụy Vương ra ngoài. Cô phát hiện Minh Cảnh chưa hề chết, cô trị thương cứu sống được cậu nhưng khi tỉnh lại cậu hoàn toàn như một con người mất hồn, cậu chỉ ôm lấy cái xác lạnh của Gia Thành( Thụy Vương), không ăn không uống, cậu hoàn toàn trở thành một kẻ điên.

Cho đến một ngày, Tử Thanh phát hiện hành vi lạ thường của Dạ Tâm lén đi theo và phát hiện Minh Cảnh vẫn còn sống. Y định giết Minh Cảnh vì tội phản bội, nhưng Dạ Tâm đã cầu xin Tử Thanh tha cho Minh Cảnh một con đường sống. Tử Thanh ngay lập tức bỏ qua cho họ bởi lẽ Minh Cảnh đáng thương không hề có tội gì. Tử Thanh sau đó mới phát hiện Minh Cảnh như một kẻ điên ôm lấy xác Thụy Vương. Lúc này Tử Thanh mới nhớ ra trong tiểu thuyết kia có nhắc tới thuật Cải Tử Hoàn Sinh. Cố An Nhiên trong một lần đi ra Quỷ Quốc đã gặp một nữ quỷ tên Hinh La là một nữ quỷ tốt bụng, sau lần đầu đấu với Quỷ Đế thất bại y bị thương nặng và được Hinh La đưa về chữa trị và sống với cô một thời gian dài. Đến lần tiếp theo khi tái chiến với Quỷ Đế, vì đỡ thay cho An Nhiên một chưởng mà Hinh La thương nặng rồi chết. An Nhiên sau đó lập tức đánh bại Quỷ Đế trả thù cho Hinh La. Vì Hinh La là ân nhân cứu mạng của mình An Nhiên đã lập mộ cho cô. Đến khi qua Dược Quốc bị người hại ngã vào Rừng Tàn Quốc, y gặp được Dược Thánh và đã được Dược Thánh truyền thụ y thuật của mình cho cậu. Cải Tử Hoàn Sinh cũng là một trong số đó.

Tử Thanh nói cho Minh Cảnh rằng có thuật hồi sinh người chết, sau khi biết điều này, Minh Cảnh dần dần ngày qua ngày trở lại bình thường. Nhưng yêu cầu quan trọng nhất để thành công là xác phải được bảo quản cẩn thận không để bị mục rữa. Trong trường hợp của Hinh La, cô vốn là quỷ lên xác chết không bị mục rữa giống như con người nên Cố An Nhiên mới thành công cứu sống cô, đưa cô từ cõi chết trở về. Nhưng ở đây Minh Cảnh cần một lượng lớn thảo dược để đảm bảo điều đó, cậu đã đưa Minh Cảnh và xác của Thụy Vương sang Dược Quốc.

Tại đây Minh Cảnh đã hứa với Tử Thanh rằng sẽ giúp y vô điều kiện khi y cần tới, và đảm bảo không động chạm về những việc liên quan đến Hoàng thất cũng không làm hại Khuynh Doanh. Rồi cậu đi tới Dược Quốc trở thành một người bán thảo dược không danh không tiếng sâu trong rừng, tự xây một căn nhà tre và lập lên trận pháp mà Tử Thanh đã hướng dẫn cho cậu, ngày ngày truyền linh lực, đắp linh thảo cho Gia Thành tới tận bây giờ.

- Hết ngoại truyện-