Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 10: Buổi khảo thí thiên phú tu luyện




Năm năm sau.

Lúc này tôi được 18 tuổi còn Thái tử điện hạ là 16 tuổi, bây giờ là buổi khảo thí cuối cùng về thiên phú tu luyện của Thái tử điện hạ, tôi hôm nay lại hộ tống ngài ấy tới. Đương nhiên không cần kiểm tra thì tôi cũng biết thái tử đứng đầu bảng rồi.

Nhắc đến buổi khảo thí, ở đây mỗi người được ba lần khảo thí về thiên phú, ba lần khảo thí về kiếm tu và một lần khảo thí duy nhất về tầng tu luyện. Tôi đã vượt qua ba buổi khảo thí về thiên phú và chuẩn bị có một buổi khảo thí về kiếm tu. Mỗi lần khảo thí sẽ theo độ tuổi, về thiên phú những người tham gia khảo thí thì mỗi lần ở tuổi 12-14-16, tương tự ở đây thì kiếm tu là 18-20-22, nhưng riêng về tầng tu luyện thì bất cứ ai dưới 25 tuổi đều có thể tham gia tuy nhiên chỉ được tham gia duy nhất một lần. Sau mỗi khảo thí thì người đứng đầu luôn được tặng một bộ công pháp cấp địa cực kì quý hiếm.

Bắt đầu vào buổi khảo thí, Thái tử nhắc tôi là để ngài ấy lên cuối nếu không sẽ khiển những người sau không phát huy được toàn bộ thực lực của mình. Ngài ấy rất tốt bụng a.

Sau hơn 200 người, bỗng xuất hiện một người khiến tôi vô cùng ngỡ ngàng. Phải, không ai khác chính là Cố An Nhiên nam chính của “ Từ phế vật thành tiên đế” theo tiểu thuyết thì An Nhiên có thiên phú tu luyện cực kì thấp, thậm chí có thể coi là không có thiên phú. Đúng rồi theo tiểu thuyết thì đây chính là lần đầu chạm mặt của ba người Cố An Nhiên, Liễu Anh Kỳ và Thái tử điện hạ trong đoạn bọn họ gặp mặt tác giả viết vô cùng mơ hồ tựa chỉ gọi là bắt gặp trên đường thôi chứ không ghi gì thêm, truyện này thật khiến tôi hiếu kì à.

Khi An Nhiên chuẩn bị bắt đầu khảo thí thì có tiếng gọi to ở phía dưới đồng thời ngay bên cạnh tôi: “An Nhiên, ngươi cố lên! Trời đất quỷ thần ơi ??? thế là từ nãy đến giờ cô tiểu thư nhà họ Lan cùng An Nhiên ở ngay cạnh tôi luôn chứ, muốn bật mode nổi bật thì ít ra cũng đừng gắn cờ ta chứ, xác định tôi rồi. Tôi quay sang phía Thái tử điện hạ, ngài ấy vẫn trầm tĩnh như bình thường, tôi khẽ lay Thái tử điện hạ đưa mắt ý bảo ‘tôi đi có chút việc’, ngài ấy lập tức hiểu ngay và mỉm cười ý nói ‘Ta không sao đâu, ngươi không cần phải lo’. Xong tôi liền đi ra xa âm thầm theo dõi Thái tử điện hạ. Suốt năm năm Thái tử đã trở lên trưởng thành hơn rất nhiều, nhìn ngài ấy luyện kiếm cũng khiến tôi buông thả hơn nhiều khả năng sử dụng kiếm của ngài ấy cũng tăng một cách nhanh chóng, quả thực khiến tôi rất an tâm. Nhưng giờ đã đến chương mấu chốt vấn đề tại sao chương cuối lại trở lên như vậy rồi, mình phải cẩn thận âm thầm theo dõi mới được. Thật là mong ở đây có bỏng ngô để ăn!

Khi An Nhiên bắt đầu khảo thí, quả nhiên là đến thiên phú nhất tinh cũng không đến được bị coi là phế thiên phú, tu luyện vô cùng khó khăn. Theo nguyên tác thì sau khi khảo thí xong Lan tiểu thư an ủi cậu và đưa cậu bé tới động Am Thiên nằm trong địa bàn của khu khảo thí bị Liễu Kỳ Anh phát hiện, tình cờ lúc đấy Thái tử đi ngay qua rồi có một cuộc xô xát diễn ra. Nhưng chuyện gì xảy ra cũng thật khó hiểu mà Giờ phải theo sát Thái tử trước.

A cuối cùng Thái tử đã di chuyển rồi nhưng sao ngài ấy lại dừng lại nhỉ, tiếp theo Thái tử điện hạ cứ đi lòng vòng không có mục đích nào cả, rồi cuối cùng Thái tử cũng đến cái động đó nhưng hai người kia chưa xuất hiện và ngài ấy vòng thêm vài lần nữa quanh khu khảo thí, thật là kì lạ. Lần thứ hai đến động Am Thiên lần này Thái tử gặp hai người, là ai thì không nói cũng biết, đó là Lan tiểu thư và An Nhiên đang chuẩn bị vào. Thấy Thái tử bọn họ đang có ý định đánh lén thì Thái tử quay lại hỏi bọn họ cái gì đó rồi không xảy ra cái gì nữa. Và Thái tử vừa đi thì anh bạn Kỳ Anh xuất hiện, cậu ta mắng hai người kia cái gì đó, sau Thái tử lại quay lại. Thể loại gì thế này, cái đầu của tôi còn chưa kịp load được cái gì cả! ???. Bỗng Kỳ Anh túm lấy Thái tử điện hạ định mang đi đâu đó với hai người kia. Thế này thì mình không ngồi yên được rồi, bảo vệ Thái tử phải đưa lên đầu thôi. Kỳ Anh có tu vi cao hơn Thái tử rất nhiều, sợ là có nguy hiểm với Thái tử.

Tôi ngay lập tức phóng ra chỗ Kỳ Anh giành lại Thái tử từ tay hắn( Thái tử điện hạ là của ta, không muốn cho ngươi ôm đấy?), tay còn lại rút kiếm đặt lên sát cổ hắn tôi nói:

- Ngươi là ai, sao ngươi dám động vào Thái tử của Yên quốc chúng ta!

Ôi trình độ diễn của mình lại tăng rồi, he he!

Kỳ Anh nhìn tôi nói quay sang nhìn Thái tử ở đằng sau tôi vội nói:

- Thì ra là Thái tử điện hạ à! Đắc tội rồi. Nhưng ta vẫn phải hỏi tại sao người lại đến đây vậy.

Thái tử điện hạ quay sang nhìn tôi nói:

- Ta vừa nãy đợi Tử Thanh quay lại nhưng cậu ấy đi lâu quá không trở lại nên ta đi tìm, chỉ là tình cờ qua đây thôi!

Hể, vậy là từ nãy đến giờ cậu bé của tôi chỉ chay lòng vòng đi tìm tôi thôi à. Thế mà mình lại... Thật là..

- Hoá ra là tại thần, thật có có lỗi với Thái tử quá! Thôi ngài nên trở lại thực hiện khảo thí thôi.

Kỳ Anh sau đó đưa An Nhiên và Lan tiểu thư đi đâu đó.Tôi đi theo cũng chẳng ích gì bởi vì sao thì mình biết trước rồi.

Quay lại chỗ khảo thí, vị trưởng lão nói lớn:

- Còn ai chưa thực hiện khảo thí thì mau lên đây đi!

Thái tử điện hạ là người cuối cùng rồi, bước lên bục đặt tay lên khối đá, Thái tử điện hạ khiến cho xung quanh rung lắc liên tục, mọi người chao đảo. Hiện lên trên cột đá ghi: ‘Không thể đo đạc, thí sinh đã vượt cấp’. Toàn bộ mọi người xung quanh tỏ ra kinh ngạc (trừ tôi?) các vị trưởng lão vô cùng hứng thú gật đầu có ý chiêu mộ. Hừ, Thái tử điện hạ của ta theo các ông thì chết thảm mất, còn mơ ta mới để ngài ấy bị các ông chiêu mộ nha.

Tôi quay sang nhìn Thái tử điện hạ khẽ nhắc ngài ấy xuống. Bỗng ‘ông già’ trưởng lão kia đứng dậy nói:

- Khoan hãy đi, ta muốn thu nhận ngươi làm đồ đệ thấy thế nào?

Thái tử lại quay sang nhìn tôi, tôi khẽ lắc đầu, xong Thái tử lập tức nói:

- Xin thứ lỗi ta đã có sư phụ của mình rồi!

Ngài ấy nói gì vậy, có vô số câu để từ chối sao lại là câu đấy chứ Thái tử của tôi ơi!

Vị trưởng lão mặt thất vọng nói:

- Ta thật muốn biết ai là vị sư phụ may mắn đó đấy, thật muốn thỉnh giáo một phen

Thái tử đáp:

- Ngài muốn biết cũng không phải vấn đề, nhưng ta không muốn cho người khác biết chỉ mình ông thôi, ông thấy thế nào!

- Haha...Được!

Xong Thái tử gọi tôi đi theo ngài ấy và vị trưởng lão kia.

Đến một nơi cách nơi khảo thí rất xa chỉ còn lại một mình ba người với nhau, Thái tử chỉ tôi nói với vị trưởng lão kia:

- Đây chính là sư phụ ta!

Cái gì vậy sao lại chỉ tôi thế này ??? ngài muốn tôi hưởng dương khi mới có 18 tuổi à tôi vẫn chưa có bạn gái đấy nhá.

- Hết chương 7-

* Giới thiệu nhân vật:

Lan Thư Nhi

Tuổi:12

Là một thiếu nữ mới lớn, khuynh thành quốc sắc, mái tóc thả dài, mặc bộ váy kín đáo có màu hồng nhạt và trắng, trâm cài tóc nhìn đơn điệu nhưng không hề quê mùa có khảm hình hoa đào, dáng người thanh thoát cao giáo, khi lớn sẽ càng xinh đẹp hơn. Là cô gái có tâm hồn trong sáng, tốt bụng.