Tổng Tài Lạnh Lùng Cưng Chiều Cô Vợ Đặc Biệt (Phần 2)

Chương 19:Yêu ?




Hai anh em kia đang nằm trong phòng. Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Cảnh Mộc hôm nay thì Giai Nghiêm còn nghĩ là có biến rất lớn nên mới gọi cô vào đây.
\- Anh vừa bảo gì cơ ? Cảm giác yêu một người là như thế nào ?
Giai Nghiêm lặp lại câu hỏi của anh hai mình. Cô là đang không tin với những gì đang xảy ra. Sao đột nhiên anh hai cô lại hỏi như vậy chứ ? Đúng là có biến lớn thật rồi

\- Ừ, anh hỏi em đấy. Em trả lời anh nghe đi.
Giai Nghiêm chưa bao giờ căng thẳng như vậy. Trả lời thì không là vấn đề quá lớn, nhưng vấn đề ở chỗ anh cô hỏi cơ. Hôm nay không biết gặp chuyện gì mà anh lại đi đến tận tối mới về. Lúc về thì trên người toàn là mùi bia rượu nồng nặc.
\- Sao tự nhiên anh lại hỏi như vậy ? Ca ca à, anh gặp chuyện gì sao ?
\- Không có mà, em trả lời đi.

Giai Nghiêm thở dài. Ông anh này của cô chắc là có chuyện thật rồi. Thôi kệ, cứ trả lời trước rồi hỏi sau là an toàn.
\- Theo em thì yêu một người là vì người đó muốn thay đổi những tính tình xấu của bản thân. Là nhìn thấy người đó khóc anh sẽ đau lòng theo, chỉ muốn người đó nín khóc ngay lập tức, lại càng muốn người đó mãi mãi tươi cười vui vẻ, thì anh se vui vẻ theo. Là lúc anh gặp người đó tim sẽ thường đập rất nhanh và loạn nhịp, mà ngay cả anh cũng không biết lí do bắt nguồn từ đâu. Lúc anh gặp người đó đi với người đó sẽ thấy tim bỗng đau nhói, chỉ muốn không nhìn thấy cảnh đó. Và quan trọng hơn là anh chỉ muốn người đó mãi mãi thuộc về mình, không muốn được ai khác để ý đến.

Nghe Giai Nghiêm nói huyên thuyên không ngừng, Cảnh Mộc trầm tư suy nghĩ. Cũng không phải tự nhiên mà anh hỏi như vậy. Chả qua là hôm nay anh gặp Thiên Tịch đi cùng Trúc Mặc, lòng có chút bực bội không rõ lí do nên không về nhà ngay mà gọi cho Mạch Vũ đi uống chút rượu. Bản thân anh không sao nhưng người nào đó đang bị mắng ở nhà và đang chửi rủa anh. Anh cũng không muốn về nhà với tâm trạng đó mà làm tổn thương em gái nên mới làm vậy.

Giai Nghiêm nhìn anh hai trầm tư không trả lời lời nói của mình mà có chút lo lắng. Trước đây có bao giờ anh như vậy đây, không lo sao được chứ. Không biết nghĩ gì mà cô đưa tay lên trán anh rồi đưa lên trán mình.

\- Hôm nay anh lạ lắm. Thật sự là có chuyện gì mà lại giấu em chứ. Nghiêm trọng lắm sao ?
\- Không có, chuyện cũng bình thường thôi. Chỉ là anh chưa gặp bao giờ nên không biết, mới phải đi uống rượu rồi về hỏi em thôi. Em đừng lo lắng.
\- Thế nếu không nghiêm trọng thì anh nói cho em nghe đi. Giữ lại trong lòng cũng đâu giúp ích gì cho anh, chỉ làm gánh nặng thêm thôi. Dù sao anh cũng có em gái như em để làm gì chứ
\- Em thật sự muốn nghe ?
\- Vâng.
\- Hôm nay anh gặp Thiên Tịch đi với người đàn ông nào đó, nhìn quen lắm nhưng chỉ nhìn sơ qua rồi anh ta phóng đi nên anh cũng không rõ là ai nữa. Tâm trạng anh bỗng không vui không rõ lí do. Dù bị anh ta cho vệ sĩ ném lên xe nhưng cô ấy cũng không nói gì nhất thời làm cho anh có chút khó chịu. Anh sợ đi về bực bội lại la mắng em nên không về nhà ngay. Anh đang suy nghĩ xem người đó là ai.
\- Em nghĩ thay vì anh suy nghĩ người đó là ai thì anh nên suy nghĩ tại sao anh lại bực bội khi thấy chị ấy đi chung với người khác thì lại buồn bực. Nếu ngay cả em mà anh cũng sợ la mắng thì cảm xúc của anh đúng là có chút khác bình thường rồi.
\- Anh cũng không rõ nữa, nên mới hỏi em.
\- Hay là... anh yêu chị Thiên Tịch rồi ?