Câu hỏi của Cảnh Mộc vang lên, phá tan cái không khí căng thẳng im lặng của căn phòng.
\- Sao tự nhiên anh lại hỏi như vậy ?
\- Cô cứ trả lời tôi đi.
\- Tôi không có lí do gì để trả lời cả. Tôi có quyền không trả lời.
Không khí căng thẳng lại lần nữa bao trùm lấy căn phòng. Cảnh Mộc cũng im lặng sau câu nói đó. Cả hai đều không nhìn nhau.
Bỗng cánh cửa phòng mở ra, cả hai hướng mắt về đó. Thiên Tịch có chút bất ngờ xen lẫn hơi khó chịu.
\- Anh hai, em có mang bánh tới, anh ăn đi.
" Anh hai ? Không phải cô ấy và Cảnh Mộc là người yêu à ? ".
Thiên Tịch đơ toàn tập. Cảnh Mộc thì chưa hiểu tại sao bây giờ Giai Nghiêm lại ở trong công ty. Nhìn vẻ đơ đơ của hai người mà Giai Nghiêm chỉ biết cười.
\- Chị có muốn ăn không ? Em mua rất nhiều này.
Giai Nghiêm mặc kệ câu trả lời chưa được phát ra vẫn lấy bánh đưa cho Thiên Tịch. Cô nhận lấy, mắt vẫn nhìn Giai Nghiêm.
Giai Nghiêm vốn đã theo Cảnh Mộc từ bệnh viện tới công ty, chỉ là anh không biết. Cô đi theo để hỗ trợ anh lúc cần thiết, và cô đã xuất hiện đúng lúc.
Hai người kia tay cầm bánh, vẫn ăn nhưng vẫn không nói tiếng nào. Giai Nghiêm biết Thiên Tịch đang nhìn mình một cách chăm chú. Cô cũng biết Thiên Tịch muốn hỏi mình điều gì đó, nên đã ra hiệu cho Cảnh Mộc ra ngoài.
Bên trong căn phòng chỉ còn lại hai cô gái đang ngồi đối diện nhau. Thiên Tịch đặt dĩa bánh xuống bàn, đưa mắt nhìn Giai Nghiêm. Cô vẫn cầm tách trà.
\- Cô với anh ấy là anh em ?
\- Vâng ạ. Chị chắc hẳn đã hiểu lầm nhỉ ?
Cô nhớ lại thái độ cưng chiều kia, rồi lại nhìn Giai Nghiêm vẫn đang bình tĩnh trước mặt mình. Bây giờ cô mới để ý hai anh em này ngoại hình và cả tính cách đều có phần lớn là giống nhau. Cô cũng không biết tại sao hôm đó lại nghĩ họ là người yêu của nhau nữa.
\- Anh hai em yêu chị. Lần đó tỏ tình anh ấy chuẩn bị rất kỹ, anh ấy bị từ chối đã suy sụp không ít. Nhưng quan trọng hơn hết là anh ấy không biết lí do chị từ chối là gì. Sau này em cũng mới biết là hôm đó anh ấy chăm sóc em bị bệnh và đã làm chị hiểu nhầm mối quan hệ.
\- Tại sao em lại nói những điều này với chị ?
\- Em có hỏi bạn em về chuyện có thể nhầm mối quan hệ giữa anh hai và em là có thể xảy ra hay không. Bạn ấy nói có, nhưng nếu nhìn kĩ sẽ không bị nhầm. Nếu phán đoán của em không sai, thì hôm ấy là chị thấy như vậy không giữ được bình tĩnh mà đoán bậy. Có thể nói rằng nhất thời chị ghen nên không kiểm soát được. Chị cũng yêu anh ấy, đúng không ?
Thiên Tịch im lặng nghe cô gái trước mặt mình nói một hơi dài.
\- Em cũng có biết về Đường Trúc Mặc. Anh ấy chỉ là người hôn phu của chị do mẹ chị sắp xếp thôi. Chị hoàn toàn không có tình cảm với anh ta. Chị lấy anh ta làm lá chắn vì nghĩ anh hai em là người lăng nhăng với nhiều người, đúng chứ ?
\- Em đoán rất đúng, toàn bộ đều đúng.
Cảnh Mộc thì đang đứng ngoài cửa nghe lén tất cả. Anh thật sự không ngờ mọi chuyện lại là như thế. Anh càng không ngờ người anh yêu cũng yêu anh. Mọi thứ cứ xảy ra như thế, anh hoàn toàn không tiêu hóa kịp.
\- Nếu bây giờ chị thành bạn gái của anh em, em sẽ chấp nhận chị chứ ?
\- Chuyện tình cảm của hai người sao chị lại hỏi em ? Miễn là chị yêu anh ấy thật lòng, miễn là chị hứa sẽ chăm sóc tốt cho anh ấy, em rất vui. Người anh ấy chọn, em hoàn toàn tin tưởng. Nếu hai người thành đôi em sẽ rất vui đấy. Sau này chị cũng không cần lo về chuyện khoảng cách giữa em và anh ấy. Em sẽ chú ý giữ khoảng cách hơn