Tổng Tài Ngược Thê: Yêu Không Lối Thoát (Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ)

Chương 512




Chương 513

Buổi lễ trọng đại này kéo dài cho đến khi hoàng hôn buông xuống, Elly sải bước trên giày cao gót miễn cưỡng tươi cười một ngày, lúc này đã mệt đến sức cùng lực kiệt.

Đám đông nhộn nhịp cũng rút dần như thủy triều, Elly ngồi trên tầng cao nhất của tòa tháp, ngắm nhìn đường bờ biển tuyệt đẹp và ánh hoàng hôn tròn xoe đỏ cam phía xa.

Trong thâm tâm cô ấy biết rằng qua đêm nay, cuộc sống trước kia sẽ chính thức kết thúc và khởi đầu của một cuộc sống mới sẽ do chính cô ấy viết nên.

Elly khẽ thở dài, xách váy đứng dậy, quay đầu đi về phía cầu thang xoắn ốc dài bên trong.

Lúc này trời vừa chập choạng tối, Elly bị ánh đèn flash làm choáng váng cả ngày trời, cảm thấy mắt như sắp mù rồi, vì vậy liền phân phó người giúp việc không bật đèn trong toàn bộ tòa tháp.

Sau khi bước xuống mấy tầng cầu thang, bắp chân sưng đau dữ dội khiến Elly không thể làm ngơ được nữa, cô ấy dừng lại ở góc cầu thang, tấm lưng trắng mịn áp vào bức tường lạnh lẽo khiến toàn thân Elly rùng mình nổi da gà.

Đột nhiên, cô ấy cảm thấy sau lưng có tiếng động khác thường, lập tức cảnh giác quay người lại, dứt khoát giơ giày cao gót lên trước ngực làm vũ phòng thân.

Nhưng từ “Ai” còn chưa kịp nói ra, một bóng người cao lớn với khí chất lạnh lẽo đột nhiên từ cánh cửa hình vòm chìm trong bóng tối phía sau lao tới, cực kỳ nhanh chóng giang hai tay ra ôm chặt lấy Elly vào trong ngực.

Lòng bàn tay to của người đó giữ chặt sau đầu Elly khiến gương mặt cô ấy dính sát vào xương quai xanh của người đàn ông, hơi thở cũng bị tước đoạt.

Vốn dĩ Elly muốn dùng gót giày nhọn đâm vào động mạch của người đó không thương tiếc, nhưng khi da thịt tiếp xúc với nhau, cô ấy lập tức ngửi thấy mùi hương từng khiến mình mê hoặc, đó là mùi thơm của hương gỗ thoang thoảng mà rất lâu rồi chưa ngửi.

Mùi hương ấy tựa như những hàng cây tuyết tùng đứng lặng lẽ trên phố tỏa ra hương thơm thoang thoảng lành lạnh sau khi bị mưa làm ướt.

Mắt Elly đỏ bừng ngay lập tức.

Cô ấy từng rất mê luyến mùi hương này, bây giờ bất chợt ngửi lại khiến Elly mất cảnh giác, trong lòng đan xen vừa yêu vừa hận.

Bởi vì giờ phút này, cô ấy phát hiện bao nhiêu công sức lăn lộn mấy ngày qua để kìm nén trái tim mình, thời điểm gặp lại người đàn ông này, tất cả đều sụp đổ.

Cô ấy hận càng hận anh bao nhiêu thì càng nhớ anh bấy nhiêu.

Nhưng… Tại sao Đường Hàn Khiết lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Làm thế nào mà anh ấy tìm được mình?

Elly sụt sịt, không muốn chìm trong cảm xúc ưu tư quá lâu, vừa muốn mở miệng thì thấy sức mạnh của người đàn ông đang ôm mình dần buông lỏng ra.

Elly vô thức ngẩng đầu lên, cố gắng nhìn rõ khuôn mặt người kia, nhưng Đường Hàn Khiết không cho cô ấy cơ hội, trực tiếp điên cuồng hôn cô ấy trong bóng tối, mạnh mẽ chiếm đoạt, dáng vẻ tuyệt vọng như thể không có ngày mai.

Elly xã giao cả ngày vốn dĩ đã vô cùng mệt mỏi, lại thêm màn thân mật bất ngờ này liền nhanh chóng rơi vào trạng thái mơ hồ.

Cô ấy nghe thấy tiếng thở hổn hển của mình và người đàn ông hòa vào nhau, tạo ra một viễn cảnh mập mờ khiến người khác đỏ mặt.

Sau lưng một lần nữa áp vào tường, nhiệt độ cơ thể sôi trào như muốn đốt cháy giấy dán tường.

Elly run rẩy, tay phải của Đường Hàn Khiết mất kiên nhãn kéo dây khóa váy trên eo cô.

Âm thanh nhanh chóng vang lên, một mảng lớn da thịt của Elly lộ ra ngoài không khí.

May mắn thay, Elly chưa hoàn toàn bị dục vọng chỉ phối.

Vòng tay ôm lấy cổ người đàn ông đột nhiên thu lại, dùng sức né tránh hành động tiếp theo của Đường Hàn Khiết.