Trái Tim Lạnh Giá

Chương 10: Hunter Là Ông Ngoại Mình Sao ?




Hắn cũng bỏ ra ngoài , cục tức dâng lên tới cổ . Chưa có ai dám đánh Hắn . Vậy mà ..... hôm nay , Nó lại là người ra tay đánh Hắn . Nó bước ra ngoài và về vị trí ngồi , cũng không bất ngờ , bàn thức ăn lúc nãy đã được thay đổi . Nhớ lại lúc Hunter dẫn Nó đi ăn , nhân viên chỉ sơ ý làm 1 ít rượu đổ vào đĩa thức ăn mà chỉ ít phút sau , bàn ăn đã được thay đổi . 

- Sao lâu vậy con gái ?

- Không có gì , gặp trục trặc 

Hunter phá cười lên . Ông hơi bất ngờ , chưa có gì đối với " Công Chúa Zin " lại gọi là trục trặc . Chỉ luôn luôn là ổn thôi .

- Zin còn 3 nhiệm vụ nữa.

- ..... _ Nó khựng lại rồi tiếp tục ăn 

- Lúc đó , con sẽ làm gì ?

- Chưa biết , thoát được rồi tính

- Có vẻ như con không thích ở cùng ta 

- Ở với Diêm Vương làm sao thích ?

- Zin , con biết không , ta thương con như con gái ruột của ta vậy .

- Con gái ?

- Uhm , con gái 

- Sao tôi chưa từng nghe ông nói ?

- Nó bỏ ta đi theo 1 tên nào đó , nghe nói đã có được 3 người con rồi . Ta thấy thương nó . 

- Cô bé ấy mấy tuổi  ? 

- Có lẽ giờ nó đã ...... thành 1 đàn bà tầm cỡ 40 rồi

- Con ông tên gì ?

- Hải Băng 

- Tôi chỉ mới 17 tuổi , làm sao giống con gái 40 tuổi của ông ? 

- Không , sự lạnh lùng từ lần đầu gặp , đôi mắt nâu đó rất giống .

- Giờ con ông thế nào rồi ?

- Nó đã qua đời sau 1 năm ta đưa con về 

Nghe tới đây , lòng Nó bỗng nhiên nặng trĩu 

" Chắc là người giống người "

- Bộ con gái ông , không về thăm ông hay trò chuyện qua thư với ông sao ?

- Có , lúc Nó sinh được 1 năm , Nó có bế 1 đứa bé về thăm ta 

- Ta còn nhớ , nhớ rất rõ gương mặt cháu gái của đó . Đôi mắt nâu đấy , gương mặt thuần khiết sắc lạnh y hệt mẹ Nó . 

- ........

- Nhiệm vụ tiếp theo của con .

- Là gì ? 

- Làm gì mà căng thẳng vậy con gái ?

- Không có gì 

- Là 2 nhiệm vụ cùng 1 lúc .

- Nói 

- Tìm kiếm 2 đứa bé và giết 1 đứa bé .

- @@ ....... tên ?

- Thiên Minh , Tiểu Băng và giết Tiểu Như 

- What ???_ Nó hét

- Con gái ta qua đời cũng vì đứa bé đó . Tin này là do ta tìm gặp bác sĩ của nó và biết được 

Nghe nói tới công chuyện này , tim Nó đập mạnh , Nó không muốn nghe nữa . Có lẽ sự thật luôn phũ phàng . Nó thở gấp gáp .

- Ông đừng tìm , cháu ông chẳng muốn gặp ông đâu .

- Sao con biết ........ lúc ta nhìn thấy con , con y như đứa cháu đó . Nhiều lúc ta ngỡ rằng con là Tiểu Băng nhưng thực sự không phải vậy . Khi đưa con về nhà , ta cứ nghĩ gia đình con nghèo khó lắm . Nhưng phải chi gia đình con nghèo khó thì ta mới tin con là cháu gái ta . 

- Đều là cháu ông , ông lại đối xử vậy 

- Vì con bé đó , con ta mới chết

- Im đi 

- Tôi lặp lại cho ông biết , CHÁU ÔNG KHÔNG MUỐN GẶP ÔNG .

- Con im đi , sao con biết , không lẽ con là .............

- Không !

- Haizz thôi , ta không muốn vì chuyện này mà làm ảnh hưởng tới tình cảm của hai ta .

- .............

- Nhưng đó là nhiệm vụ . BUỘC CON PHẢI LÀM 

Có vẻ như là Nó bị Hunter dồn vào đường cùng . Nó không thể kìm chế được . Bất ngờ , ngạc nhiên , thắc mắc đang vang lên . Nhưng gương mặt Nó vẫn không hề thay đổi cảm xúc .

 " Hunter là ông ngoại mình sao ? "

 " Không , không thể nào "

Nó cố tình giữ hết bình tĩnh . Cố không ra dấu để ông nhận biết được Nó , nhưng cólẽ Nó không thể kìm chế được . Nó cứ nghĩ rằng là , nếu nhận ra cháu , ông ta sẽ cho Nó thoát khỏi cái cảnh giết người .

**********************